Chương 2873: Ta ngại giết người quá
Chương 2873: Ta ngại giết người quá
Người tới sẽ là ai đây?
Tất cả mọi người đều nhìn về phía không gian hắc động. Phía bên Bất Tử Đế Tộc, sắc mặt các cường giả cũng nghiêm nghị vô cùng.
Đúng lúc ấy, thanh sam nam tử bỗng vung kiếm chém.
Vụt!
Một đường kiếm quang bay vào không gian hắc động kia. Sau mấy giây yên lặng, một cái đầu nhuốm đầy máy bay ra từ trong không gian hắc động ấy!
Luồng khí tức vừa lớn mạnh vừa lâu đời kia cũng biến mất tăm!
Tất cả mọi người đều hoá đá!
Mặt Lâm Thương tái nhợt, hắn ta sợ hãi lùi mãi về phía sau. Khoảnh khắc ấy, hắn ta thực sự hoảng sợ!
Sao lại chết rồi?
Một vị cường giả siêu cấp tuyệt thế còn chưa kịp lộ diện đã bị giết chết!
Rốt cuộc thanh sam nam tử này có cảnh giới gì?
Thanh sam nam tử nhìn Lâm Thương và mỉm cười: "Ta cũng không bắt nạt ngươi! Chi bằng ngươi gọi thêm người đến đi? Tốt nhất là gọi mấy vũ trụ pháp tắc phía sau Vũ Trụ Thần Đình của các ngươi ấy! Thực không dám giấu, ta cũng đang tìm bọn họ lâu lắm rồi! Ta không có ý gì khác, chỉ muốn nói chuyện, uống trà mà thôi!"
Vũ trụ pháp tắc!
Trên bầu trời, Đồ nhìn chằm chằm thanh sam nam tử!
Như nàng đoán, cái tên này và nữ nhân kia đều đang tìm kiếm vũ trụ pháp tắc!
Chỉ là với thực lực của hai người họ mà cũng không tìm thấy ư?
Lâm Thương nhìn hắn ta: "Khẩu khí của các hạ lớn thật đấy!"
Vũ trụ pháp tắc ngự trị Vũ Trụ Thần Đình bọn họ, ấy thế mà nam nhân này lại muốn khiêu chiến vũ trụ pháp tắc?
Ở phía dưới, thanh sam nam tử khẽ mỉm cười: "Thực ra ngày xưa ta từng tới Vũ Trụ Thần Đình của các ngươi, nhưng tiếc là vũ trụ pháp tắc không ở đó, còn về các ngươi..."
Nói đoạn, hắn ta nhìn Diệp Huyền phía xa xa: "Ban đầu ta định để bọn họ lại cho ngươi giải quyết, nhưng không ngờ ngươi đi nhanh quá! Mới đó đã đến Cửu Duy vũ trụ rồi..."
Diệp Huyền: "..."
Thanh sam nam tử lại nhìn Lâm Thương: "Ngươi có còn muốn gọi người nữa không? Nếu như có thì ta có thể đợi!"
Lâm Thương trầm mặc một hồi rồi nói: "Rốt cuộc ngươi là ai?"
Thanh sam nam tử mỉm cười, sau đó chỉ vào Diệp Huyền phía xa xa: "Ta là cha của hắn!"
Lâm Thương nhìn chằm chằm hắn ta: "Ngươi có biết ngươi đang làm gì không? Các ngươi đang đi ngược lại với pháp tắc và trật tự vũ trụ, các ngươi đang làm trái với trời đấy!"
Thanh sam nam tử nhún vai, hắn ta mỉm cười: "Trái với trời thôi mà! Cũng không phải chuyện gì lớn, dù sao thì ta cũng quen trái với trời rồi!"
Mọi người: "..."
Lâm Thương đột nhiên phẫn nộ nói: "To gan! Ngươi dám không tôn trọng trời..."
Vụt!
Một đường kiếm quang đột nhiên xuyên qua trán Lâm Thương!
Uỳnh!
Thần hồn của hắn ta lập tức tan nát!
Nhất kiếm miểu sát!
Ở phía dưới, thanh sam nam tử lắc đầu: "Nguyên tắc làm người của ta chính là người khác không ảnh hưởng đến ta thì ta cũng không ảnh hưởng đến người khác, trời không xâm phạm đến ta thì ta cũng không xâm phạm đến trời. Nếu trời xâm phạm đến ta thì ta sẽ diệt trời!"
Diệt trời!
Tất cả mọi người đều nhìn hắn ta!
Một câu nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến người ta khiếp sợ!
Nhất là các cường giả Bất Tử Đế Tộc!
Ngày xưa nam nhân này suýt nữa thì huỷ diệt cả Bất Tử Đế Tộc đấy!
Mà đến giờ khắc này Bất Tử Đế Tộc mới hiểu một chuyện, đó chính là dù là Vũ Trụ Thần Đình thì cũng không có sức đánh trả khi đứng trước thanh sam nam tử này!
Mà nam nhân trước mắt này mới chỉ là một phân thân!
Năm xưa Bất Tử Đế Tộc chọc vào nam nhân này... chán sống rồi hay sao?
Lúc này, ma y nữ tử trên bầu trời đột nhiên nói: "Các hạ, chúng ta cũng đâu vô duyên vô cớ nhắm vào hắn, hắn là tội nhân ách thể, hắn còn sống là đang đi ngược lại trật tự vũ trụ! Thế giới này luôn cần phải có trật tự, đúng chứ?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Ngươi đang định giảng đạo lí hả?"
Ma y nữ tử khẽ nói: "Các hạ có muốn nghe không?"
Thanh sam nam tử lắc đầu cười: "Nếu con trai ta thực sự là một người cực kì ác độc thì không cần các ngươi ra tay, chính ta cũng sẽ kết liễu hắn! Thế nhưng từ lúc hắn ra đời cho đến bây giờ, hắn có làm sai chuyện gì sao? Hình như hắn chẳng làm sai gì cả, thế nhưng khi hắn ra đời, suýt chút nữa các ngươi đã hại chết hắn, ngươi thấy đây là điều nên làm sao?"
Ma y nữ tử nhìn hắn ta, trong mắt nàng không hề có vẻ sợ hãi. Nàng đang định nói gì đó thì lúc này, Mục Tiểu Đao đã chạy đi trước đó bỗng quay lại!
Nàng vội ngăn ma y nữ tử lại rồi nhìn thanh sam nam tử phía dưới, cười nói: "Đại lão, ta nói đôi lời được không?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Đương nhiên là được!"
Mục Tiểu Đao nghiêm túc nói: "Ách thể không đáng chết, giống như kiếm vậy. Kiếm là vũ khí giết người, thế nhưng vốn dĩ kiếm đâu có phân tốt xấu! Người tốt dùng kiếm thì hành thiện, người ác dùng kiếm thì hành ác, thế nên không thể nói ách thể đáng chết được!"
Nói đoạn, nàng chỉ tay về phía Diệp Huyền: "Ta thấy con trai của ngươi tốt lắm! Mặc dù hắn có ách thể, thế nhưng hắn có tình có nghĩa, tâm địa lương thiện, con người thật thà... Người như hắn dù có ách thể thì cũng có sao?
Rất nhiều người không có ách thể nhưng vẫn vô cùng độc ác đó thôi, thế nên xấu hay không không thể quyết định bằng thể chất được! Còn về trật tự... Cái thứ này không cố định, nó có thể thay đổi mà! Pháp luật cũng phải khoan hồng đó thôi!"
Diệp Huyền: "..."
Mọi người: "..."
Thanh sam nam tử nhìn Mục Tiểu Đao, hắn ta lắc đầu cười: "Tiểu nha đầu ngươi nói vậy... làm ta ngại giết người quá!"