Chương 2874: Đông Lý Nam!
Chương 2874: Đông Lý Nam!
Không thể không nói lúc này sắc mặt tất cả mọi người đều vô cùng kì quái!
Mục Tiểu Đao có phải là người của Vũ Trụ Thần Đình không đấy?
Lúc này, người của Vũ Trụ Thần Đình cũng đang nhìn Mục Tiểu Đao, bọn họ kinh ngạc trước những gì mà nàng đã nói!
Đây là lời một người bảo vệ vũ trụ có thể nói được sao?
Tội nhân ách thể không có tội?
Thế này có khác gì lật ngược trật tự vũ trụ?
Định lên đài thiêu xác hả!
Diệp Huyền ở bên cạnh cũng sầm mặt lại, đương nhiên hắn biết mánh khoé của nữ nhân này!
Thực ra hắn cũng thấy bội phục nữ nhân này!
Nàng đúng là biết co biết duỗi mà!
Diệp Huyền liếc nhìn thanh sam nam tử và không lên tiếng.
Hắn biết, chắc chắn thanh sam nam tử biết chiêu trò của Mục Tiểu Đao!
Tất cả mọi người đều đang nhìn thanh sam nam tử. Giết hay không giết thì chỉ cần một ý nghĩ của thanh sam nam tử thôi!
Thanh sam nam tử bỗng nhìn về phía Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Ngươi có ý kiến gì không?"
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn hiểu ý của thanh sam nam tử.
Giết và không giết, thực ra Diệp Huyền hắn mới là người quyết định!
Tất cả mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía hắn!
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh. Xung quanh có vô số thi thể và máu tươi, trong đó phần lớn đều là của Bất Tử Đế Tộc!
Diệp Huyền lạnh lùng nói: "Giết!"
Giết!
Nghe Diệp Huyền nói vậy, sắc mặt Mục Tiểu Đao bèn thay đổi, nàng vội vàng nói: "Tất cả mọi người lập tức rút lui!"
Dứt lời, các cường giả Vũ Trụ Thần Đình bèn kéo nhau rút lui!
Thanh sam nam tử nhìn Diệp Huyền, hắn ta mỉm cười: "Ta giết, được! Nhưng ngươi cũng phải trả giá đấy!"
Dứt lời, hắn ta bèn xoè tay ra, một thanh kiếm bỗng bay ra từ lòng bàn tay hắn ta. Ngay sau đó, vô số cái đầu rơi xuống từ nền trời...
Các cường giả của Vũ Trụ Thần Đình đều rất mạnh, thế nhưng lúc này bọn họ bị đồ sát cứ như đám cừu vậy!
Không ai có thể ngăn cản đường kiếm quang đó!
Trên bầu trời, kiếm quang đột nhiên xuất hiện trước mặt Mục Tiểu Đao. Đôi đồng tử của Mục Tiểu Đao co lại, nàng đang định ra tay thì đường kiếm quang kia lại dừng lại. Tiếp đó, kiếm quang thuận thế bay về bên phải. Hàng chục cái đầu bay ra từ nơi đó...
Mục Tiểu Đao đưa Ma Y biến mất nơi cuối tinh không!
Thanh sam nam tử nhìn Diệp Huyền phía xa xa, hắn ta mỉm cười: "Đầu óc nữ tử này cũng lanh lợi lắm, sau này ngươi tự đối phó với nàng ta nhé."
Trong lúc nói chuyện, hắn ta lại xoè tay ra, đường kiếm quang kia trở về trong lòng bàn tay hắn ta.
Mà lúc này, vô số cái đầu đang rơi xuống trong tinh không, máu tươi như mưa trút xuống, mùi tanh nồng nặc!
Diệp Huyền nhìn sang một bên khác, các binh sĩ của Đại Hành vương triều vẫn còn sống. Còn cả sáu bảy vạn người, thanh sam nam tử không giết những người này!
Với hắn ta, những người này quá yếu!
Có điều lúc này, các binh sĩ của Đại Hành vương triều đã bị cường giả Bất Tử Đế Tộc bao vây, đi đầu chính là nguyên soái Mục Thiên!
Mục Thiên nhìn Diệp Huyền: "Diệp công tử, chúng ta bại trận rồi!"
Diệp Huyền gật đầu: "Vậy thì chết đi!"
Nói đoạn, hắn bèn phất tay phải, tất cả các cường giả đều xông lên!
Mục Thiên nhìn chằm chằm hắn: "Chúng ta đầu hàng!"
Diệp Huyền lắc đầu: "Không cần!"
Mục Thiên chầm chậm nhắm hai mắt lại. Một lát sau, hắn ta quay người nhìn về phía đám binh sĩ. Lúc này, tất cả binh sĩ đều đang nhìn hắn ta.
Mục Thiên khẽ nói: "Các ngươi không sai, người sai ở đây là hoàng đế, là ta, là do chúng ta quá yếu..."
Nói đoạn, hắn ta bỗng rút thanh kiếm bên hông ra, gào lên: "Các huynh đệ Đại Hành, mặc dù chúng ta không sinh cùng tháng cùng năm nhưng nguyện chết cùng một ngày! Giết!"
Dứt lời, hắn ta bèn xông về phía các cường giả của Bất Tử Đế Tộc.
"Giết!"
Phía sau hắn ta, vô số binh sĩ Đại Hành vương triều cũng gào lên.
Rất nhanh sau đó, rất nhiều cái đầu rơi xuống... Đương nhiên, đó đều là đầu của binh sĩ Đại Hành vương triều. Sau khi không còn sự trợ giúp đến tử Vũ Trụ Thần Đình, bọn họ không còn là đối thủ của Bất Tử Đế Tộc nữa!
Sức chiến đấu chênh nhau quá nhiều, hơn nữa hiện giờ bên Bất Tử Đế Tộc còn chiếm ưu thế về số lượng người!
Đồ sát!
Trực tiếp đồ sát!
Chỉ một lúc sau, sáu, bảy vạn người kia đồng loạt ngã xuống, còn Mục Thiên cũng đổ gục ngay phía trước nhất.
Mục Thiên nhìn về phía xa xa, ánh mắt hắn ta dại ra. Sở dĩ hắn ta chủ động đến đây là bởi hắn ta muốn đưa những binh sĩ này về. Thế nhưng hắn ta không ngờ mọi người đều phải bỏ mạng ở nơi này!
Trách Vũ Trụ Thần Đình ư?
Hắn ta không có tư cách trách Vũ Trụ Thần Đình!
Năm xưa Đại Hành vương triều nợ Vũ Trụ Thần Đình, giờ bọn họ cũng chỉ trả nợ mà thôi!
Yếu mới là cái tội!
Ai yếu thì kẻ ấy chết.
Nếu hôm nay Bất Tử Đế Tộc yếu thì hàng chục vạn người của bọn họ sẽ bị đồ sát!
Lúc này, Đông Lý Chiến bỗng nói: "Mai táng thi thể của Mục Thiên đi!"
Mặc dù là đối thủ nhưng binh si của Đại Hành vương triều rất có cốt khí, xứng đáng để Bất Tử Đế Tộc tôn trọng!
Rất nhanh sau đó, có người đưa thi thể Mục Thiên xuống.
Lúc này, các cường giả Bất Tử Đế Tộc đều nhìn thanh sam nam tử phía xa xa.
Lúc nhìn thanh sam nam tử, đôi mắt những cường giả Bất Tử Đế Tộc này vẫn mang theo vẻ sợ hãi!
Thực lực của thanh sam nam tử quá kinh khủng!
Lúc này, thanh sam nam tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn nữ tử thần bí phía không xa. Nữ tử thần bí khẽ cúi đầu, không lên tiếng.
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Hận ta sao?"
Nữ tử thần bí lắc đầu.
Thanh sam nam tử khẽ nói: "Xin lỗi!"
Nữ tử thần bí bỗng rơi nước mắt.
Thanh sam nam tử đi tới trước mặt nữ tử thần bí và nắm lấy tay nàng, khẽ nói: "Nam Nhi!"
Đông Lý Nam!
Đây là tên của nữ tử thần bí!