Chương 2875: Hắn nên tự đi trên con đường của mình
Chương 2875: Hắn nên tự đi trên con đường của mình
Đông Lý Nam nhìn hắn ta: "Ta không trách ngươi!"
Thanh sam nam tử cười khổ: "Ta cũng không ngờ nữ nhân kia lại không nói chân tướng cho ngươi biết, khiến ngươi hiểu lầm..."
Nói đến đây, hắn ta cũng thấy đau đầu!
Nữ nhân kia hành sự đúng kiểu toàn theo ý mình!
Nhất là trước kia, nàng thấy ai cũng muốn đâm chết người ta...
Nữ tử thần bí lắc đầu: "Ta không hận nàng ta!"
Trước kia đương nhiên là nàng rất hận nữ tử váy trắng, nhưng hiện giờ nàng không hận nữa. Ngược lại, nàng còn thấy biết ơn nữ tử váy trắng! Bởi lẽ nếu không có nữ tử váy trắng thì Diệp Huyền không biết đã chết bao nhiêu lần rồi!
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Đi tìm ta?"
Nữ tử thần bí quay đầu nhìn Diệp Huyền, nàng do dự một lát rồi nói: "Ta muốn ở cùng hắn!"
Thanh sam nam tử nghĩ ngợi một lát rồi gật đầu: "Được!"
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền phía không xa: "Cả nhà chúng ta đi dạo chứ?"
Diệp Huyền gật đầu.
Lúc này, tiểu nữ hài trên đầu có sừng cũng đi theo. Nàng lấy kẹo hồ lô ra liếm, chân phải khẽ nhón lên, trông có vẻ cà lơ phất phơ!
Tiểu gia hoả màu trắng thì bay lên vai thanh sam nam tử!
Cứ thế, cả nhà bọn họ đi về phía xa xa.
Thanh sam nam tử đột nhiên cười nói: "Hận ta không?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Ta cũng có đánh lại được ngươi đâu!"
Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Nói như vậy tức là nếu ngươi mà đánh được ta thì ngươi sẽ chuẩn bị cho ta một trận đúng không?"
Diệp Huyền nhún nhún vai, hắn không đáp lời.
Thanh sam nam tử khẽ vỗ vào vai hắn, nói: "Năm xưa ta còn thảm hơn ngươi nhiều!"
Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta: "Thảm đến mức nào?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Đều là chuyện năm xưa rồi!"
Nói đoạn, hắn ta bèn liếc nhìn Đông Lý Nam: "Đừng hận mẹ ngươi, chuyện này phải trách nữ nhân kia!"
Diệp Huyền hỏi: "Thanh Nhi?"
Thanh sam nam tử gật đầu: "Nữ nhân này... đúng là một lời khó nói hết! Hồi đầu nếu nàng ta giải thích một câu thì chẳng có chuyện gì cả! Thế nhân đều nói ta là một tên điên, ta thấy nàng ta mới điên, hơn nữa còn điên một cách bất bình thường!"
Đông Lý Nam lắc đầu: "'Cũng không có chuyện gì!"
Thanh sam nam tử lắc đầu: "Không nhắc đến nàng ta nữa!"
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: "Có phải ngươi đang rất tò mò rằng tại sao nàng ta lại không tới Vũ Trụ Thần Đình luôn không?"
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Là để rèn luyện ta?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Cũng có nguyên nhân này! Ngoài ra nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là vũ trụ pháp tắc không ở Vũ Trụ Thần Đình! Ta và nàng ta chia ra làm hai đường, nàng ta đi tìm vũ trụ pháp tắc, còn ta đang tìm người thần bí trong cơ thể ngươi! Muốn giải quyết phiền phức trên người hắn ta thì đầu tiên phải giải quyết vũ trụ pháp tắc, thứ hai là phải điều tra rõ lai lịch người thần bí bên trong cơ thể ngươi, phải bóp chết người này từ trong trứng nước! Tức là chém sạch kiếp trước, kiếp này và kiếp sau của người đó... Như vậy thì ngươi và người đó mới hoàn toàn cắt đứt quan hệ!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Có manh mối không?"
Thanh sam nam tử lắc đầu: "Tạm thời không có! Có điều ta đang điều tra, điều tra từng người một! Không bỏ qua bất cứ cường giả đẳng cấp nào! Dù là từng xuất hiện trong truyền thuyết hay là còn sống thì đều không được bỏ qua!"
Diệp Huyền do dự một lát, đoạn nói: "Có gặp ai không đánh lại được không?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Hình như là không!"
Diệp Huyền: "..."
Thanh sam nam tử lại nói: "Những vũ trụ pháp tắc cũng phiền phức lắm, phiền phức của các nàng là ở chỗ các nàng đều trốn rất giỏi! Dù ta liên thủ với nàng ta thì cũng không tìm được chỗ vũ trụ pháp tắc ẩn thân, thế nhưng nơi nào cũng có bọn họ! Kì lạ lắm! Có một cách có thể tìm được bọn họ, đó chính là huỷ diệt vũ trụ. Vũ trụ là nơi các nàng phụ thuộc vào, diệt vũ trụ thì chắc chắn bọn họ sẽ xuất hiện. Thế nhưng chuyện này không được nhân đạo cho lắm! Mặc dù ta cũng không phải người tốt gì cho cam, song ta thực sự không làm được mấy chuyện mang tính huỷ diệt như vậy! Có điều..."
Nói đến đây, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: "Năm xưa suýt chút nữa nàng ta đã làm như vậy! Có điều cũng may, bởi có ngươi nên nàng ta mới không ngứa mắt với vũ trụ này! Bằng không, nàng ta thật sự sẽ đồ sát vũ trụ!"
Diệp Huyền: "..."
Đông Lý Nam khẽ nói: "Nàng ta là kiểu yêu ai yêu cả đường đi lối về đây mà!"
Thanh sam nam tử gật đầu, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Ta và nàng ta đều không ra tay với Vũ Trụ Thần Đình là bởi một nguyên nhân, đó chính là mong ngươi có thể tự quyết định! Thế nhưng ban nãy ngươi bảo ta ra tay! Mà ta cũng đã giúp ngươi giải quyết được phiền phức trước mắt, ngươi sẽ phải trả giá đấy! Ngươi chuẩn bị xong chưa?"
Diệp Huyền vội vàng nói: "Cha giúp con chẳng phải chuyện thường tình hay sao?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Ngươi nói không sai, thế nhưng ta vẫn thấy không thoải mái cho lắm. Năm xưa ta thảm như vậy, dựa vào đâu mà ngươi có thể thuận lợi thế? Ta cho ngươi hay, đây là lần cuối cùng ta giúp ngươi, sau này ngươi đừng nghĩ đến việc nhờ ta hay bạn bè trước kia của ta giúp đỡ! Cái giá cho lần giúp đỡ này là ta sẽ phong ấn tất cả tu vi và huyết mạch của ngươi!"
Dứt lời, hắn ta bèn vỗ lên vai Diệp Huyền, một đường kiếm khí bèn đi vào cơ thể hắn.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, tu vi của Diệp Huyền đã bị trấn áp, hai loại huyết mạch đột nhiên trầm xuống...
Diệp Huyền trợn trắng mắt: "Đậu má, ta có thể đổi một người cha khác không..."
Nói đoạn, hắn bèn ngất đi.
Sau khi Diệp Huyền ngất, Đông Lý Nam vội vàng ôm lấy hắn.
Nhìn Diệp Huyền trong lòng, vẻ mặt Đông Lý Nam rất dịu dàng.
Mấy năm nay nàng đã nợ Diệp Huyền rất nhiều!
Nhất là về sau nàng còn suýt hại chết hắn!
Thanh sam nam tử bỗng nhìn Đồ và Niệm Niệm phía xa xa, ánh mắt hắn ta dừng trên người Niệm Niệm, khẽ mỉm cười: "Kiếm đạo của cô nương đã đạt đến Phàm cảnh đỉnh phong, ngươi có muốn tiến bộ thêm không?"
Niệm Niệm gật đầu: "Xin được chỉ giáo!"
Thanh sam nam tử xoè tay ra, một đường bạch quang bỗng nhập vào trán Mộ Niệm Niệm. Ngay sau đó, một tấm bản đồ xuất hiện trong đầu nàng.
Thanh sam nam tử nói: "Cô nương có thể tới chỗ này!"
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyền, thanh sam nam tử mỉm cười: "Hắn nên tự đi con đường của mình!"