Chương 2885: Ma nhân
Chương 2885: Ma nhân
Diệp Huyền cảm giác nếu cho mình giết thêm vài người nữa thì biết đâu Phong Ma Huyết Mạch của hắn có thể đột phá phong ấn của thanh sam nam tử!
Đương nhiên, đây chỉ là cảm giác của bản thân chứ hắn cũng không dám chắc!
Dẫu sao thì đây cũng là phong ấn của thanh sam nam tử!
Ừm, là cha của hắn!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lắc đầu: "Sau này lão tử có con trai cũng phải ném nó đến nơi khác mới được!"
Nói đoạn, hắn quay người bước đến trước mặt Lâm Viêm và tiểu nữ hài: "Chúng ta đi thôi!"
Ba người tiêp tục tiến về phía trước!
Có vẻ như lại nhớ đến điều gì đó, hắn lại nhìn Ma nhân ban nãy bị mình kéo lê. Tên Ma nhân đó thấy hắn nhìn mình nên vội vàng run rẩy nói: "Xin... xin tha mạng..."
Sau khi chứng kiến Diệp Huyền đồ sát hàng ngàn người chỉ trong một thời gian ngắn, đầu óc hắn ta lập tức trở nên tỉnh táo!
Nam nhân trước mắt này là nhân loại, tuy nhiên lại rất mạnh!
Diệp Huyền chớp mắt: "Ngươi xin tha giống như một nhân loại?"
Ma nhân nam tử run rẩy nói: "Ta... ta thấy ngươi nói có lí... Dù là Ma nhân hay là nhân loại thì mọi người... đều bình đẳng..."
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, một Ma nhân nữ tử đứng bên cạnh bỗng phẫn nộ nói: "Thứ nhát gan!"
Diệp Huyền nhìn nữ tử, nữ tử phẫn nộ nhìn nam tử trước mặt hắn, nàng mắng: "Dù hắn có mạnh thì hắn vẫn là một nhân loại thấp hèn, Ma nhân chúng ta mãi mãi không quỳ gối trước nhân loại, thà chết..."
Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Ngay sau đó, đầu của nữ nhân kia bèn bị đập xuống mặt đất.
Rầm!
Máu tươi bắn ra!
Nàng chưa chết, chỉ là gương mặt đã biến dạng!
Diệp Huyền nhìn nữ tử rồi ngoác miệng cười: "Ngươi cũng có cốt khí đấy!"
Nói đoạn, hắn bèn đạp chân lên mắt cá chân của nữ tử.
Rầm!
Chân phải của nữ tử lập tức tan nát!
Như vậy thôi vẫn chưa kết thúc, hắn lại đạp tiếp...
Rất nhanh sau đó, nữ tử đã bị hắn đạp gãy tứ chi!
Như vậy thôi vẫn chưa đủ, Diệp Huyền bỗng túm lấy tóc nữ tử. Lúc này, nữ tử run rẩy nói: "Xin..."
Nàng còn chưa dứt lời thì mặt đất xung quanh đã xuất hiện một cái hố lớn.
Một lúc sau, Diệp Huyền ném thi thể nữ tử sang một bên, trước mặt hắn toàn là máu tươi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, đám Ma nhân xung quanh lập tức sợ hãi!
Đám Ma nhân đồng loạt lùi lại, bọn họ nhìn hắn như nhìn một con quái vật!
Tên Ma nhân trước đó bị Diệp Huyền kéo lê đã sợ đến mức ngất đi!
Quá bạo lực!
Diệp Huyền phủi tay, quay đầu nhìn đám Ma nhân, ngoác miệng cười: "Còn ai có cốt khí nữa không? Ta chuyên trị những kẻ không phục đấy!"
Mọi người nhìn hắn như nhìn một con quỷ!
Chính bản thân hắn cũng không nhận ra rằng đôi mắt của mình có hơi đỏ.
Thế nhưng rất nhanh sau đó, Diệp Huyền cũng nhận ra được điều gì đó sai sai!
Hắn chầm chậm nhắm mắt lại!
Bởi lẽ hắn phát hiện, huyết mạch trong cơ thể hắn bắt đầu rục rịch!
Hắn có thể cảm nhận được, đó không phải Bất Tử Huyết Mạch mà là Phong Ma Huyết Mạch!
Thế nhưng rất nhanh sau đó, huyết dịch trong cơ thể hắn lại bình tĩnh lại!
Diệp Huyền nhíu mày, chuyện gì thế này?
Một lát sau, hắn thu hồi tâm tư rồi quay người nhìn Lâm Viêm và tiểu nữ hài, mỉm cười nói: "Chúng ta đi thôi!"
Nói đoạn, ba người lại tiếp tục đi về phía trước!
Mà lần này không có Ma nhân nào ngăn cản họ nữa.
Ở một bên khác, trên đường có một chiếc xe ngựa, bên trong xe ngựa là một nữ tử. Nữ tử này chính là Ma nhân nữ tử mà Diệp Huyền đã gặp ở ngoài thành!
Nàng đã nhìn thấy mọi chuyện xảy ra trên đường phố ban nãy!
Ma nhân nhìn bóng lưng Diệp Huyền phía xa xa, không biết nàng đang nghĩ gì.
Lúc này, một Ma nhân kị binh cách nàng không xa đột nhiên nói: "Tiểu thư, trời sắp tối rồi! Chúng ta phải rời khỏi chỗ này trước khi trời tối!"
Ma nhân nữ tử liếc nhìn nền trời rồi khẽ gật đầu, sau đó buông màn cửa xuống.
Xe ngựa lại đi về phía trước!
Diệp Huyền, Lâm Viêm và tiểu nữ hài tới Truyền Tống Trận của Thiên Đô thành. Nơi này có hàng trăm Truyền Tống Trận có thể nối đến các nơi trên Ma Giới.
Hắn liếc nhìn những Truyền Tống Trận, trên chúng đều viết điểm đến.
Rất nhanh sau đó, hắn đã tìm thấy Truyền Tống Trận nối đến Nhân Giới.
Diệp Huyền đang định đưa hai người kia qua đó thì đúng lúc ấy hắn bỗng quay người nhìn, phía không xa có một đoàn người đang đến!
Là đám người mà lúc trước đã gặp bên ngoài thành. Lúc này, nữ tử bên trong xe ngựa đã bước ra!
Các binh sĩ xung quanh nữ tử đều nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt tràn ngập phòng bị!
Nữ tử liếc nhìn hắn, sau đó đưa đám người đi về phía không xa.
Diệp Huyền cũng không dừng lại, hắn đưa Lâm Viêm và tiểu nữ hài đến Truyền Tống Trận kia. Tuy nhiên đúng lúc bọn họ chuẩn bị tiến vào Truyền Tống Trận thì bầu trời bỗng nứt vỡ. Ngay sau đó, một đường bạch quang xông ra!
Uỳnh!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng thì Truyền Tống Trận kia đã hoá thành hư vo!
Đường bạch quang kia tan đi, một người bước ra. Khi trông thấy người này, sắc mặt Diệp Huyền lập tức thay đổi. Hắn vội vàng lùi về phía sau: "Đậu má... cái quỷ gì thế này..."