Chương 2886: Mục Tiểu Đao
Chương 2886: Mục Tiểu Đao
Sở dĩ Diệp Huyền kinh ngạc là bởi hắn biết người này!
Người này không phải ai khác mà chính là Mục Tiểu Đao!
Mục Tiểu Đao!
Diệp Huyền nhìn Mục Tiểu Đao mà hơi hoang mang. Mẹ kiếp, phải thù hằn lớn cỡ nào thì nàng mới truy sát đến tận đây chứ!
Nữ nhân này bị điên hả?
Mục Tiểu Đao chầm chậm nhắm lại, sắc mặt nàng tái nhợt. Rất rõ ràng, trước đó nàng đã tốn rất nhiều sức.
Diệp Huyền liếc nhìn nàng, hắn muốn chuồn rồi đấy!
Thế nhưng hắn biết, hiện giờ hắn không chuồn được!
Đừng nói hiện giờ, kể cả khi tu vi của hắn không bị phong ấn thì hắn cũng chưa chắc đã đánh được nữ nhân này!
Đúng lúc ấy, Mục Tiểu Đao bỗng trừng mắt nhìn hắn, nàng nhếch miệng: "Lâu rồi không gặp!"
Diệp Huyền nhìn nàng: "Mục cô nương, ta thực sự bội phục ngươi, thế mà ngươi có thể đuổi được đến tận đây luôn! Ngươi đúng là một nhân tài đấy!"
Mục Tiểu Đao quan sát hắn, hai mắt nàng sáng lên: "Tu vi của ngươi bị phong ấn rồi hả!"
Vẻ mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh: "Đúng vậy!"
Mục Tiểu Đao xoè tay ra, một thanh phi đao bỗng nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Nàng nhìn Diệp Huyền, cười mà như không cười: "Nào, ta cho ngươi đánh một quyền trước đấy!"
Diệp Huyền: "..."
Ở một bên khác, Ma nhân nữ tử kia nhìn Mục Tiểu Đao, không biết nàng đang nghĩ gì.
Đúng lúc ấy, phía xa xa bỗng có một luồng khí tức lớn mạnh truyền đến!
Mọi người ngẩng đầu nhìn. Trên bầu trời, không gian bỗng nhiên nứt vỡ, ngay sau đó một nam tử trung niên bước ra.
Là một Ma nhân!
Cường giả Vĩnh Hằng cảnh!
Sau khi nam tử trung niên xuất hiện, ánh mắt hắn ta dừng lại trên người mấy người Diệp Huyền. Khi trông thấy mấy người Diệp Huyền, ánh mắt hắn ta lập tức trở nên lạnh lùng: "Ma nhân trong thành đều do ngươi giết?"
Diệp Huyền không đáp lời.
Mục Tiểu Đao chớp mắt, sau đó nàng thu phi đao lại. Rất rõ ràng, nàng muốn xem kịch.
Lúc này, phía sau nam tử trung niên bỗng có mấy chục người xuất hiện!
Những người này đều có khí tức rất mạnh, thấp nhất đã là Thành Đạo cảnh!
Nam tử trung niên liếc nhìn mấy người Diệp Huyền, đoạn nói: "Giết!"
Dứt lời, những người phía sau hắn ta bỗng nhiên xông xuống phía dưới!
Những người này không chỉ nhắm vào Diệp Huyền mà còn nhắm vào Mục Tiểu Đao nữa!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục Tiểu Đao bỗng nhíu mày lại: "Đợi đã!"
Tuy nhiên, các cường giả Ma nhân không hề đợi, một Ma nhân xông thẳng đến trước mặt nàng, sau đó một cây thương đã xuất hiện trước trán nàng. Cây thương còn chưa kịp lại gần Mục Tiểu Đao thì đầu của tên Ma nhân kia đã bay đi!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đã hạ gục mười mấy người Ma nhân!
Tất cả đều bị miểu sát!
Trông thấy cảnh tượng ấy, những Ma nhân còn lại lập tức không dám tiến lên nữa!
Trên không trung, nam tử trung niên kia nhíu chặt mày lại. Trong mắt hắn ta là vẻ nghiêm trọng. Nhân loại trước mắt này có hơi nằm ngoài dự liệu của hắn ta!
Hắn ta không do dự nữa mà lấy Truyền Âm thạch ra.
Gọi người!
Lúc này, Mục Tiểu Đao phía không xa bỗng nhìn nam tử trung niên: "Có phải đầu ngươi bị úng nước không vậy?"
Nam tử trung niên nhìn nàng, Mục Tiểu Đao chỉ vào mình: "Ngươi đánh ta làm gì? Ta có phải cùng một giuộc với hắn đâu!"
Nam tử trung niên nhìn nàng: "Không cùng một giuộc thì không thể đánh ngươi?"
Diệp Huyền: "..."
Mục Tiểu Đao nhìn nam tử trung niên, ánh mắt nàng lạnh lùng: "Có phải ngươi bị thiểu năng không thế?"
Nam tử trung niên nhìn chằm chằm vào nàng: "Nhân loại thấp hèn các ngươi đều đáng chết!"
Nghe vậy, Mục Tiểu Đao không khỏi nhíu mày: "Nhân loại thấp hèn?"
Nam tử trung niên lạnh lùng nói: "Chẳng lẽ nhân loại không thấp hèn sao?"
Mục Tiểu Đao chớp mắt, sau đó nàng nhìn diệp Huyền. Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Bọn họ kì thị nhân loại!"
Mục Tiểu Đao nhìn nam tử trung niên, nàng thấy hơi ngạc nhiên: "Các ngươi kì thị nhân loại?"
Nam tử trung niên lạnh lùng cười: "Nhân loại ti tiện, các ngươi chỉ xứng làm con chó của Ma nhân chúng ta mà thôi!"
Diệp Huyền lắc đầu.
Hắn phát hiện ra rồi!
Mức độ kì thị nhân loại của đám người này không phải nghiêm trọng bình thường thôi đâu.
Mục Tiểu Đao đột nhiên quay đầu nhìn Diệp Huyền: "Ban nãy ngươi đã giết cái đám Ma nhân kia?"
Diệp Huyền gật đầu.
Mục Tiểu Đao giơ ngón tay cái lên: "Làm hay lắm!"
Dứt lời, thanh phi đao trong tay nàng bỗng biến mất. Ngay sau đó, đầu của nam tử trung niên bèn lìa khỏi cổ!
Đám Ma nhân còn lại còn chưa kịp phản ứng thì đầu của bọn họ cũng bị chém bay!
Chỉ trong chốc lát, mấy người nam tử trung niên đều bị miểu sát!
Trông thấy cảnh tượng ấy, mấy người Ma nhân nữ tử ở một bên không khỏi sững sờ!
Đó là cường giả Quy Nhất cảnh đấy!
Thế mà lại bị miểu sát như vậy sao?
Lúc này, Mục Tiểu Đao quay đầu nhìn đám người Ma nhân nữ tử. Sắc mặt Ma nhân nữ tử lập tức thay đổi, nàng vội vàng nói: "Các hạ, chúng ta không kì thị nhân loại!"
Mục Tiểu Đao nhìn đối phương rồi thu phi đao lại, sau đó quay sang nhìn Diệp Huyền. Mà lúc này, bầu trời phía xa xa bỗng nứt vỡ. Ngay sau đó, một đám Ma nhân xông ra!
Đi đầu là một lão giả!
Khi trông thấy thi thể các Ma nhân, ánh mắt lão giả lập tức trở nên lạnh lùng. Hắn ta nhìn Mục Tiểu Đao phía xa xa: "Là do ngươi giết sao?"
Mục Tiểu Đao gật đầu, mỉm cười: "Ta giết đấy! Không phục à?"
Lão giả híp mắt lại: "Ngươi hống hách quá nhỉ!"
Mục Tiểu Đao mỉm cười, nàng xoè tay ra. Thanh phi đao đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Ngay sau đó, thanh phi đao bay đi.
Trên bầu trời, đôi đồng tử của lão giả co lại. Hắn ta đánh một quyền!
Một quyền rơi xuống, không gian trước mặt lão giả lập tức lõm xuống!
Tuy nhiên, người trước mắt hắn ta là ai cơ chứ?
Là Mục Tiểu Đao đấy!