Chương 2892: Không cho đi
Chương 2892: Không cho đi
Đôi mắt Minh Thương loé lên vẻ hưng phấn, bởi lẽ Nhân Giới có một linh mạch siêu cấp. Có điều, bởi năm xưa vị tổ tông của Nhân Giới và vài giới chủ đã có ước hẹn, do vậy mặc dù vài giới đều nhìn chằm chằm vào linh mạch siêu cấp ấy, song vẫn chưa có cớ để động thủ!
Mà hiện giờ hai nhân loại này đã tới Nhân Giới!
Đây chẳng phải một cái cớ hay sao?
Minh Thương đột nhiên nói: "Truyền lệnh, bảo Ma binh lập tức tới Ma Đô"
"Tuân mệnh!"
Một cường giả Ma nhân cung kính hành lễ, sau đó lui xuống!
Lúc này, một Ma nhân trưởng lão bên cạnh Minh Thương đột nhiên nói: "Thiếu giới chủ, ta thấy chuyện này vẫn nên hỏi ý của giới chủ!"
Minh Thương liếc nhìn trưởng lão kia: "Vu trưởng lão thấy ta không có năng lực xử lí chuyện này sao?"
Vu trưởng lão lắc đầu: "Cũng không phải, chỉ là... e là Vũ Trụ Thần Đình cũng không phải thế lực đơn giản gì, chúng ta không hiểu rõ tình hình nên phải cẩn thận một chút để tránh..."
Minh Thương lắc đầu cười: "Cũng chỉ là một tên Phàm cảnh mà thôi! Hơn nữa, Vu trưởng lão này, hai người này đồ sát hàng vạn Ma nhân của chúng ta, nếu chúng ta cứ khoanh tay đứng nhìn thì những Ma nhân trong Ma Giới sẽ nhìn nhận về chúng ta như thế nào?"
Vu trưởng lão đang định nói gì đó thì Minh Thương đột nhiên đứng dậy: "Truyền lệnh xuống, mọi người tới Nhân Giới!"
Tới Nhân Giới!
Mệnh lệnh được đưa ra, cả Ma Giới bèn sôi trào!
Rất nhiều Ma nhân hô to khẩu hiệu "diệt Thần Đình, giết pháp tắc"...
Nhân Giới!
Không lâu sau, mấy người Diệp Huyền đã xuất hiện trên một Truyền Tống Đài rất lớn.
Mấy người nhìn về phía xa xa, nơi đó có vài Ma nhân. Những Ma nhân này phụ trách bảo vệ những Truyền Tống Trận.
Khi trông thấy mấy người Diệp Huyền, những Ma nhân kia sững sờ, sau đó xông về phía bọn họ. Thế nhưng ngay sau đó, một thanh phi đao đột nhiên xoẹt qua.
Vụt...
Mười mấy Ma nhân kia đầu lìa khỏi cổ!
Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền: "Đi thôi!"
Nói đoạn, nàng bèn đi về phía xa xa.
Diệp Huyền lắc đầu cười, nữ nhân này hơi bạo lực nhỉ!
Có thể nhận ra rằng hiện giờ nữ nhân này không hề có ấn tượng tốt với đám Ma nhân này. Có điều, như vậy cũng bình thường. Những Ma nhân này cứ trông thấy nhân loại là như trông thấy kẻ thù, chỉ cần là người thì bọn họ đều không có hảo cảm!
Đoàn người đi về phía trước, khoảng nửa canh giờ sau bọn họ tới một toà cổ thành!
Nhân Tộc thành!
Toà thành này là nơi cuối cùng của nhân loại tại Ma Vực.
Ở nơi khác, nhân loại bị nô dịch hoặc ngược đãi, giết hại. Chỉ có ở đây, nhân loại mới được sống trong tôn nghiêm!
Đó là nhờ một người!
Đạo Tổ!
Năm xưa nơi này đã thành lập Đạo Thống, đồng thời đối đầu với giới chủ tứ giới bằng thực lực lớn mạnh, khiến giới chủ tứ giới không thể không công nhận địa vị của Nhân Giới. Có điều hai bên cũng hẹn ước rằng nhân loại ở Nhân Giới không được rời khỏi Nhân Giới, bằng không sống chết tự chịu trách nhiệm!
Mặc dù Đạo tổ mạnh, thế nhưng cũng không thể cứu được tất cả nhân loại!
Bởi lẽ hai bên tiếp tục đánh thì sẽ cá chết lưới rách!
Có lẽ Đạo tổ có thể sống, song chắc chắn vô số người sẽ chết, do đó Đạo tổ cũng thu tay lại!
Khi tới toà thành này, Diệp Huyền nhận ra cổng thành đang đóng chặt!
Đúng lúc ấy, một nam tử xuất hiện trên tường thành. Nam tử này nhìn mấy người Diệp Huyền: "Các ngươi đã giết Ma nhân!"
Rất rõ ràng, người của Nhân Giới đã biết chuyện mà Diệp Huyền và Mục Tiểu Đao làm!
Ở phía dưới, Diệp Huyền gật đầu: "Đúng vậy!"
Nam tử đột nhiên phẫn nộ nói: "Các ngươi giết Ma nhân còn tới Nhân Giới, các ngươi muốn liên luỵ đến chúng ta à?"
Nghe vậy, Diệp Huyền sững sờ.
Mục Tiểu Đao cũng chau mày lại.
Lúc này, nam tử đột nhiên gào lên: "Các ngươi giết Ma nhân, những Ma nhân ở Ma Giới sẽ không bỏ qua cho các ngươi đâu. Thế mà các ngươi còn tới Nhân Giới, các ngươi có biết các ngươi sẽ liên luỵ đến tất cả chúng ta hay không!"
Mục Tiểu Đao tức điên lên, nàng đang định ra tay thì bị Diệp Huyền ngăn lại!
Diệp Huyền gật đầu: "Ngươi nói cũng có lí! Chi bằng thế này đi, Ma nhân là do chúng ta giết, các ngươi cho hai người bạn này của chúng ta vào, hai người chúng ta sẽ rời đi để dụ Ma nhân đi!"
Nam tử nhìn chằm chằm hắn: "Ngươi nằm mơ đi!"
Diệp Huyền: "..."
Lúc này, một vài binh sĩ nhân loại xuất hiện trên tường thành. Những binh sĩ này đều cầm trường cung, nhắm thẳng vào mấy người Diệp Huyền.
Nam tử đi đầu cầm cung chĩa vào Diệp Huyền, vẻ mặt lạnh lùng: "Mau cút đi! Đừng liên luỵ đến chúng ta!"
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Ta có một chuyện không hiểu! Nhân loại sống thê thảm như vậy, tại sao lại không đoàn kết với nhau?"
Nam tử gằn giọng nói: "Đoàn kết? Ngươi có biết các ngươi giết Ma nhân đồng nghĩa với việc khiến Ma nhân khắp Ma Giới tức giận hay không. Những Ma nhân đó sẽ không bỏ qua cho các ngươi, thậm chí còn có thể trút giận lên cả Nhân Giới chúng ta!"
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì một giọng nói bỗng vang lên: "Lý Phong, không được để bọn họ đi!"
Người lên tiếng là một nữ tử, nữ tử này tầm hơn hai mươi tuổi, trông rất xinh đẹp.
Nữ tử nhìn mấy người Diệp Huyền với vẻ lạnh lùng: "Bọn họ đã khiến Ma nhân khắp Ma Giới phẫn nộ, những Ma nhân đó không chỉ không bỏ qua cho bọn họ mà còn không bỏ qua cho chúng ta nữa! Muốn Ma nhân không trút giận lên chúng ta thì chỉ có một cách, đó chính là bắt bọn họ lại, sau đó giao cho Ma nhân!"
Nghe vậy, nam tử tên Lý Phong kia lập tức híp mắt lại. Ngay sau đó, hắn ta phất tay phải, hàng chục cường giả xuất hiện phía sau mấy người Diệp Huyền.
Rất rõ ràng, bọn họ không cho mấy người Diệp Huyền đi!