Chương 2893: Ngươi có thể gọi người
Chương 2893: Ngươi có thể gọi người
Lúc này, Lâm Viêm ở bên cạnh Diệp Huyền đột nhiên phẫn nộ nói: "Mọi người đều là nhân loại, các ngươi không giúp đỡ thì thôi, sao có thể ném đá xuống giếng như vậy!"
Lý Phong chẳng tỏ vẻ gì cả: "Tại sao các ngươi lại giết Ma nhân?"
Lâm Viêm phẫn nộ nói: "Là Ma nhân muốn giết chúng ta!"
Lý Phong gào lên: "Ma nhân giết các ngươi thì liên quan gì đến chúng ta?"
Lâm Viêm tức điên lên được!
Mục Tiểu Đao ở bên cạnh bỗng nhìn Diệp Huyền: "Ta đột nhiên thấy mặc dù ngươi bỉ ổi nhưng ít nhất ngươi vẫn còn là một nam nhân!"
Nói đoạn, nàng bèn ngẩng đầu nhìn Lý Phong trên tường thành: "Các ngươi không giúp chúng ta, ta thấy cũng chẳng có gì sai cả. Dẫu sao thì đây là quyền lợi của các ngươi, hơn nữa các ngươi cũng không nợ chúng ta điều gì! Song ngươi không thấy những lời mà ngươi nói... rất máu lạnh hay sao? Như Diệp tiện nhân nói, nhân loại ở đây sống thê thảm như vậy, dù không ra tay tương trợ thì cũng không đến mức ném đá xuống giếng như vậy chứ?"
Diệp Huyền liếc nhìn Mục Tiểu Đao, thầm thấy kinh ngạc. Trong ấn tượng của hắn, nữ nhân này rất ít khi giảng đạo lí!
Bình thường chỉ lúc nào không đánh lại được thì nàng mới nói đạo lí thôi!
Trên tường thành, nữ tử kia lạnh lùng nói: "Máu lạnh? Ném đá xuống giếng? Thế ngươi có biết các ngươi tới Nhân Giới chúng ta sẽ khiến Ma nhân cả Ma Giới hận chúng ta hay không? Các ngươi có nghĩ đến tình cảnh của chúng ta hay không?"
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Chúng ta đi thôi!"
Mục Tiểu Đao liếc nhìn hắn, nàng không nói gì.
Mọi người bèn rời đi!
Mà lúc này, nữ tử kia bỗng gào lên: "Không được đi!"
Dứt lời, những cường giả trước mặt mấy người Diệp Huyền bèn chuẩn bị ra tay.
Mấy người Diệp Huyền dừng lại, hắn quay đầu nhìn nữ tử kia. Nữ tử cũng nhìn chằm chằm hắn: "Các ngươi đi thì Ma nhân cũng không chịu dừng lại đâu! Chắc chắn bọn họ sẽ trút giận lên chúng ta, thế nên các ngươi không được đi."
Diệp Huyền mỉm cười: "Thế ngươi định làm thế nào?"
Nữ tử nhìn hắn một hồi rồi nói: "Chỉ khi các ngươi chết Ma nhân mới hả giận, thế nên các ngươi bắt buộc phải chết!"
Nói đoạn, nàng bèn phất tay phải, chuẩn bị hạ lệnh giết mấy người Diệp Huyền.
Đúng lúc ấy, bầu trời phía xa xa bỗng nứt vỡ. Ngay sau đó, một luồng khí tức cực kì kinh khủng kéo đến.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả trên tường thành lập tức thay đổi!
Mặt nữ tử kia cũng tái nhợt: "Thôi xong! Ma nhân tới rồi! Thôi xong rồi!"
Nói đoạn, có vẻ như nàng lại nhớ đến gì đó nên phẫn nộ chỉ vào mấy người Diệp Huyền: "Đều tại các ngươi, cái bọn ti tiện nhà các ngươi, Ma nhân muốn giết các ngươi, sao các ngươi lại phản kháng, sao các ngươi không đi chết đi?"
Đậu má!
Diệp Huyền nghe mà há hốc mồm. Không thể không nói, lời nói của nữ nhân này đã làm đảo lộn tam quan của hắn!
Hắn biết, nhân tính xấu xa, chỉ là không ngờ có thể xấu xa đến mức độ này!
Hắn quay đầu nhìn Mục Tiểu Đao: "Nhìn nữ nhân này xong ta bỗng thấy hình như ngươi cũng không tồi!"
Có gì nói đấy, mặc dù Mục Tiểu Đao là đối thủ, hơn nữa còn là đối thủ không đội trời chung, thế nhưng hắn vẫn khá tôn trọng nàng, ít nhất thì nữ nhân này không có xấu xa như vậy!
Vẻ mặt Mục Tiểu Đao vẫn bình tĩnh, nàng xoè tay ra, một thanh phi đao xuất hiện trong lòng bàn tay nàng. Mà lúc này, Diệp Huyền đã xông lên, hắn thực sự không nhịn được nữa rồi!
Hắn muốn đánh nát cái đầu chó của nữ nhân kia!
Tuy nhiên, khi hắn mới lại gần tường thành thì một luồng sức mạnh đã cuộn trào từ tường thành!
Uỳnh!
Diệp Huyền trở về vị trí cũ!
Hộ thành đại trận!
Hắn nhìn bức tường thành kia, không biết từ lúc nào mà trên tường thành đã xuất hiện một quang mạc rất lớn!
Trông có vẻ quen quen!
Phải biết rằng Diệp Huyền đã học Đạo Kinh, mà trận pháp này có khí tức của Đạo Kinh. Rất rõ ràng, trận pháp này được Đạo Tổ bố trí!
Đúng lúc ấy, bầu trời phía xa xa bỗng nứt vỡ, một nam tử trung niên bước ra!
Người bước ra chính là thiếu giới chủ của Ma Giới. Phía sau lưng hắn ta là một đoàn cường giả Ma nhân đông nghịt!
Trong đó có hơn hai mươi cường giả Thiên Vị cảnh, cường giả Thần Vị cảnh cũng không hề ít, tổng cộng hơn một trăm người. Còn lại là hàng trăm cường giả Quy Nhất cảnh!
Không thể không nói, đội hình này đúng là mạnh thật!
Minh Thương nhìn mấy người Diệp Huyền phía dưới. Cuối cùng, ánh mắt hắn ta dừng trên người Mục Tiểu Đao: "Ngươi chính là người của Vũ Trụ Thần Đình!"
Mục Tiểu Đao gật đầu: "Đúng vậy!"
Minh Thương khẽ cười: "Vũ Trụ Thần Đình cho ngươi lá gan này à?"
Mục Tiểu Đao nhìn hắn ta mà không đáp lời.
Đúng lúc ấy, nữ nhân trên tường thành đột nhiên hành lễ với Minh Thương: "Tại hạ Hàn Mộng tham kiếm thiếu giới chủ Ma Giới!"
Minh Thương nhìn Hàn Mộng, Hàn Mộng vội nói: "Thiếu giới chủ, những người này không có bất cứ liên quan gì đến chúng ta. Bọn họ vừa mới tới nơi này, chúng ta đang tính bao vây bọn họ lại, chuẩn bị bắt bọn họ rồi nộp cho Ma Giới!"
Minh Thương mỉm cười: "Ngươi là nhân loại đấy, mà bọn họ cũng là nhân loại!"
Hàn Mộng lại hành lễ: "Mặc dù đều là nhân loại nhưng chúng ta và bọn họ không hề liên quan đến nhau! Mấy người này giết Ma nhân của Ma Giới, hành vi của bọn họ là tội ác! Chúng ta sẵn sàng trợ giúp thiếu giới chủ bắt bọn họ!"
Diệp Huyền nhìn Hàn Mộng, hắn bật ngón tay cái: "Mẹ nó, ngươi đúng là biết nịnh nọt!"
Hàn Mộng liếc nhìn hắn, nàng nói với vẻ trào phúng: "Nhân loại sắp chết kia, ngươi vẫn còn mồm mép quá nhỉ! Thật nực cười!"
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, Minh Thương trên nền trời bỗng bật cười: "Nhân loại... ha ha..."
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Mục Tiểu Đao: "Nếu chỗ dựa của ngươi đã là Vũ Trụ Thần Đình thì thế này đi, ta cho ngươi cơ hội, ngươi có thể gọi người!"