Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1205 - Chương 2895: Có Tức Không Hả?

Chương 2895: Có tức không hả? Chương 2895: Có tức không hả?

Vụt!

Trời đất rung chuyển!

Mười mấy cường giả Ma nhân đi đầu đều thần hồn tan nát, những cường giả Ma nhân còn lại cũng bị đao thế ép phải lùi lại!

Lúc này, trong tay Mục Tiểu Đao lại có một thanh phi đao xuất hiện. Ngay sau đó, thanh phi đao bèn bay đi.

Vụt!

Ở phía xa xa, một cái đầu rơi xuống!

Trong tay Mục Tiểu Đao lại xuất hiện một thanh phi đao nữa...

Cứ thế, từng cái đầu bay đi, mùi máu tanh nồng nặc!

Đồ sát!

Mặc dù những cường giả Ma nhân kia đều đạt Thiên Vị cảnh, thế nhưng Mục Tiểu Đao cũng đã đạt Phàm cảnh, cường giả Thiên Vị cảnh không ngăn được phi đao của nàng!

Có điều, Ma nhân rất nhiều, rất nhanh sau đó mười mấy người lại xông về phía Mục Tiểu Đao. Mà lúc này, Diệp Huyền xuất hiện trước mặt Mục Tiểu Đao, hắn đánh một quyền!

Rầm!

Một quyền bay ra, một tên Ma nhân xông lên đầu tiên bị đánh bay. Thế nhưng lúc này, một tên Ma nhân nữa lại xông đến trước mặt hắn. Diệp Huyền đang định ra tay thì một đường thanh đao đột nhiên đâm vào trán tên Ma nhân kia!

Vụt!

Ma nhân kia lập tức bị phân thây!

Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền: "Cha ngươi là cha ruột hả? Sao đẻ ra đứa con yếu thế này?"

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức chua xót... Có lẽ hắn là đứa con mà người ta nhặt về!

Lúc này, Mục Tiểu Đao và Diệp Huyền chuẩn bị ra tay lần nữa. Song bỗng hai người quay đầu, vừa quay đầu thì hai đường bạch quang đã lao đến chỗ hai người.

Diệp Huyền tái mặt, lập tức giơ hai tay lên chắn!

Mục Tiểu Đao cũng chém đao xuống!

Uỳnh!

Một luồng bạch quang bùng nổ, hai người lập tức lùi mạnh cả trăm trượng!

Sau khi dừng lại, hai người sững sờ!

Bởi lẽ người tấn công bọn họ không phải Ma nhân mà là những nhân loại trên tường thành!

Những nhân loại này dùng trận pháp để tấn công bọn họ!

Không chỉ có vậy, đám cường giả đó còn bao vây tiểu nữ hài và Lâm Viêm lại. Trong đó có hai cường giả cầm chủy thủ đè dưới cổ hai người!

Trên tường thành, Hàn Mộng nhìn hai người Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng: "Thiếu giới chủ, Nhân Giới chúng ta sẵn sàng giúp ngươi giết hai người này!"

Nói đoạn, trên tường thành bỗng có rất nhiều phù văn kì lạ xuất hiện. Bên trong những lá phù văn này có luồng sức mạnh kì dị!

Trận pháp!

Ở phía dưới, Diệp Huyền nhìn Hàn Mộng: "Nữ nhân kia, ngươi bị thiểu năng hả? Mẹ nó, ta phục luôn rồi đấy! Ngươi không thấy hai người chúng ta mạnh vậy sao?"

Hàn Mộng phẫn nộ nói: "Hai tên ngu xuẩn nhà các ngươi! Các ngươi có biết hắn ta là thiếu giới chủ của Ma Giới đấy! Nếu các ngươi làm hại hắn ta thì tất cả chúng ta sẽ phải tuẫn táng theo các ngươi!"

Diệp Huyền phẫn nộ: "Tuẫn táng con mẹ nhà ngươi! Thiếu giới chủ lợi hại lắm sao? Ngươi có biết lão tử là người sáng lập ra Vũ Trụ Thần Đình đấy, vũ trụ pháp tức cũng do ta sáng tạo ra, ngươi..."

Nói đến đây, hắn bỗng dừng lại.

Mẹ kiếp!

Quên mất Mục Tiểu Đao còn đang ở đây!

Giờ thì gay go rồi!

Mục Tiểu Đao nhìn hắn: "Nói đi! Tiếp tục nói đi chứ!"

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Hàn Mộng bỗng mỉa mai: "Vũ Trụ Thần Đình? Đó là thế lực rác rưởi nào thế? Các ngươi mà cũng xứng so sánh với Ma Giới sao?"

Diệp Huyền: "..."

Mục Tiểu Đao nhìn Hàn Mộng, ngay sau đó thanh phi đao trong tay nàng biến mất.

Ở phía xa xa, Hàn Mộng tái mặt, nàng vội nói: "Trận pháp!"

Dứt lời, một quang mạc cực lớn dâng lên từ tường thành!

Rầm!

Phi đao của Mục Tiểu Đao bị quang mạc ngăn lại. Thế nhưng quang mang cũng vỡ tan ngay sau đó, mà lúc này một thanh phi đao nữa lại bay tới.

Rầm!

Quang mang vỡ tan, Hàn Mộng còn chưa kịp phản ứng thì Mục Tiểu Đao đã xuất hiện trước mặt nàng ta, sau đó tóm chặt lấy tóc nàng ta, đập nàng ta xuống tường thành.

Uỳnh!

Tường thành nứt vỡ, mặt Hàn Mộng toàn máu tươi, nàng ta đã bị huỷ dung!

Nhưng nàng ta vẫn chưa chết!

Mục Tiểu Đao giẫm chân lên ngực Hàn Mộng, nàng nhìn Hàn Mộng, mỉm cười nói: "Ta thấy ngực ngươi cũng không lớn, sao ngươi lại mất não vậy hả?"

Hàn Mộng nhìn Mục Tiểu Đao bằng ánh mắc oán giận: "Ngươi dám đả thương ta, gia gia của ta sẽ không tha cho ngươi!"

Mục Tiểu Đao đánh một chưởng.

Bốp!

Mặt Hàn Mộng bèn biến dạng!

"A! Tiện nhân đáng chết! Ngươi dám sỉ nhục ta!"

Hàn Mộng đột nhiên gào lên.

Mục Tiểu Đao lắc đầu: "Hống hách với nhân loại, còn với Ma nhân thì tỏ vẻ ti tiện như một con chó! Làm người không tốt hả mà cứ thích đi làm chó cho kẻ khác?"

Hàn Mộng nhìn chằm chằm Mục Tiểu Đao mà không lên tiếng.

Mục Tiểu Đao lại đánh một chưởng!

Bốp!

Răng trong miệng Hàn Mộng đã bị đánh nát!

Mục Tiểu Đao nhìn chằm chằm nàng ta: "Nhìn cái gì mà nhìn? Ngươi dậy mà đánh ta đi này!"

Nói đoạn, nàng lại vung tay đánh.

Bốp!

Cả gương mặt của Hàn Mộng đã vặn vẹo đến mức không thành hình dạng gì cả.

Mục Tiểu Đao mỉm cười, nàng lại gần Hàn Mộng: "Ngươi dậy mà đánh ta này! Ôi chao, ta muốn bị đánh lắm!"

Phụt!

Hàn Mộng phun một ngụm máu!

Diệp Huyền phía dưới lắc đầu, Mục Tiểu Đao cũng bỉ ổi thật đấy!

Lúc này, Mục Tiểu Đao đột nhiên nhấc Hàn Mộng lên, nàng cười hi hi: "Ơ kìa, ngươi không đánh được hả, không đánh được này, có tức không hả!"

Hàn Mộng nhìn chằm chằm vào nàng với vẻ phẫn uất: "Ma Nhân tộc sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Bọn họ sẽ không bỏ qua cho các ngươi!"

Ở phía dưới, Diệp Huyền lắc đầu.

Nếu nói nữ nhân này cũng chẳng có cốt khí gì cả, thế nhưng lúc đối đầu với Mục Tiểu Đao thì nàng ta cũng cứng đầu phết, đến giờ mà vẫn chưa xin tha. Song nếu nói nàng ta có cốt khí thì lúc đối mặt với đám Ma nhân, nàng ta lại chẳng khác gì một con chó...

Đúng thật là!

Dù ở nơi nào thì cũng đều có một vài người như vậy. Lúc đối mặt với đồng bào của mình thì cứng đầu, nhẫn tâm. Song lúc đối mặt với người ngoại tộc thì như một con chó, như thể người ngoại tộc kia là cha ruột vậy, chỉ sợ hầu hạ không tốt!

Rất nhiều người thực sự có tính cách như một nô lệ!
Bình Luận (0)
Comment