Chương 2896: Đối đầu trực tiếp
Chương 2896: Đối đầu trực tiếp
Trên tường thành, Mục Tiểu Đao trầm mặc.
Đột nhiên nàng thấy hơi bi thương!
Nàng không ngờ một người lại có thể thấp hèn đến mức độ này!
Mục Tiểu Đao không giết Hàn Mộng mà ném nàng ta lên tường thành, sau đó đi xuống.
Giết loại người như này chỉ tổn bẩn đao của nàng!
Dưới tường thành, đám cường giả vây quanh tiểu nữ hài và Lâm Viêm bị đao cắt cổ, tất cả đều ngã gục xuống!
Mục Tiểu Đao đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nàng nhìn về phía xa xa. Lúc này, sắc mặt mấy người Minh Thương đều lộ vẻ đề phòng.
Kiêng dè!
Ban nãy thực lực mà Mục Tiểu Đao thể hiện quá kinh khủng!
Mục Tiểu Đao đột nhiên nói: "Ta muốn về Vũ Trụ Thần Đình!"
Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng: "Trở về? Ngươi đưa ta về với được không?"
Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền: "Ngươi có chắc không?"
Diệp Huyền vội gật đầu!
Mục Tiểu Đao nói: "Được chứ! Ngươi về cùng với ta, về thẳng tổng bộ của Vũ Trụ Thần Đình luôn!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Ý ngươi là sao?"
Mục Tiểu Đao mỉm cười: "Ngươi nói xem?"
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi.
Mẹ kiếp!
Hắn mà tới tổng bộ Vũ Trụ Thần Đình thì còn ra ngoài kiểu gì nữa?
Mục Tiểu Đao liếc nhìn tiểu nữ hài và Lâm Viêm: "Hai người bọn họ có thể đi theo ta!"
Diệp Huyền nhìn Lâm Viêm và tiểu nữ hài phía xa xa, hắn vẫy tay, hai người họ bèn đi tới.
Diệp Huyền mỉm cười: "Hai người các ngươi đi theo Mục cô nương đi!"
Lâm Viêm gật đầu: "Được!"
Tiểu nữ hài nhìn Diệp Huyền: "Ca ca, ngươi thì sao?"
Diệp Huyền nói: "Tạm thời ta không trở về!"
Tiểu nữ hài do dự một lát rồi nói: "Ngươi có phải người sáng lập ra Vũ Trụ Thần Đình thật không? Với cả những vũ trụ pháp tắc kia là do ngươi tạo ra thật sao?"
Diệp Huyền: "..."
Mục Tiểu Đao nhìn hắn, nàng giơ ngón cái lên: "Giỏi chém gió đấy!"
Diệp Huyền mỉm cười, đang định nói gì đó thì tiểu nữ hài nhìn hắn và bảo: "Ta tin ngươi!"
Diệp Huyền toát mồ hôi!
Tiểu muội muội à, ta còn chẳng tin ta đây này!
Xem ra sau này hắn không thể chém gió với trẻ con nữa rồi!
Mục Tiểu Đao đột nhiên nói: "Giờ ta chuẩn bị đi rồi! Ta phải về Vũ Trụ Thần Đình báo cáo tình hình, sau đó để Vũ Trụ Thần Đình phái người tới tiếp quản lại nơi này!"
Nói đoạn, nàng lấy một hòn đá kì lạ ra rồi bóp vỡ. Ngay sau đó, một không gian Truyền Tống Trận cực lớn xuất hiện trước mặt nàng.
Diệp Huyền bèn tái mặt: "Mục cô nương, ngươi không xử lí cái đám kia sao?"
Mục Tiểu Đao chớp chớp mắt: "Ta với ngươi thân quen lắm sao?"
Diệp Huyền: "..."
Lúc này, Truyền Tống Trận đã khởi động.
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Mục Tiểu Đao lại bảo: "Với cả ta muốn nói với cường giả Vũ Trụ Thần Đình là ngươi cũng ở đây! Ngươi là người có tên trong danh sách truy nã đấy, giết được ngươi thì sẽ nhận được rất nhiều giải thưởng!"
Diệp Huyền đen mặt: "Đâu cần thiết phải tuyệt tình như vậy?"
Mục Tiểu Đao chớp mắt: "Ta còn có thể tuyệt tình hơn nữa kìa!"
Nói đoạn, nàng đột nhiên lớn giọng nói: "Diệp thủ hộ giả, ngươi ở lại kéo chân bọn họ, ta trở về gọi viện binh. Đợi ta đưa người tới, chúng ta sẽ đồ sát Ma Giới, không chừa một tên nào cả! Ngươi nhất định phải chống đỡ được đó, thủ hộ giả!"
Dứt lời, Mục Tiểu Đao nở nụ cười tinh nghịch rồi đưa Lâm Viêm và tiểu nữ hài biến mất.
Diệp Huyền sững sờ đứng tại chỗ, trong đầu hắn có hơi loạn.
Thôi xong!
Đây là ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn!
Xung quanh, ánh mắt tất cả các Ma nhân đều đổ dồn lên người hắn. Trong mắt những Ma nhân này toàn là sát ý!
Ban nãy bọn họ nghe thấy rằng nữ nhân kia về gọi viện binh, sau đó sẽ tới đồ sát Ma nhân ở Ma Giới!
Hơn nữa bọn họ còn biết nhân loại trước mắt này cũng là một người bảo vệ vũ trụ pháp tắc!
Không những có Ma nhân nhìn Diệp Huyền mà cả nhân loại trên tường thành cũng đang nhìn hắn, nhất là Hàn Mộng vẫn chưa chết. Ánh mắt nàng ta độc đoán vô cùng, như thể Diệp Huyền vừa lăng nhục nàng ta vậy...
Diệp Huyền đứng tại chỗ do dự một lát rồi nói: "Nếu ta nói ta không phải người của Vũ Trụ Thần Đình thì các ngươi có tin không?"
Trên bầu trời, Minh Thương nhìn chằm chằm vào hắn: "Ngươi thấy bọn ta có tin không?"
Diệp Huyền cạn lời, lần này thì Mục Tiểu Đao lừa hắn một cú hơi đau!
Đúng lúc ấy, Minh Thương đột nhiên gằn giọng nói: "Giết chết hắn!"
Dứt lời, các cường giả phía sau hắn ta lập tức xông về phía Diệp Huyền!
Diệp Huyền không hề chạy!
Bởi lẽ hắn cũng chẳng chạy thoát được!
Nếu như tu vi của hắn không bị phong ấn, nếu như hắn ngự kiếm thì còn có thể thoát được. Thế nhưng bây giờ hắn chỉ còn mỗi nhục thân, thế thì chạy kiểu gì?
Chỉ có thể chiến mà thôi!
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại, siết chặt hai tay.
Lúc này, một cường giả Thiên Vị cảnh xông đến trước mặt hắn. Diệp Huyền bỗng mơ mắt và đánh một chưởng!
Ầm!
Trước mặt hắn, không gian như rung chuyển, còn hắn thì lùi đến tận tường thành!
Hắn vừa mới dừng lại thì đã nhận ra lại có một cường giả nữa xông đến chỗ hắn. Cường giả này đánh thẳng một quyền lên đầu hắn.
Diệp Huyền nhếch miệng, hắn lại đánh một chưởng nữa!
Rầm!
Không gian trước mặt hai người lập tức bùng nổ. Diệp Huyền bay ngược về phía sau, cuối cùng đập vào tường thành. Cả bức tường cũng rung chuyển. May mà có trận pháp, bằng không e là toà thành này đã sụp đổ!
Diệp Huyền vừa mới chạm đất thì lại có mười mấy cường giả xông đến trước măt hắn!
Hắn phẫn nộ, lại xông lên phía trước và tung một quyền!
Đối đầu trực tiếp!
Tuy nhiên, hiện giờ hắn vẫn chưa đánh được!
Dẫu sao thì giờ nhục thân của hắn mới ở Quy Nhất cảnh. Mà những cường giả này phần lớn đã đạt thiên Vị cảnh!