Chương 2901: Ngươi không phải người xấu
Chương 2901: Ngươi không phải người xấu
Kiếm đạo ý chí!
Là kiếm đạo ý chí của thanh sam nam tử!
Cái này Diệp Huyền có được lúc ở Kiếm Vực, hắn đã từng dùng một lần, có điều dùng xong thì kiếm đạo ý chí này cũng "ngủ đông" luôn!
Sau một khoảng thời gian dài tu dưỡng, đường kiếm đạo ý chí này đã hồi phục.
Đây là cách giữ mạng duy nhất của hắn!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, một đường huyết lôi lại đánh xuống. Diệp Huyền khẽ lật tay, đường kiếm đạo ý chí kia bèn xông lên.
Uỳnh!
Trên bầu trời, đường thần lôi kia vỡ tan, kiếm đạo ý chí thì tiến thẳng vào tinh không, rất nhanh sau đó...
Uỳnh!
Một tiếng vang cực lớn truyền đến từ sâu bên trong tinh không. Ngay sau đó, một lốc xoáy đen ngòm xuất hiện.
Diệp Huyền nhìn về phía tinh không xa xôi, hắn không cảm nhận được đường kiếm đạo ý chí kia nữa!
Nó đã biến mất!
Trong tinh không, những tầng mây màu máu cũng dần trở nên hư ảo!
Diệp Huyền quay người chạy đi.
Hắn biết, ách nạn chi kiếp vẫn chưa bị huỷ diệt hoàn toàn, có thể đường kiếm đạo ý chí kia mới chỉ khiến nó trọng thương mà thôi!
Hắn bắt buộc phải nhân lúc này hồi phục thể lực!
Với cảnh giới trên Phảm cảnh hiện giờ của Diệp Huyền, nếu như có thể khôi phục tu vi thì hắn có thể đối đầu với ách nạn chi kiếp!
Không lâu sau, Diệp Huyền đã biến mất giữa dãy núi rộng lớn.
Ma Nhân Giới, Ma Đô.
Đây là nơi phồn vinh nhất của Ma Giới, và cũng là nơi có nhiều cường giả nhất Ma Giới!
Diệp Huyền lẻn vào Ma Đô!
Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất!
Hiện giờ Ma nhân khắp nơi đang lùng sục hắn, chắc chắn bọn họ sẽ không ngờ hắn đang ở Ma Đô!
Lần này, hắn không tới Ma Đô một cách quang minh chính đại mà mặc một cái trường bào màu đen rộng rãi để che mình!
Ma Đô rất phồn hoa, chẳng thua kém nhân loại là bao. Rất rõ ràng, Ma nhân ở Ma Vực cũng có văn hoá của riêng mình!
Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh rồi nhanh chóng biến mất ở cuối đường phố.
Sau khi đi nghe ngóng một hồi, hắn âm thầm lẻn vào một Đồ Thư Điện của Ma Đô. Đồ Thư Điện này có một vài cổ tịch phổ thông, thế nên không có cường giả canh giữ.
Sau khi lẻn vào Đồ Thư Điện, Diệp Huyền bắt đầu đọc cổ tịch.
Hắn bắt buộc phải làm quen với lịch sử và văn hoá của Ma Vực thì mới sinh tồn được ở nơi này. Đồng thời, hắn cũng muốn xem xem có thể tìm được chuyện gì liên quan đến thanh sam nam tử không.
Đọc khoảng nửa canh giờ sau thì một tràng tiếng bước chân vang lên. Diệp Huyền quay đầu nhìn, trước mặt hắn là một Ma nhân nữ tử!
Trông nữ tử này khá nhỏ, chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi, đôi mắt rất lớn, trông khá đáng yêu.
Ma nhân nữ tử nhìn Diệp Huyền và mỉm cười: "Ngươi cũng thích đọc sách?"
Diệp Huyền gật đầu.
Ma nhân nữ tử lập tức hớn hở: "Ngươi thích đọc sách gì?"
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Thể loại lịch sử!"
Ma nhân nữ tử chớp mắt: "Ngươi không phải Ma nhân đúng không?"
Diệp Huyền sững sờ.
Ma nhân nữ tử quan sát hắn, đoạn nói: "Cuốn cổ tịch trong tay ngươi là cuốn lịch sử cơ bản. Nếu ngươi là Ma nhân thì không thể tìm hiểu lịch sử cơ bản của Ma Nhân Tộc được! Hơn nữa, ngươi mặc hắc bào, ta không thấy rõ mặt mũi của ngươi... Như vậy cũng có nghĩa là ngươi sợ người khác trông thấy diện mạo thật của ngươi... Có phải ngươi là nhân loại Diệp Huyền kia không?"
"Đậu má!"
Diệp Huyền không nhịn được mà mắng thầm, nữ nhân này là thần tiên hả?
Ma nhân nữ tử bật cười: "Chắc chắn là ngươi rồi! Bởi vì lúc ta nói tên của ngươi, tay ngươi siết chặt cuốn sách lại. Đây là phản ứng tâm lí theo bản năng."
Nói đoạn, nàng lại đi tới trước mặt Diệp Huyền, chầm chậm vén mũ của hắn ra.
Khi trông thấy hắn, Ma nhân nữ tử lập tức hớn hở: "Ngươi là cái tên Diệp Huyền kia thật nè!"
Diệp Huyền nhìn Ma nhân nữ tử: "Ngươi không sợ ta giết người diệt khẩu sao?"
Ma nhân nữ tử lắc đầu: "Ngươi không phải người xấu!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Tại sao?"
Ma nhân nữ tử mỉm cười: "Bởi vì trước đó ngươi đã bảo vệ rất nhiều nhân loại, một người độc ác sẽ không đi bảo vệ người khác, càng sẽ không khiến mình rơi vào bước đường cùng chỉ bởi người khác! Thế nên ngươi sẽ không giết ta!"
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Thế nhưng ngươi là Ma nhân, còn ta là nhân loại!"
Ma nhân nữ tử hỏi ngược lại: "Tất cả Ma nhân đều là người xấu chắc?"
Diệp Huyền cạn lời.
Ma nhân nữ tử lại nói: "Ngươi muốn tìm hiểu về lịch sử Ma nhân, rất rõ ràng ngươi không phải nhân loại sinh sống ở Ma Vực. Ngươi đến từ bên ngoài... Cửu Duy vũ trụ hay là Thiên Vực xa xôi?"
Nói đoạn, nàng nghĩ ngợi một lát rồi lại bảo: "Chắc là ngươi tới từ Cửu Duy vũ trụ, bởi vì Thiên Vực là nơi cách chấp pháp giả vũ trụ tiếp quản. Còn ngươi thì không cùng một giuộc với vũ trụ pháp tắc."
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi hỏi: "Tại sao?"
Ma nhân nữ tử mỉm cười: "Trước đó nữ tử đi cùng ngươi là người bảo vệ vũ trụ. Mà nàng ta đã rời đi, nhưng ngươi thì không, tại sao chứ? Rất đơn giản, bởi vì hai người các ngươi không chung hội chung thuyền. Hơn nữa theo như ta được biết thì nàng ta còn cố ý giá hoạ cho ngươi! Thế nên có lẽ ngươi tới từ Cửu Duy vũ trụ, hơn nữa có thể ngươi còn có thể có thù với Vũ Trụ Thần Đình. Chắc chắn ngươi cũng không phải người thường, bởi trừ người bảo vệ vũ trụ ra, những thế lực khác không thể đến đây được. Dù có là Bất Tử Đế Tộc ở Cửu Duy vũ trụ thì cũng không thể, ấy thế mà ngươi lại đến được đây! Rất rõ ràng, có cường giả tuyệt thế nào đó đưa ngươi đến, mà thực lực của cường giả tuyệt thế này vô cùng kinh khủng, ít nhất..."
Nói đoạn, nàng lắc đầu: "Không thể ước tính!"
Diệp Huyền: "..."
Ma nhân nữ tử lại nói: "Nhục thân của ngươi rất mạnh, thế nhưng lại chẳng có tí tu vi nào cả. Điều này rất bình thường, tu vi của ngươi hẳn là đã bị phong ấn! Như vậy tức là có thể vị cường giả tuyệt thế kia đưa ngươi tới đây để rèn luyện!"
Nói đoạn, nàng lại nhìn Diệp Huyền, ngoác miệng cười: "Những điều ta vừa nói đều do ta đoán đấy, ngươi có thể nói cho ta biết ta đã đoán trúng được bao nhiêu không?"
Diệp Huyền: "..."