Chương 2903: Ta sợ lắm
Chương 2903: Ta sợ lắm
Diệp Huyền quay đầu nhìn, cách hắn không xa là một Ma nhân nam tử tay cầm trường đao.
Trông thấy Ma nhân nam tử ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn trở nên nghiêm trọng!
Phàm cảnh!
Ma nhân nam tử hành lễ với Ma Tiểu Song, trông hắn ta rất cung kính.
Ma Tiểu Song khẽ mỉm cười: "Chỗ này giao cho hắn ta là được! Chúng ta đi thôi!"
Nói đoạn, nàng bèn đưa Diệp Huyền ra khỏi thành. Vừa ra khỏi thành thì một con yêu thú to lớn bỗng lao xuống từ bầu trời.
Là một con hắc long đen sì, dài vài ngàn trợng. Con hắc long này vừa xuất hiện thì một luồng long uy cực kinh khủng cuộn trào tới như thể sắp nghiền nát cả Ma Đô!
Ma Đô rung chuyển!
Thế nhưng không biết vì sao mà chẳng có cường giả nào của Ma Đô xuất hiện.
Diệp Huyền nhìn con hắc long kia, hắn ngạc nhiên vô cùng. Cấp bậc của con hắc long này còn hơn cả Thiên Vị cảnh!
Không chỉ có cảnh giới vượt qua Thiên Vị cảnh mà nhục thân của nó cũng trên Thiên Vị cảnh!
Lúc này, con hắc long kia bỗng thả chậm tốc độ. Khi nó còn cách Diệp Huyền và Ma Tiểu Song khoảng vài chục trượng thì dừng lại, sau đó nó quỳ trên mặt đất, đầu cũng áp xuống đất.
Ma Tiểu Song mỉm cười: "Đi thôi!"
Nói đoạn, nàng đưa Diệp Huyền lên đầu con hắc long, sau đó thuận theo đầu con hắc long và ngồi lên lưng nó.
Diệp Huyền liếc nhìn Ma Tiểu Song. Rất rõ ràng, nữ nhân trước mắt này không hề chém gió!
Nàng thực sự có thực lực huỷ diệt cả Ma Đô này!
Đồng thời, Diệp Huyền cũng âm thầm phòng bị!
Rất rõ ràng, Ma Vực không hề đơn giản như vẻ bề ngoài của nó!
Ma Đô đại điện.
Lúc này, Minh Thương và các cường giả đang nhìn chằm chằm một Ma nhân lão giả ngoài cửa điện. Lão giả này mặc hắc bào, dáng người cao gầy, trong tay phải là một thanh trường kiếm còn trong vỏ.
Ban nãy lúc bầu trời Ma Đô thành có dị biến, bọn họ đã muốn ra ngoài rồi, thế nhưng lại bị lão đầu này ngăn cản!
Trước mặt lão đầu này còn có mười mấy thi thể, trong đó ba thi thể là của cường giả Thiên Vị cảnh!
Minh Thương nhìn chằm chằm lão giả: "Ngươi là ai?"
Hắc bào lão giả không đáp lời mà quay người rời đi. Khi ra khỏi cửa đại điện, hắn ta bỗng rút kiếm chém.
Vụt!
Một kiếm chém xuống, toà đại điện bị chia làm đôi, mà kiếm khí vẫn chưa tan, nó lao thẳng vào cả vạn dặm.
Chỉ trong chốc lát, cả Ma Đô thành đều bị cắt xẻ!
Hắc bào lão giả nhìn Ma Đô thành phía dưới bằng ánh mắt lạnh lùng: "Diệp công tử là khách quý của chủ nhân, nếu các ngươi còn dám gây phiền phức cho hắn thì sẽ phải chết!"
Nói đoạn, hắn ta bèn ngự kiếm bay đi, biến mất giữa nền trời.
Cùng biến mất với hắn ta còn có nam tử cầm đao khi nãy nữa.
Ở phía dưới, mấy người Minh Thương nhìn bầu trời, vẻ mặt hoang mang.
Trên bầu trời.
Ma Long bay đi với tốc độ cực nhanh.
Trên lưng con Ma Long, Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Tiểu Song cô nương, thực ra ta thấy hơi tò mò, tò mò xem ta có thể giúp được gì cho ngươi?"
Ma Tiểu Song khẽ mỉm cười: "Chỉ ngươi mới giúp được ta thôi!"
Diệp Huyền nhìn Ma Tiểu Song: "Ta càng lúc càng tò mò rồi đấy!"
Ma Tiểu Song mỉm cười: "Ngươi sẽ được biết nhanh thôi!"
Diệp Huyền bỗng nhiên hỏi: "Ngươi sẽ không tính kế ta đâu nhỉ?"
Ma Tiểu Song chớp mắt: "Ngươi nói xem?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Nói thật thì ta sợ bị đoạt xá gì đó lắm!"
Ma Tiểu Song cười ha ha: "Diệp công tử không phải lo đâu, ta không có ác ý với ngươi, mà điều ta muốn Diệp công tử giúp đỡ, với người khác mà nói thì khó ngang lên trời, nhưng với Diệp công tử mà nói thì dễ như trở bàn tay."
Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Ngươi nói vậy làm ta lại tò mò hơn!"
Ma Tiểu Song mỉm cười, đoạn bảo: "Chúng ta tới rồi!"
Nói đoạn, nàng bèn nhón chân phải.
Con Ma Long kia lập tức dừng lại.
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa, nơi đó có một ngọn núi, đỉnh núi chọc trời, xung quanh còn có màn sương màu đen kì dị.
Ma Tiểu Song mỉm cười: "Đi thôi!"
Nói đoạn, nàng bèn đưa Diệp Huyền biến mất khỏi lưng con Ma Long.
Lúc tới gần Ma Sơn, vẻ mặt Diệp Huyền dần trở nên nghiêm trọng, bởi lẽ hắn cảm nhận được một luồng áp lực vô hình. Càng lại gần thì nó càng mạnh hơn!
Lúc này, một lão giả thần bí bỗng xuất hiện trước mặt hai người. Hai tay lão giả thần bí khẽ giơ lên, sau đó đẩy mạnh về phía trước: "Tản!"
Uỳnh!
Một luồng sức mạnh to lớn cuộn trào. Chỉ trong chốc lát, cảm giác áp lực kia bèn bị đánh bay.
Lão giả thần bí quay người hành lễ với Ma Tiểu Song, sau đó lặng lẽ rời đi.
Lại là một cường giả Phàm cảnh!
Diệp Huyền trầm mặc.
Mẹ kiếp, ở đây cường giả Phàm cảnh cứ như rau cải vậy?
Rất nhanh sau đó, hai người xuất hiện tại Ma Sơn. Ma Tiểu Song khẽ nhón chân phải, nàng mỉm cười: "Trước đó ngươi hỏi ta tại sao đại ma chủ lại biến mất. Giờ ta trả lời ngươi, hắn ta không chết mà bị phong ấn ở dưới này!"
Diệp Huyền hỏi: "Thanh sam nam tử?"
Ma Tiểu Song mỉm cười: "Đúng vậy!"
Diệp Huyền thầm than thôi xong. Đúng lúc ấy, mặt đất trước mặt hai người nứt ra. Ngay sau đó, một hư ảnh xuất hiện.
Đại ma chủ!
Đại ma chủ nhìn Diệp Huyền: "Huyết mạch giống nhau, ngươi là con hắn ta!"
Diệp Huyền vội nói: "Oan có đầu nợ có chủ, chuyện giữa ngươi và hắn ta không liên quan gì đến ta!"
Hư ảnh nhìn chằm chằm hắn: "Nợ cha con trả! Có vấn đề gì sao?"
Diệp Huyền: "..."