Chương 2923: Sinh Tử Nhất Kiếm!
Chương 2923: Sinh Tử Nhất Kiếm!
Không thể không nói, lúc này trong lòng Diệp Huyền đang vô cùng chấn động!
Cái cổ thuẫn đó kinh khủng như thế nào hắn là người rõ nhất! Phải biết rằng đến phi đao của Mục Tiểu Đao cũng không thể chống lại được cái cổ thuẫn đó!
Có cái cổ thuẫn đó thì Diệp Huyền gần như có thể đối đầu với ba người bảo vệ vũ trụ kia!
Tuy nhiên cổ thuẫn lại chỉ là một thứ rác rưởi qua lời của Sơn Khâu!
Diệp Huyền càng lúc càng mong chờ Địa Linh Bảo Khố!
Rất nhanh sau đó, ba người đã tiến vào Địa Linh Bảo Khố.
Đập vào mắt là hơn một trăm quang trụ màu đỏ rực, bên trong mỗi một quang trụ đều có một món bảo vật, các thể loại đều có!
Diệp Huyền bước tới trước một quang trụ gần hắn nhất. Bên trong quang trụ này có một cái thuẫn hình tròn màu đen, viên thuẫn này trơn nhẵn như mặt gương, bên trên nó còn có rất nhiều phù văn kì lạ!
Diệp Huyền tò mò hỏi: "Sơn Khâu bá phụ, đây là?"
Sơn Khâu mỉm cười: "Đây là Chấn Thần Thuẫn! Nó thuộc cấp hoàn mĩ trong truyền thuyết!"
Diệp Huyền hỏi: "Lợi hại không?"
Sơn Khâu lắc đầu: "Cũng không quá lợi hại! Tác dụng cốt lõi nhất của nó là phản sát thương, nó có thể khiến đối phương bị thương ngược lại gấp hai lần!"
Diệp Huyền sững sờ, đoạn hỏi: "Hai lần sao?"
Sơn Khâu gật đầu: "Ví dụ một kiếm của ngươi chém lên nó thì nó có thể đánh lại ngươi bằng sức mạnh gấp hai lần uy lực của đường kiếm kia."
Diệp Huyền nuốt nước bọt: "Bá phụ, thế còn không lợi hại sao?"
Sơn Khâu mỉm cười: "Cũng chỉ có vậy thôi! Đi thôi, chúng ta xuống tầng tiếp theo!"
Nói đoạn, hắn ta bèn kéo hắn đi xuống tầng phía dưới.
Diệp Huyền vẫn còn lưu luyến cái Chấn Thần Thuẫn kia, thực ra hắn rất muốn mang nó đi!
Sơn Linh ở bên cạnh đột nhiên che miệng cười: "Diệp ca ca, đằng sau còn nhiều thứ hay ho hơn!"
Diệp Huyền mỉm cười, hắn hơi quê rồi!
Rất nhanh sau đó, ba người đã xuống tầng tiếp theo. Khi xuống tầng này, Diệp Huyền trông thấy hơn sáu mươi quang trụ màu tím, ít hơn gần một nửa so với tầng vừa rồi!
Diệp Huyền lại bước tới trước một quang trụ. Lúc này, Sơn Khâu đột nhiên kéo hắn lại: "Đừng nhìn cái này, nào xem bên kia đi!"
Diệp Huyền: "..."
Sơn Khâu đưa hắn tới trước một quang trụ khác. Bên trong quang trụ này là một chiếc gương màu đen, khung của chiếc gương ánh lên màu vàng kim. Bên trên cái gương còn có những phù văn màu đỏ rất kì lạ.
Diệp Huyền nhìn Sơn Khâu, Sơn Khâu mỉm cười: "Đây là Thiên Địa Huyền Kính!"
Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Có tác dụng gì?"
Sơn Khâu bật cười ha ha: "Vật này có tác dụng kì diệu lắm, nó có thể phục chế!"
Diệp Huyền có hơi không hiểu: "Phục chế?"
Sơn Khâu gật đầu: "Một khi sử dụng nó thì có thể phục chế một phân thân của đối thủ. Mà phân thân này có sức chiến đấu ít nhất phải bằng bảy phần so với đối thủ!"
Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục: "Đương nhiên, kiểu cường giả như phụ thân ngươi thì không thể phục chế được!"
Diệp Huyền khẽ nói: "Chỉ có bảy phần sức chiến đấu thôi sao?"
Thực ra hắn thấy hơi thất vọng, bởi lẽ nếu chỉ có bảy phần sức chiến đấu thì vẫn không bằng cái cổ thuẫn kia!
Lúc này, Sơn Khâu mỉm cười nói: "Nếu như chỉ là phục chế thì chắc chắn nó không có tư cách được đặt trong này rồi!"
Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Còn có tác dụng gì sao?"
Sơn Khâu mỉm cười: "Nó còn có thể phục chế mười người! Hơn nữa nó cũng phục chế được cả chính mình!"
Mười người!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi.
Nếu như chỉ là một người thì chẳng có tác dụng gì mấy, song mười người thì hoàn toàn khác!
Mười người cơ à!
Mười người đánh một Mục Tiểu Đao...
Nghĩ thôi đã thấy kích thích rồi!
Nếu như đối thủ mạnh hơn mình thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ có thêm mười cường giả siêu cấp!
Sơn Khâu mỉm cười: "Ngươi động lòng rồi hả?"
Diệp Huyền gật đầu!
Mười người cơ đấy!
Hơi bị vô lí!
Sơn Khâu bật cười ha ha, sau đó hắn ta thầm đọc chú ngữ. Rất nhanh sau đó, tử sắc quang trụ kia đột nhiên tách ra, tiếp đó Thiên Địa Huyền Kính bèn bay ra.
Sơn Khâu mỉm cười: "Nhỏ một giọt máu đi!"
Diệp Huyền gật đầu: "Được!"
Nói đoạn hắn bèn đè đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi vào mặt chiếc gương.
Thiên Địa Huyền Kính khẽ rung lên, nó chiếu một tia ánh sáng vào trán hắn.
Uỳnh!
Diệp Huyền run rẩy, ngay sau đó Thiên Địa Huyền Kính bèn hóa thành một đường bạch quang và nhập vào giữa trán Diệp Huyền. Ngay sau đó, trước trán Diệp Huyền xuất hiện một ấn kí nho nhỏ của Thiên Địa Huyền Kính, song rất nhanh sau đó nó đã biến mất!
Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại, khoảnh khắc ấy hắn cảm nhận được Thiên Địa Huyền Kính!
Hắn xòe tay ra, Thiên Địa Huyền Kính bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Ngay sau đó, bên cạnh hắn bỗng xuất hiện mười "Diệp Huyền!"
Mười phân thân!
Diệp Huyền nhìn Sơn Khâu: "Sức chiến đấu của bọn họ thì sao?"
Sơn Khâu mỉm cười: "Phục chế hoàn toàn ý chí chiến đấu của ngươi!"
Diệp Huyền đột nhiên chém một kiếm xuống bên phải, phân thân phía bên phải của hắn lập tức biến mất. Khi nó xuất hiện lại một lần nữa thì đã cách đó khoảng vài trượng. Ngay sau đó, một thanh kiếm đột nhiên xuất hiện cách trán Diệp Huyền khoảng nửa thước!
Sinh Tử Nhất Kiếm!
Có điều thanh kiếm này còn chưa chạm đến trán hắn thì đã bị hai ngón tay kẹp lại. Thế nhưng ngay sau đó, một đường kiếm quang nữa đột nhiên chém xuống từ trên đỉnh đầu hắn.