Chương 2925: Không nhiều
Chương 2925: Không nhiều
Bên trong tử sắc quang trụ đó là một hộp đựng kiếm.
Cả kiếm hạp mang màu vàng kim nhàn nhạt, mặt chính diện vẽ một lá kim sắc phù văn, phù văn có hình chữ vạn và nằm ngay chính giữa, còn mặt sau kiếm hạp này thì vẽ một thanh tiểu kiếm màu đen, trên đỉnh thanh tiểu kiếm này có một giọt máu đỏ tươi.
Diệp Huyền tò mò hỏi: "Bá phụ, đây là?"
Sơn Khâu mỉm cười: "Táng Sát Kiếm Hạp!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Táng Sát Kiếm Hạp?"
Sơn Khâu gật đầu: "Kiếm hạp này chủ hung, bên trong nó ẩn chứa sát khí, nộ khí, oán khí, lệ khí, hung khí, ác khí, tử khí của hàng trăm triệu hung hồn. Một khi thi triển nó thì đúng là chẳng khác gì địa ngục trần gian!"
Nói đến đây, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: "Nếu không phải ngươi đã đạt đến Phá Phàm cảnh, hơn nữa huyết mạch của ngươi vốn đã chủ hung thì ta cũng không giới thiệu bảo vật này cho ngươi đâu!"
Lúc này, Sơn Linh ở bên cạnh bỗng nhiên nói: "Diệp ca ca rất thích hợp với vật này!"
Sơn Khâu khẽ gật đầu: "Vốn kiếm đạo của ngươi đã bất phàm, hơn nữa huyết mạch lại chủ hung, giết người cũng không ít, vật này nằm trong tay ngươi là quá hợp rồi! Có điều ngươi vẫn phải cẩn thận, những hung hồn chi khí này cũng không đơn giản đâu!"
Diệp Huyền có hơi tò mò: "Bá phụ, thế tiền bối đã tạo ra kiếm hạp này kiểu gì vậy? Chẳng lẽ lại đồ sát sinh linh?"
Sơn Khâu lắc đầu cười: "Đương nhiên là không rồi! Hồi đầu để thu thập những hung hồn chi khí này, vị tiền bối đó đã mất cả hàng trăm năm!"
Diệp Huyền kinh ngạc: "Hàng trăm năm ư?"
Sơn Khâu gật đầu: "Mỗi một thần vật cấp bậc truyền thuyết thì đều rất khó để tạo ra, nhất là những thần vật truyền thuyết cấp bậc hoàn mĩ!"
Diệp Huyền khẽ nói: "Trong này đều là tâm huyết của Địa Linh tộc!"
Sơn Khâu mỉm cười: "Đúng vậy!"
Nói đoạn, hắn ta nhìn về phía quang trụ: "Ngươi thử nó đi!"
Nói xong, hắn ta thầm đọc chú ngữ. Rất nhanh sau đó, quang trụ dần biến mất, Táng Sát Kiếm Hạp xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Bá phụ, vị tiền bối tạo ra thần vật này là một kiếm tu hả?"
Sơn Khâu lắc đầu: "Không phải, có điều hắn ta thích kiếm, cả đời đều dành để nghiên cứu kiếm. Bên trong Táng Sát Kiếp Hạp này còn có mười hai thanh hung kiếm. Hiện giờ ngươi có thể để chúng nhận ngươi làm chủ, sau đó thử... Không được, không thể thử ở nơi này, thử ở nơi này thì chúng ta cũng không chống đỡ nổi hung hồn chi khí trong đó!"
Diệp Huyền gật đầu, hắn đè ngón tay, một giọt máu tươi rơi xuống kiếm hạp. Giọt máu này đi vào trong kiếm hạp, kiếm hạp bèn hóa thành một đường kiếm quang và nhập vào trán hắn.
Uỳnh!
Chỉ trong chốc lát, xung quanh Diệp Huyền xuất hiện một luồng khí tức màu đỏ đậm!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Sơn Khâu lập tức thay đổi. Hắn ta vội vàng kéo Sơn Linh lùi lại, đồng thời cầm một cái cổ thuẫn màu đen chắn trước mặt!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền nhắm hai mắt lại, cả người hắn đang run rẩy.
Sơn Linh có hơi lo lắng: "Cha ơi, Diệp ca ca không có chuyện gì chứ?"
Sơn Khâu lắc đầu: "Hắn có Phong Ma Huyết Mạch, huyết mạch này không đơn giản đâu, những hung hồn chi khí đó không thể ảnh hưởng đến hắn đâu!"
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa bỗng giơ tay phải lên, sau đó ấn xuống dưới. Dần dần, những khí tức màu đỏ xung quanh hắn bèn biến mất.
Hắn thầm kinh ngạc, ban nãy những hung hồn chi khí đúng là có hơi kinh khủng thật. Khoảnh khắc đó, suýt nữa thì hắn đã không khống chế được cảm xúc của mình. May là những hung hồn chi khí không nhắm vào hắn đấy, nếu như chúng nhắm vào hắn thì hắn cũng không chắc mình có thể chống đỡ được.
Cái thứ này hợp để dùng với Phong Ma Huyết Mạch, đơn giản mà nói thì hai thứ này kết hợp không khác gì hổ mọc thêm cánh. Đương nhiên, bản thân Diệp Huyền cũng sẽ không tỉnh lại được!
Diệp Huyền xòe tay ra, hắn chỉ muốn thử Táng Sát Kiếm Hạp. Đúng lúc ấy, Sơn Khâu vội vàng nói: "Không được dùng ở nơi này!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta, Sơn Khâu trầm giọng nói: "Món bảo vật này mà được thi triển thì sẽ lập tức biến nơi này thành địa ngục trần gian đấy. Mà bên trong Địa Linh Bảo Khố, mỗi một món thần vật đều có ý thức tự chủ, nếu như chúng cảm nhận được mình đang bị mạo phạm thì sẽ công kích ngươi!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Được!"
Hắn nhận ra những thần vật này không hề đơn giản. Nếu như những thần vật này tấn công hắn thì đúng là chưa chắc hắn đã chống lại được!
Sơn Khâu mỉm cười: "Chúng ta tới tầng tiếp theo đi!"
Diệp Huyền tò mò: "Bá phụ, Địa Linh Bảo Khố có mấy tầng đấy?"
Sơn Khâu nói: "Tổng cộng có năm tầng! Càng xuống thì càng nhiều bảo vật tốt!"
Diệp Huyền gật đầu, hắn cũng mong chờ lắm!
Rất nhanh sau đó, ba người đã tới tầng thứ ba. Trong tầng thứ ba chỉ có hơn ba mươi kim sắc quang trụ!
Lại ít hơn một nửa!
Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên dừng lại. Hắn quay đầu nhìn một quang trụ, bên trong quang trụ đó là một cây trường thương. Cây trường thương này tối màu, thế những mũi cây thương lại đỏ như máu.
Diệp Huyền bước đến trước quang trụ, Sơn Khâu đột nhiên bảo: "Cây thương này tên là Lăng Thiên, nó được một tinh thần thần thiết tạo ra, có mang tinh thần chi lực vô cùng vô tận. Nếu như đứng trong tinh không thì cây thương này có thể ngưng tụ tinh hà vũ trụ chi khí và thế. Mà đầu của cây thương này được tạo bởi dung nham.
Nếu như đứng giữa đất trời này thì cây thương có thể ngưng tụ đại địa chi lực và dung nham chi lực sâu bên trong lòng đất.
Nếu như một vị cường giả thương đạo sử dụng cây thương này mà đứng giữa đất trời thì sức chiến đấu của hắn ta ít nhất phải tăng lên năm phần. Nếu như đứng giữa tinh không thì sức chiến đấu có thể tăng lên sáu, bảy phần."
Diệp Huyền lập tức nói: "Bá phụ, ta muốn thứ này!"
Sơn Khâu liếc nhìn hắn và mỉm cười: "Lấy cho hồng nhan nào đó hay sao?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Đúng vậy!"
Sơn Linh ở bên cạnh đột nhiên nở nụ cười tinh nghịch: "Diệp ca ca, ngươi có bao nhiêu hồng nhan vậy?"
Diệp Huyền cười tươi rói: "Không nhiều, cũng mười mấy người thôi à!"