Chương 2926: Không nỡ
Chương 2926: Không nỡ
Mười mấy người!
Nghe vậy, gương mặt Sơn Khâu như đóng băng, Sơn Linh thì bật ngón tay cái với Diệp Huyền: "Đỉnh!"
Diệp Huyền bật cười ha ha, hắn nhìn Sơn Khâu: "Bá phụ, vất vả cho ngươi rồi!"
Sơn Khâu gật đầu, hắn ta thầm đọc chú ngữ. Rất nhanh sau đó, quang trụ kia bèn biến mất, cây trường thương kia bay đến trước mặt Diệp Huyền!
Diệp Huyền nắm lấy cây trường thương. Khoảnh khắc nắm lấy trường thương, hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kì lớn!
Thương tốt!
Diệp Huyền quan sát cây trường thương, nó quá thích hợp với An Lan Tú.
Sơn Khâu mỉm cười: "Bên này có một món bảo vật rất thích hợp với ngươi, đi theo ta!"
Nói đoạn, hắn ta bèn đưa Diệp Huyền đi về phía bên phải. Ba người đi tới một góc, nơi này có một quang trụ, thế nhưng bên trong quang trụ chẳng có gì cả!
Diệp Huyền quay đầu nhìn Sơn Khâu, Sơn Khâu mỉm cười: "Cảm nhận đi!"
Diệp Huyền gật đầu, thần thức bao phủ lấy quang trụ, tuy nhiên hắn chẳng cảm nhận được gì cả!
Ánh mắt Diệp Huyền lóe lên vẻ ngạc nhiên: "Bá phụ, đây là?"
Sơn Khâu mỉm cười: "Ẩn Giáp!"
Diệp Huyền tò mò: "Ẩn Giáp?"
Sơn Khâu gật đầu: "Nó có thể giúp người ta che giấu đi khí tức, đương nhiên không chỉ đơn giản là ẩn thân! Ngươi đừng coi thường nó, mặc dù nó không lớn nhưng bên trong nó chứa hàng trăm triệu phù văn. Những lá phù văn này khác nhau, thế nhưng khí tức thì liên quan đến nhau. Nếu như ngươi sử dụng nó thì hàng trăm triệu lá phù văn này sẽ tự động vận chuyển và sản sinh ra một sức mạnh thần bí cực kì đặc biệt. Loại sức mạnh này có thể giúp ngươi ra khỏi vũ trụ và vào trong một trạng thái cực kì vi diệu! Có thể nói là sau khi thoát ra khỏi vũ trụ thì ngươi sẽ tiến vào một thế giới hoàn toàn mới!"
Diệp Huyền chau mày: "Ra ngoài vũ trụ? Thế giới hoàn toàn mới?"
Sơn Khâu khẽ gật đầu: "Một trạng thái rất kì diệu. Ở trong vũ trụ, thế nhưng lại không trong vũ trụ! Vị đoạn tạo sư đó muốn nghiên cứu loại thế giới kia, nếu như hắn ta có thể nghiên cứu thành công thì món bảo vật này có khả năng sẽ vượt qua cả cấp truyền thuyết. Nhưng tiếc rằng hắn ta đoản mệnh, còn chưa nghiên cứu xong thì đã đi rồi!"
Diệp Huyền: "..."
Sơn Khâu nhìn quang trụ kia rồi thở dài: "Đúng là đáng tiếc! Nếu như để hắn ta nghiên cứu ra thế giới thần bí kia thì Ẩn Giáp này chắc chắn sẽ vượt qua cấp bậc truyền thuyết!"
Nói đoạn, hắn ta bèn nhẩm đọc chú ngữ. Rất nhanh sau đó, quang trụ biến mất.
Diệp Huyền vội vàng đè ngón tay, một giọt máu bay ra. Ngay sau đó, cơ thể hắn khẽ run lên. Rất nhanh sau đó, hắn nhận ra bên trong cơ thể mình có một thứ kì diệu nào đó!
Ẩn Giáp!
Diệp Huyền vừa sử dụng tâm niệm đã biến mất ngay tại chỗ!
Khoảnh khắc hắn biến mất, bên ngoài điện, tả trưởng lão và hữu trưởng lão cau mày!
Hai người nhìn nhau, hữu trưởng lão trầm giọng nói: "Cái tên Sơn Khâu này lại đưa món đồ kia cho hắn!"
Tả trường lão mỉm cười: "Không sao!"
Hữu trưởng lão liếc nhìn tả trưởng lão: "Ngươi đúng là rộng lượng!"
Tả trưởng lão khẽ nói: "Lão hữu, năm xưa phụ thân của hắn đã cứu cả Địa Linh tộc chúng ta, thế nhưng hắn ta chẳng cần một món thần vật nào. Không những thế, hắn ta còn để lại một đường kiếm khí trong Địa Linh tộc chúng ta, để bọn Thú Yêu tộc kia không dám tới gần trong vòng gần bốn vạn năm nay!"
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn hữu trưởng lão: "Cường giả như thế, dù chúng ta có đưa Chiến Thần Giáp cho hắn ta thì hắn ta cũng chẳng để vào mắt! Ngươi có hiểu ý của ta không?"
Hữu trưởng lão trầm giọng nói: "Ta hiểu ý của ngươi. Kiểu cường giả như thế dù chúng ta có muốn nịnh nọt cũng chẳng có tư cách và năng lực! Bởi vì trong mắt hắn ta, tất cả bảo vật của Địa Linh tộc đều chẳng khác gì một nắm đất!"
Tả trưởng lão gật đầu: "Sở dĩ ngày đó hắn ta giúp Địa Linh tộc cũng không phải do hắn ta nhìn trúng bảo vật của chúng ta mà là bởi cái tên Sơn Khâu kia!"
Nói đến đây, hắn ta thầm thở dài một hơi.
Sơn Khâu cũng không có tư cách làm tộc trưởng đâu, bởi lẽ trong Địa Linh tộc, kĩ thuật rèn của hắn ta chẳng ra làm sao cả!
Thế nhưng lúc Địa Linh tộc đối mặt với nguy cơ hủy diệt, cái tên này đã đưa một người tới!
Chính là thanh sam nam tử!
Không một ai biết sao Sơn Khâu lại kết giao với thanh sam nam tử được. Bọn họ chỉ biết hai người xưng huynh gọi đệ với nhau! Cũng bởi tầng quan hệ ấy nên dùng đầu ngón chân để nghĩ bọn họ cũng biết nên để ai làm tộc trưởng!
Lúc này, tả trưởng lão lại nói: "Vị tiền bối đó có cấp bậc quá cao, chúng ta không thể kết giao. Thế nhưng con trai hắn ta thì khác, lần này hắn ta đưa con trai tới Địa Linh tộc chúng ta, rất rõ ràng hắn ta muốn chúng ta rèn luyện hắn! Trong tình huống này, nếu chúng ta tạo điều kiện cho tiểu gia hỏa đó thì có khác gì đang kết giao với hắn không?
Hơn nữa, tiểu gia hỏa kia vốn đã yêu nghiệt, sau này biết đâu hắn sẽ trở thành cường giả cấp bậc như phụ thân hắn cũng nên! Mà bây giờ chúng ta giúp đỡ hắn, sau này chắc chắn hắn cũng sẽ nhớ đến ân tình này và giúp đỡ Địa Linh tộc chúng ta!"
Hữu trưởng lão khẽ gật đầu: "Cũng không phải ta không nỡ... Ôi, thôi vậy! Chỉ cần hắn không lấy Chiến Thần Giáp là được!"
Tả trưởng lão khẽ gật đầu.
Trong Địa Linh Bảo Khố, lúc này Diệp Huyền đang tiến vào một thế giới kì diệu. Loại thế giới này rất lạ, bởi vì hắn cảm giác mình không còn ở trong vũ trụ này, thế nhưng lại không nói rõ được mình đang ở đâu!
Mà lúc này hắn đang thấy vô cùng chấn động!
Bởi hắn nhận ra mọi thứ trước mặt đều trong suốt, tất cả những vật cản đều không tồn tại, mọi thứ đều bày ra trước mắt hắn!
Hiện giờ Diệp Huyền như đang đứng ở góc nhìn của một vị thần. Trước mặt hắn, mọi thứ đều trong suốt.
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, ở mãi phía xa hắn trông thấy một vài quang nguyên, quang nguyên không thuộc về vũ trụ bên ngoài kia!
Hắn đang định đi thám thính thì lúc này, giọng nói của tiểu tháp đột nhiên vang lên: "Tiểu chủ, tuyệt đối không được rời khỏi nơi này!"