Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1239 - Chương 2929: Ngươi Có Hứng Thú Không?

Chương 2929: Ngươi có hứng thú không? Chương 2929: Ngươi có hứng thú không?

Diệp Huyền đột nhiên nói: "Huyết lôi của ách nạn chi kiếp có phải nguyên tố chi lực không?"

Sơn Khâu lắc đầu: "Không phải! Cái thứ đó thuộc pháp tắc chí cao... Cái nhẫn này không ngăn chặn được nó đâu. Đương nhiên, nếu như chỉ là ách nạn chi kiếp đơn giản thôi thì vẫn được, song nếu là bản tôn của Ách Nạn pháp tắc tới thi triển ách nạn chi kiếp thì chẳng gì ngăn cản được!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một hồi rồi nói: "Ta lấy cái này!"

Sơn Khâu mỉm cười: "Được!"

Nói đoạn, hắn ta lại nhẩm đọc chú ngữ.

Diệp Huyền liếc nhìn về phía sau, sau đó còn có tám quang trụ. Mà Diệp Huyền có thể chắc chắn rằng hắn không thể từ chối bất cứ thần vật nào trong mỗi quang trụ kia!

Xem ra hắn phải nghĩ cách để lấy thêm hai món mới được!

Nhưng mà làm vậy thì có vô liêm sỉ quá không nhỉ?

Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lại vỗ nhẹ lên mặt mình. Mẹ kiếp! Cần gì liêm sỉ!

Khỏi cần liêm sỉ nữa!

Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền đã có được chiếc nhẫn kia!

Ba người đi tới quang trụ thứ ba. Bên trong quang trụ thứ ba có một cái hắc xích, bên trên cái hắc xích này có hai chữ nho nhỏ: Chân Ngôn!

Chân Ngôn!

Diệp Huyền quan sát nó một hồi, sau đó nhìn Sơn Khâu. Sơn Khâu mỉm cười: "Chân Ngôn Xích, nó dài ba thước, được chế tạo từ huyền thiết tốt nhất và lâu đời nhất. Bên trong nó ẩn chứa bảy chân ngôn, mỗi ngôn là một chân, một chân là một pháp tắc..."

Nói đến đây, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: "Món đồ này vi diệu lắm, nhưng không hợp với ngươi!"

Diệp Huyền lấy làm lạ: "Tại sao vậy?"

Sơn Khâu mỉm cười: "Bởi vì cái hắc xích này bắt buộc phải do nhà Nho sử dụng thì mới phát huy được hết uy lực thực sự của nó. Uy lực của cái hắc xích này không nằm ở lực mà ở ngôn, nhất ngôn định sinh tử. Đương nhiên, nhất ngôn này bắt buộc phải có lí...

Ta thấy tên tiểu tử nhà ngươi không phải người thích giảng đạo lí gì thế nên ngươi không thể phát huy hết uy lực của nó đâu! Điều quan trọng nhất là nếu như vô lí thì nó sẽ chẳng khác gì một thứ vô dụng, hơn nữa nếu đối phương có lí, nó còn có thể làm loạn tâm cảnh của ngươi..."

Diệp Huyền: "..."

Lúc này, Sơn Linh đột nhiên mỉm cười: "Cái này là do Địa Ngôn gia gia tạo ra nhỉ?"

Sơn Khâu gật đầu.

Sơn Linh cười nói: "Chẳng trách!"

Diệp Huyền tò mò hỏi: "Địa Ngôn tiền bối còn sống không?"

Sơn Khâu lắc đầu: "Đã mất từ ngàn năm trước rồi! Có điều hắn ta là người mà cả Địa Linh tộc tôn kính, bởi hắn ta là người có học thức cao nhất trong tộc, hắn ta biết hàng trăm ngôn ngữ, hiểu văn hóa của gần trăm chủng tộc... Vô số tác phẩm văn học mà hắn ta để lạ đã ảnh hưởng đến rất nhiều người trong Địa Linh tộc chúng ta. Thực ra ngoài thân phận học sĩ, xét về thực lực thì hắn ta cũng là một trong năm người mạnh nhất trong lịch sử Địa Linh tộc! Phải biết rằng năm xưa hắn ta đã nói một cường giáp Phá Phàm cảnh của Thú Yêu tộc đến chết đấy!"

Nói đến chết luôn!

Diệp Huyền toát mồ hôi, đây mới là vương giả võ miệng chân chính này!

Sơn Khâu liếc nhìn Chân Ngôn Xích, đoạn bảo: "Chúng ta đi xem cái khác đi!"

Diệp Huyền gật đầu, hắn liếc nhìn Chân Ngôn Xích. Mặc dù món đồ này lợi hại nhưng đúng là không thích hợp với hắn! Ngày thường hắn cũng thích nghịch ngợm đấy, thế nhưng hắn cũng không phải một người hay nói đạo lí, trừ phi không đánh lại người ta!

Đánh được thì ai nói đạo lí nữa?

Mà trong những nữ nhân mà hắn thích hình như cũng không có ai thích hợp với món đồ này!

Ba người đi tới quang trụ thứ tư. Bên trong quang trụ thứ tư chỉ có một con mắt. Bề mặt con mắt này trơn nhẵn, bên trong sâu hoắm như tinh không bao la, cảm giác nhìn một cái thôi là sẽ bị hãm vào!

Diệp Huyền tò mò hỏi: "Đây là?"

Sơn Khâu mỉm cười: "Thiên Nhãn! Con mắt này có thể phóng đại thần thức của ngươi lên ít nhất một trăm lần. Ngươi liếc mắt là có thể nhìn thấy khắp nơi. Điều quan trọng nhất là con mắt này có thể phá vỡ mọi mê chướng. Trừ cái Ẩn Giáp trước đó của ngươi ra thì con mắt này có thể phá vỡ tất cả ảo ảnh và ẩn nặc chi pháp. Có con mắt này thì bất cứ lúc nào ngươi cũng sẽ ở trạng thái an toàn, bởi vì cường giáp nào muốn lại gần ngươi thì đều bị ngươi phát hiện ra trước. Ngoài ra, con mắt này còn có khả năng nhìn xuyên thấu, nó có thể nhìn thấu tất cả!"

Nhìn xuyên thấu!

Diệp Huyền chớp mắt: "Cái này..."

Lúc này, Sơn Khâu mỉm cười: "Động lòng hả?"

Diệp Huyền gật đầu, đây là một món đồ tốt! Hắn đang định lấy con mắt này thì Sơn Khâu lại bảo: "Phía sau còn vài thứ tốt hơn cơ, ngươi có muốn xem không?"

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Hay cứ qua xem đã!"

Thực ra hắn cũng muốn con mắt này. Đương nhiên, nguyên nhân hắn muốn con mắt này không phải bởi nó có thể nhìn xuyên thấu! Diệp Huyền hắn đâu phải loại người đó!

Hắn muốn Thiên Nhãn là bởi Thiên Nhãn có thể nhìn được ẩn thân. Như vậy thì hắn không sợ sát thủ nữa! Thế nhưng hiện giờ hắn chỉ được chọn một món nữa thôi. Thế nên hắn không muốn quyết định một cách nhanh chóng, có lẽ phía sau còn có thứ tốt hơn cơ!

Nghe hắn nói vậy, Sơn Khâu bèn bật cười ha ha: "Nào! Ta đi xem mấy cái tiếp theo!"

Nói đoạn, hắn bèn đưa Diệp Huyền và Sơn Linh tới quang trụ thứ năm. Bên trong quang trụ này là một chủy thủ.

Sơn Khâu không giải thích gì mà nhìn Diệp Huyền: "Thanh chủy thủ này không tồi đâu, ngươi có hứng thú không?"

Diệp Huyền liếc nhìn thanh chủy thủ rồi lắc đầu.

Hắn không dùng chủy thủ, trong những nữ nhân mà hắn thích cũng không ai dùng thứ này.

Hình như nhớ tới điều gì đó, hắn bỗng nhiên hỏi: "Bá phụ, có bảo vật gì kiểu hộ giáp không?"

Hắn đột nhiên nhận ra hình như mình thiếu một món đồ phòng ngự. Hiện giờ mặc dù nhục thân của hắn mạnh, thế nhưng hắn vẫn muốn có một món đồ phòng ngự!

Hộ giáp!

Sơn Khâu đang định nói gì đó thì Sơn Linh bỗng lên tiếng: "Chiến Thần Giáp! Chiến Thần Giáp rất tốt đó!"

Chiến Thần Giáp!

Nghe vậy, sắc mặt Sơn Khâu lập tức thay đổi, hắn ta cũng không nói gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment