Chương 2930: Nhập thể
Chương 2930: Nhập thể
Sơn Linh chớp mắt: "Hay là chúng ta đi xem tầng tiếp theo?"
Diệp Huyền nhìn Sơn Khâu, Sơn Khâu khó xử.
Diệp Huyền mỉm cười: "Không cần Chiến Thần Giáp, một món bảo vật phòng ngự nào cũng được! Kiểu như Vu Giáp Thuẫn cũng được!"
Sơn Linh đột nhiên nói: "Cha, Diệp ca ca người ta cũng chẳng cần, chỉ đi xem thôi! Đừng bảo ngươi nhỏ mọn như vậy đó nhé?"
Diệp Huyền liếc nhìn nàng. Không cần nói cũng biết mục đích chính vào đây của tiểu cô nương này là món Chiến Thần Giáp kia!
Bởi lẽ cả quãng đường đi hắn phát hiện, tiểu nữ hài này không mấy hứng thú với những bảo vật xung quanh, trừ Ẩn Giáp ra!
Sơn Khâu trừng mắt nhìn Sơn Linh: "Ngươi muốn xem Chiến Thần Giáp chứ gì?"
Sơn Linh cười hi hi: "Cha, chúng ta đi xem đi!"
Sơn Khâu nhìn Diệp Huyền, hắn ta thở dài: "Tiểu gia hỏa, xem thôi cũng được, nhưng bá phụ thực sự không thể cho ngươi cái đó. Bá phụ cũng không có quyền làm vậy, nếu như ta có thì ta đã tặng luôn cho ngươi rồi!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Ta hiểu mà! Bá phụ, ta cũng muốn xem thôi, đương nhiên ta sẽ không nổi lòng tham!"
Sơn Khâu khẽ gật đầu: "Vậy thì chúng ta đi xem thôi!"
Nói đoạn, hắn ta bèn đi tới trước một bức tường đá, sau đó nhẩm đọc chú ngữ. Dần dần, bức tường đá rung chuyển!
Diệp Huyền liếc nhìn Sơn Linh đang vô cùng mong chờ: "Ngươi rất muốn xem Chiến Thần Giáp à?"
Sơn Linh gật đầu: "Đó là chiến giáp mà Địa Linh tộc chúng ta dốc hết vốn liếng tạo nên, mức độ phức tạp của nó khó mà tưởng tượng được! Nếu như cho ta nghiên cứu nó thì... chậc chậc..."
Sơn Khâu đột nhiên nói: "Ngươi nằm mơ đi!"
Sơn Linh chép miệng: "Những món thần vật này phải đưa cho người trong tộc nghiên cứu chứ! Như thế thì mới giúp người trong tộc nâng cao trình độ chế tạo!"
Nói đoạn, nàng lại liếc nhìn Diệp Huyền: "Có đúng không hả Diệp ca ca!"
Diệp Huyền cạn lời. Nha đầu này cũng nhiều suy tính lắm!
Sơn Khâu trừng mắt nhìn Sơn Linh. Sơn Linh vẫn cười hi hi: "Được rồi cha, ngươi mau mở cửa đi!"
Sơn Khâu bất lực, hắn ta nhanh chóng đọc chú ngữ. Rất nhanh sau đó, bức tường đá trước mặt ba người đã nứt ra.
Tường đá vừa được mở thì một lão giả đã xuất hiện trước mặt ba người. Lão giả này mặc trường bào màu đen, tóc bạc phơ, trông vô cùng già nua, thế nhưng đôi mắt của hắn ta lại sắc bén vô cùng.
Trông thấy lão giả, Sơn Khâu khẽ hành lễ: "Minh trưởng lão!"
Vị Minh trưởng lão này còn có vai vế cao hơn cả tả trưởng lão và hữu trưởng lão!
Minh trưởng lão liếc nhìn Sơn Khâu, sau đó quay sang nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền cũng hành lễ: "Tham kiến Minh trưởng lão!"
Minh trưởng lão nhìn hắn: "Ngươi là ai?"
Sơn Khâu vội nói: "Hắn là con trai của thủ hộ thần!"
Thủ hộ thần!
Nghe vậy, Minh trưởng lão sững sờ. Rất nhanh sau đó, vẻ lạnh lùng trong đôi mắt hắn ta dần trở nên dịu dàng. Hắn ta nhìn Diệp Huyền, gật đầu: "Tuổi trẻ tài cao!"
Diệp Huyền khẽ hành lễ: "Trưởng lão quá lời rồi!"
Minh trưởng lão hỏi: "Ngươi muốn xem Chiến Thần Giáp?"
Diệp Huyền gật đầu: "Ta muốn xem, nếu không tiện cũng không sao!"
Sơn Khâu nhìn Minh trưởng lão, Minh trưởng lão trầm mặc một hồi rồi nói: "Cũng không có gì không tiện cả, vào đi!"
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Ở bên cạnh, Sơn Linh giơ ngón tay cái với Diệp Huyền: "Diệp ca ca được nể mặt thật đấy!"
Diệp Huyền lắc đầu cười. Hắn biết, không phải nể mặt hắn mà là nể mặt cha hắn!
Ngoài cửa Địa Linh Bảo Khố, tả trưởng lão và hữu trưởng lão nhìn nhau. hữu trưởng lão do dự một lát rồi nói: "Ta có dự cảm chẳng lành!"
Tả trưởng lão mỉm cười: "Yên tâm đi! Tiểu gia hỏa đó chỉ xem mà thôi, sẽ không có vấn đề gì đâu! Hơn nữa hắn cũng không phải người tham lam, thế nên chúng ta có thể yên tâm!"
Hữu trưởng lão gật đầu: "Mong là vậy!"
Ba người Diệp Huyền đi vào theo Minh trưởng lão, tầng cuối cùng này không đơn giản như bên ngoài. Ba người đến một thông đạo, hai bên thông đạo có đầy phù văn kì dị.
Sơn Khâu mỉm cười: "Đây đều là trận pháp. Nếu có người xông vào đây mà không được cho phép thì hàng ngàn vạn trận pháp ở đây sẽ đồng loạt khởi động. Có thể nói, dù có là cường giả Phá Phàm cảnh cũng sẽ bị nghiền nát!"
Nghe vậy, Diệp Huyền bèn thấy hơi gượng gạo, hắn chẳng phải cường giả Phá Phàm cảnh hay sao?
Sơn Khâu đột nhiên bật cười: "Ngươi đừng nghĩ nhiều, không phải đang nói ngươi đâu!"
Diệp Huyền: "..."
Ở bên cạnh, Sơn Linh đột nhiên nói: "Minh gia gia, đã bao lâu nơi này không có người tới rồi?"
Minh trưởng lão nói: "Hơn một ngàn năm rồi!"
Diệp Huyền cạn lời, hơn một ngàn năm... Vị tiền bối này đúng là chịu cô đơn giỏi thật!
Sơn Linh chớp mắt: "Minh gia gia, một mình ngươi ở trong này không chán sao? Hay là ta canh giữ thay cho ngươi nhé!"
Diệp Huyền: "..."
Sơn Khâu trừng mắt nhìn Sơn Linh: "Ngươi lại định làm gì hả?"
Sơn Linh cười hi hi: "Ta canh giữ giúp Minh gia gia thôi mà, Minh gia gia có thể ra ngoài chơi!"
Sơn Khâu lắc đầu: "Nha đầu này!"
Minh trưởng lão liếc nhìn Sơn Linh, trong mắt thoáng hiện ý cười.
Rất nhanh sau đó, ba người tiến vào một gian mật thất. Vừa mới vào mật thất, mọi người còn chưa kịp phản ứng thì một thất sắc quang trụ trước mặt mọi người bỗng nổ tung. Ngay sau đó, một đường hồng quang tiến vào trán Diệp Huyền.
Uỳnh!
Cả người Diệp Huyền như đóng băng ngay tại chỗ!
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Lúc này, tả trưởng lão và hữu trưởng lão cũng tiến vào mật thất. Khi trông thấy quang trụ vỡ tan tành, hai người bèn khựng lại!
Rất nhanh sau đó, mọi người quay sang nhìn Diệp Huyền, lúc ấy Diệp Huyền cũng đang sững sờ!
Cái thứ gì nhập vào hắn thế này?
Rất nhanh sau đó, hắn đã nhận ra đó là thứ gì!
Chắc chắn là Chiến Thần Giáp!
Chiến Thần Giáp lại chạy vào trong cơ thể hắn ư!