Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1242 - Chương 2932: Giả Chết

Chương 2932: Giả chết Chương 2932: Giả chết

Minh trưởng lão vội vàng nói: "Tiểu gia hỏa, chúng ta thực sự muốn tặng món bảo vật đó cho ngươi mà!"

Tả trưởng lão cũng nói theo: "Tiểu gia hỏa, tự sát vì một món thần vật không hề đáng một chút nào! Sở dĩ chúng ta đưa ngươi vào xem là muốn cho ngươi một bất ngờ! Chiến Thần Giáp thực sự tặng cho ngươi!"

Diệp Huyền lắc đầu, nói với giọng khàn khàn: "Địa Linh tộc đã tặng ta mười món bảo vật rồi, Diệp Huyền ta có mặt dày cũng không thể lấy trấn tộc chi bảo của các ngươi được! Ta..."

Sơn Khâu đột nhiên nói: "Ngươi nói gì thế! Chúng ta là người một nhà cơ mà?"

Người một nhà?

Nghe vậy, mọi người bèn nhìn về phía hắn ta.

Sơn Khâu nhìn Diệp Huyền: "Cháu trai à! Ta và phụ thân ngươi là huynh đệ, ngươi cũng gọi ta là bá phụ rồi. Phụ thân ngươi và Địa Linh tộc chúng ta là người một nhà mà! Người một nhà với nhau cần gì phải nói những thứ này!"

Minh trưởng lão vội gật đầu: "Sơn Khâu nói đúng đấy, đều là người một nhà cả, nói như vậy thì xa cách quá!"

Tả trưởng lão cũng nói: "Đúng vậy đúng vậy, là người một nhà, chúng ta là người một nhà!"

Hữu trưởng lão nhìn Diệp Huyền khắp mặt toàn là máu, hắn ta do dự một lát rồi nói: "Người một nhà..."

Người một nhà!

Nghe được ba từ này, sắc mặt mấy người Minh trưởng lão bỗng hiện nét cười.

Diệp Huyền ở bên cạnh do dự một lát rồi đứng dậy, cung kính hành lễ: "Đại ân của bốn vị tiền bối, Diệp Huyền ta vĩnh viễn không quên!"

Sơn Khâu nhìn hắn bằng ánh mắt bất mãn: "Nãy vừa nói là người một nhà xong! Ngươi đừng nói mấy lời khách sáo nữa!"

Minh trưởng lão gật đầu: "Đúng đó!"

Diệp Huyền khẽ gật đầu: "Sau này Địa Linh tộc có cần gì thì Diệp Huyền ta quyết sẽ không chối từ! Nơi này chính là ngôi nhà thứ hai của ta!"

Nghe vậy, vẻ mặt mấy người Sơn Khâu bèn tươi cười hẳn lên.

Lúc này, Minh trưởng lão đột nhiên nói: "Sơn Khâu, ngươi đưa hắn xuống đi! Giúp hắn thu phục Chiến Thần Giáp!"

Sơn Khâu liếc nhìn Minh trưởng lão rồi gật đầu: "Được!"

Diệp Huyền khẽ hành lễ với ba người Minh trưởng lão, sau đó quay người rời đi cùng với Sơn Khâu.

Sau khi ba người Diệp Huyền rời đi, bầu không khí trong mật thất bèn trở nên im lặng.

Hồi lâu sau, tả trưởng lão nói: "Ngươi thấy thế nào?"

Minh trưởng lão chầm chậm nhắm hai mắt lại: "Không phải tiểu gia hỏa kia giở trò đâu mà là ý của Chiến Thần Giáp!"

Tả trưởng lão gật đầu: "Giống như những gì ta đoán!"

Minh trưởng lão khẽ nói: "Chiến Thần Giáp khác với những thần vật khác, nó sẽ không chịu bị nhốt ở đây đâu!"

Hữu trưởng lão ở bên cạnh thở dài một hơi: "Lần này đúng là tổn thất lớn rồi!"

Tả trưởng lão mỉm cười: "Không tổn thất đâu!"

Hữu trưởng lão nhìn tả trưởng lão, tả trưởng lão mỉm cười: "Chúng ta có được một tên siêu cấp yêu nghiệt, chẳng phải sao?"

Minh trưởng lão gật đầu: "Địa Linh tộc chúng ta đa số chỉ hứng thú với chế tạo, thế nên thực lực của chúng ta yếu hơn những tộc khác rất nhiều. Nếu như không có ngoại ứng lớn mạnh thì Địa Linh tộc chúng ta khó mà tồn tại trong tự do!"

Hữu trưởng lão đột nhiên nói: "Nếu là tặng bảo vật thì chúng ta hoàn toàn có thể chọn Vũ Trụ Thần Đình!"

Minh trưởng lão nhìn hữu trưởng lão: "Tới Vũ Trụ Thần Đình thì chỉ có làm nô lệ thôi! Mà thủ hộ thần có thái độ gì với Địa Linh tộc chúng ta? Năm xưa sở dĩ hắn ta giúp Địa Linh tộc, đồng thời dùng kiếm khí bảo vệ Địa Linh tộc không phải bởi Địa Linh tộc chúng ta có bảo vật mà là bởi hắn ta và Sơn Khâu là huynh đệ! Thủ hộ thần chưa từng muốn nô dịch Địa Linh tộc chúng ta, còn Vũ Trụ Thần Đình có làm được điều này hay không?"

Hữu trưởng lão do dự một lát rồi nói: "Thu hộ thần không để ý đến bảo vật của Địa Linh tộc chúng ta, thế nhưng con trai của hắn ta..."

Tả trưởng lão đột nhiên nói: "Lão hữu, ta biết ngươi không nỡ, ta cũng không nỡ mà! Mười món thần vật cộng với trấn tộc chi vật... Trái tim ta cũng đang rỉ máu đây này! Thế nhưng ngươi có từng nghĩ đến một chuyện, nếu như một ngày Sơn Khâu không còn nữa thì sao?"

Nghe vậy, sắc mặt hữu trưởng lão bèn thay đổi!

Thanh sam nam tử giúp Địa Linh tộc là bởi Sơn Khâu, nếu Sơn Khâu không còn nữa!

Vậy thì thanh sam nam tử có còn giúp Địa Linh tộc nữa không?

E là không rồi!

Tả trưởng lão nói: "Thực ra cũng không thể đứng trên góc độ lợi ích để xem xét chuyện này! Năm xưa thanh sam nam tử cứu Địa Linh tộc chúng ta không phải vì lợi ích mà là vì tình cảm. Nếu đã là như vậy thì chúng ta cần gì phải biến mối quan hệ này trở thành quan hệ lợi ích?

Thủ hộ thần giúp đỡ chúng ta là vì tình, giờ chúng ta giúp tiểu gia hỏa kia và hoàn toàn không cần phải biến mối quan hệ này thành quan hệ lợi ích. Sơn Khâu coi hắn như cháu ruột, vậy thì hắn chính là người của Địa Linh tộc chúng ta!"

Minh trưởng lão gật đầu: "Ngươi nói đúng, mặc dù Chiến Thần Giáp quý giá nhưng có quý giá mấy thì cũng quan trọng bằng Địa Linh tộc hay không?"

Nói đoạn, hắn ta lại nhìn hữu trưởng lão: "Hãy nhớ, làm người không được vong ơn bội nghĩa. Thủ hộ thần có ân tình với Địa Linh tộc chúng ta, điều này không phải một Chiến Thần Giáp là có thể đánh đổi được. Hơn nữa, các ngươi có từng nghĩ đến một chuyện, thủ hộ thần đưa con trai hắn ta đến đây là bởi nguyên nhân gì hay không? Là bởi hắn ta coi chúng ta là người phe mình, bằng không với thực lực của hắn ta thì cần gì phải để Địa Linh tộc chúng ta nâng đỡ tiểu gia hỏa kia?"

Hữu trưởng lão gật đầu: "Ta hiểu rồi!"

Rất nhanh sau đó, hai người bèn rời đi.

Minh trưởng lão liếc nhìn xung quanh, hắn ta lắc đầu cười: "Tự do rồi!"

Nói đoạn, hắn ta cũng quay người rời khỏi mật thất.

Trong một căn phòng nào đó, Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất, trước mặt hắn là Sơn Khâu và Sơn Linh.

Sơn Khâu trầm giọng nói: "Có cảm nhận được nó không?"

Diệp Huyền lắc đầu.

Hắn nhận ra hiện giờ Chiến Thần Giáp đang giả chết!

Xem ra nó không muốn thần phục hắn rồi!
Bình Luận (0)
Comment