Chương 2936: Ngươi khiến ta ngạc nhiên đó
Chương 2936: Ngươi khiến ta ngạc nhiên đó
Cứ thế, nam tử dắt hai tiểu nữ hài đi về phía xa xa.
Lúc này, nam tử quay đầu nhìn ngôi làng kia, khẽ nói: "Các ngươi chết cũng là do tai bay vạ gió, kiếp sau quá lâu, ta cho các ngươi sống thêm một kiếp nữa!"
Dứt lời, không gian quanh ngôi làng bỗng nhiên chấn động. Ngay sau đó, vô số linh hồn ngưng tụ lại. Không lâu sau, những linh hồn thể xuất hiện trên bầu trời ngôi làng. Rất nhanh sau đó, những linh hồn này tiến vào những thi thể, không lâu sau thì mọi người trong làng đã được sống lại...
Nam tử thu hồi ánh mắt, hắn ta đưa hai tiểu nữ hài đi về phía xa xa.
Tiểu nữ hài mặc y phục màu trắng đột nhiên nghiêng đầu nhìn nam tử, nàng nói: "Chủ nhân, dù bọn họ có sống thì cùng lắm cũng chỉ được mấy chục năm mà thôi!"
Nam tử khẽ xoa đầu tiểu nữ hài và mỉm cười: "Đạo Nhất, ngươi là lão đại, thế nên ngươi phải hiểu một điều rằng dù sống một ngày thôi cũng là quyền lợi của bọn họ, chúng ta không nên tước đoạt quyền lợi của bọn họ!"
Tiểu nữ hài tên Đạo Nhất chớp mắt: "Thế nhưng rất nhiều nơi xuất hiện đồ sát!"
Nam tử mỉm cười: "Từ từ thay đổi!"
Đạo Nhất do dự một lát rồi nói: "Nhân tính và nhân tâm đều rất khó thay đổi."
Nam tử khẽ mỉm cười: "Cứ từ từ!"
Đạo Nhất khẽ gật đầu: "Được!"
Lúc này, tiểu nữ hài bên tay phải nam tử đột nhiên nhìn người gỗ trong tay Đạo Nhất: "Cho ta chơi một chút được không?"
Đạo Nhất chớp mắt: "Không được!"
Nghe vậy, tiểu nữ hài bèn cúi đầu, không dám nói gì nữa.
Nam tử mỉm cười: "Về ta sẽ khắc cho ngươi một con!"
Tiểu nữ hài nhìn hắn ta: "Thật sao?"
Nam tử bật cười ha ha, hắn ta khẽ xoa đầu tiểu nữ hài: "Thật!"
Tiểu nữ hài khẽ mỉm cười...
Rất nhanh sau đó, ba người bèn biến mất.
Trong tinh không.
Tiểu nữ hài vô danh nhìn người gỗ trong tay, nước mắt nàng không ngừng rơi... Hồi lâu sau, nàng nhìn về phía xa xa: "Giết hắn rồi, các nàng sẽ cho ta biết ngươi đi đâu!"
Nói đoạn, nàng bèn phất tay, không gian phía xa xa lập tức nứt vỡ. Thực ra không phải không gian trước mặt nàng nứt vỡ mà là không gian của vô số tinh vực nứt vỡ!
Tiểu nữ hài vô danh bước vào không gian nứt vỡ ấy rồi biến mất trong chớp mắt.
Thần Đình tinh vực.
Trong tinh không, không gian ở nơi nào đó nứt ra, một nam tử xuất hiện!
Là Diệp Huyền!
Diệp Huyền cất Vũ Trụ Nghi đi. Không thể không nói, cái thứ này biến thái thật đấy!
Từ Ma Vực tới đây mà hắn chỉ mất chưa đến nửa canh giờ!
Quá nhanh luôn!
Còn nhanh hơn cả Truyền Tống Trận do Vũ Trụ Thần Đình xây dựng!
Hình như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn bỗng nói: "Xem ra khi nào rảnh ta phải về Thanh thành một chuyến mới được!"
Có món đồ này thì hắn muốn về Thanh thành cũng chỉ cần một khắc mà thôi!
Cất Vũ Trụ Nghi đi, hắn quan sát xung quanh. Đúng lúc ấy, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Nam tử trung niên nhìn Diệp Huyền: "Ngươi là ai?"
Diệp Huyền nhìn về phía xa xa: "Tới Vũ Trụ Thần Đình kiểu gì?"
Nam tử trung niên nhíu mày: "Ngươi tìm Vũ Trụ Thần Đình?"
Diệp Huyền gật đầu, hình như nhớ ra điều gì đó nên lại nhìn nam tử trung niên: "Ngươi là người của Vũ Trụ Thần Đình sao?"
Nam tử trung niên nhìn hắn: "Đúng vậy!"
Nói đoạn, có vẻ như hắn ta nhận ra được điều gì đó nên nhíu mày lại: "Ngươi là Diệp Huyền trong danh sách truy nã!"
Nói đoạn, hắn ta đang định ra tay thì đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng biến mất.
Vụt!
Đầu của nam tử trung niên đã bị đánh bay!
Thiên Vị cảnh!
Nam tử trung niên này là một cường giả Thiên Vị cảnh, tuy nhiên hắn ta chẳng thể đỡ nổi một kiếm!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền thu kiếm lại. Hắn lắc đầu: "Quá yếu!"
Nói đoạn, hắn bèn rời đi một cách tiêu sái!
Diệp Huyền đi về phía xa xa. Không lâu sau, lại một lão giả nữa xuất hiện trước mặt hắn. Lão giả đang định nói gì đó thì hắn đã biến mất.
Vụt!
Lão giả còn chưa kịp phản ứng thì đã có một thanh kiếm đâm xuyên qua trán hắn ta!
Phía sau lão giả, Diệp Huyền thu kiếm lại. Hắn lắc đầu: "Đây chính là Vũ Trụ Thần Đình?"
Nói đoạn, hắn bèn ngự kiếm bay đi và biến mất ở phía xa xa.
Thực ra hắn không hề sử dụng ngoại vật!
Hiện giờ dù không sử dụng bất cứ thần vật nào thì cường giả Thiên Vị cảnh cũng không thể đỡ được kiếm của hắn. Có thể nói, nếu mà đánh nhau thì Mục Tiểu Đao cũng không đánh lại được hắn!
Không lâu sau, Diệp Huyền trông thấy một hòn đảo. Trên hòn đảo này, hắn nhìn thấy một cung điện cực lớn.
Vũ Trụ Thần Đình!
Hắn đang định qua đó thì lúc này, một hư ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn. Hư ảnh này đang định lên tiếng thì Diệp Huyền đã giơ kiếm lên.
Vụt!
Hư ảnh kia lập tức bị chém bay!
Diệp Huyền nhìn hư ảnh đã tan nát kia bằng ánh mắt lạnh lùng: "Hôm nay lão tử đến là để giết người! Không phí lời!"
Nói đoạn, hắn đột nhiên ngự kiếm bay đi. Rất nhanh sau đó, hắn đã xuất hiện trước đại điện của Vũ Trụ Thần Đình!
Nhìn Vũ Trụ Thần Đình, Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm chỉ vào đại điện: "Lão tử chính là Diệp Huyền, Vũ Trụ Thần Đình có ai dám ra chiến với ta một trận không!"
Diệp Huyền!
Giọng nói của hắn vang dội khắp tinh không!
Lúc này, một nam tử trung niên xuất hiện chỗ cách hắn không xa.
Thần Quan!
Thần Quan nhìn Diệp Huyền: "Ta thực sự không ngờ ngươi lại chạy đến đây! Ngươi khiến ta ngạc nhiên đấy!"
Diệp Huyền bật cười ha ha, đang định nói gì đó thì xung quanh bỗng xuất hiện một vài cường giả thần bí, trong đó người thấp nhất đã là Phàm cảnh!
Phía sau Thần Quan cũng có hai cường giả, một người cầm đao, một người cầm kiếm!
Hắc Bạch thánh sứ!
Ngoài ra còn có cả Bất Tử lão nhân!
Không chỉ có vậy, Vong Linh Thần Quân cũng xuất hiện ở chỗ cách Diệp Huyền không xa.
Ma Y cũng có mặt!
Ngoài ra còn có Kiếm Thất – người đã bị thanh sam nam tử đánh tan nhục thân trước đó. Lúc này nàng cũng có mặt, nhục thân của nàng đã được khôi phục!