Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1272 - Chương 2963: Buông Bỏ Chấp Niệm

Chương 2963: Buông bỏ chấp niệm Chương 2963: Buông bỏ chấp niệm

Chương 2963: Buông bỏ chấp niệm

Ma Tiểu song im lặng một lúc rất lâu, sau đó nhẹ giọng nói: "Chúng ta phải liên thủ với hắn thôi."

Lão giả lại chần chừ rồi mới bảo: "Tiểu thư, chúng ta thật sự phải đối đầu đến chết với Vũ Trụ Thần Đình sao?"

Vẻ mặt của Ma Tiểu Song không thay đổi: "Thù của Ma Đạo gia tộc năm ấy làm sao có thể không báo?"

Trong lòng lão giả lén thở dài.

Trong tinh không, Diệp Huyền ngự kiếm mà đi, bên cạnh hắn còn có Võ Kha và nữ tử váy trắng!

Dọc theo đường đi, Võ Kha liếc mắt nhìn nữ tử váy trắng với vẻ hơi tò mò, nàng cảm thấy vô cùng tò mò về đối phương!

Vậy mà nữ nhân này lại chém chết một vũ trụ pháp tắc!

Hơn nữa, còn là miểu sát!

Đây không phải là đáng sợ thường thôi đâu!

Võ Kha hơi chần chừ rồi sau đó nói: "Tiền bối, rốt cuộc ngươi mạnh đến mức nào vậy?"

Mạnh đến mức nào?

Nghe thế, Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử váy trắng, thật ra hắn cũng muôn biết rốt cuộc Thanh Nhi mạnh đến mức nào!

Vẻ mặt của nữ tử váy trắng bình tĩnh: "Không biết!"

Không biết!

Diệp Huyền lắc đầu cười, hắn hiểu ý của nàng.

Võ Kha thì lại không biết, nàng hơi nhíu mày: "Không biết soa?"

Nữ tử váy trắng liếc mắt nhìn nàng: "Không có đối thủ thì làm sao biết được?"

Không có đối thủ!

Vẻ mặt của Võ Kha cứng ngắc.

Nữ tử váy trắng nhìn về phía Diệp Huyền và quan sát hắn một lúc, sau đó gật nhẹ đầu: "Không yếu như trước đây nữa rồi."

Nói rồi, dường như nàng cảm thấy làm vậy có khả năng sẽ đả kích hắn vì thế lại nói: "Ý của ta là ngươi cũng rất mạnh."

Diệp Huyền: "..."

Đột nhiên Võ Kha nói: "Tiền bối, có thể chỉ điểm một chút được không?"

Nàng biết nếu có thể được nữ nhân trước mặt này chỉ điểm một chút thì đúng là được lợi vô cùng nhiều.

Đây chính là sự tồn tại vô địch đấy!

Nhưng nữ tử váy trắng lại lắc đầu: "Không thể!"

Võ Kha hơi xấu hổ.

Nàng phát hiện ra vị tiền bối này không dễ nói chuyện cho lắm.

Nữ tử váy trắng lại nói: "Không phải người chung đường nên không có cách nào chỉ điểm!"

Võ Kha có hơi khó hiểu: "Không phải người chung đường? Không phải đều là người tu luyện cả hay sao?"

Nữ tử váy trắng nhìn về phía nàng: "Ngươi là người tu luyện còn ta thì không."

Võ Kha vẫn không hiểu: "Thế tiền bối là?"

Nữ tử váy trắng nói: "Sao ngươi hỏi lắm thế?"

Võ Kha: "..."

Nhìn thấy Võ Kha hơi lúng túng, Diệp Huyền vội vàng bảo: "Thanh Nhi, ngươi thuộc cấp bậc gì vậy?"

Nữ tử váy trắng đáp: "Không biết!"

Diệp Huyền có hơi tò mò, đang định hỏi thì nữ tử váy trắng lại chủ động nói: "Đã không còn cảnh giác nào có thể đo được ta nữa rồi!"

Sắc mặt của Võ Kha lập tức trở nên hơi quái lạ!

Diệp Huyền lại hỏi: "Ngươi đã vượt qua cảnh giới?"

Nữ tử váy trắng lắc đầu: "Không phải vượt qua cảnh giới... nói quá nhiều sẽ quá phức tạp, thôi thì ta nói đơn giản hơn với ngươi vậy, ta vô địch! Chính là như thế đấy!"

Sắc mặt của Diệp Huyền cũng cứng ngắc, Võ Kha nghe được cũng trợn tròn mắt, há hốc mồm!

Vô địch!

Võ Kha hơi chần chừ, sau đó nói: "Tiền bối, ta nghe tiên tổ của Võ tộc từng nói thế gian này không có ai là có thể vô địch, vũ trụ này rộng lớn, không mạnh nhất mà chỉ có mạnh hơn."

Nữ tử váy trắng liếc mắt nhìn nàng: "Ta rất ngưỡng mộ tổ tiên ngươi đấy!"

Võ Kha có hơi khó hiểu: "Tại sao vậy?"

Nử tử váy trắng nhẹ giọng đáp: "Sở dĩ hắn ta nói được câu đó là bởi vì hắn ta vẫn còn yếu, biết có người còn mạnh hơn mình, nhưng ta..."

Nói rồi, nàng lại nhìn về phía đối phương: "Không có người nào mạnh hơn ta, ta chính là vô địch!"

Võ Kha: "..."

Diệp Huyền nói: "Thanh Nhi, ngươi đã đi qua vũ trụ rộng lớn mà không gặp được đối thủ nào sao?"

Nữ tử váy trắng đáp: "Cha ngươi với kiếm tu kia thì tính!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Ngươi với bọn họ, ai mạnh hơn?"

Nữ tử váy trắng nhìn hắn: "Ngươi muốn nghe lời thật lòng không?"

Diệp Huyền gật đầu.

Nữ tử váy trắng nói: "Nếu ta không muốn sống thì bọn họ cũng phải chết!"

Nghe vậy, Diệp Huyền lập tức im lặng.

Thanh Nhi không hề nói mình mạnh hơn đại ca và cha, nhưng có thể nghe ra được từ trong lời nói của nàng rằng nàng có thể đồng quy vu tận cùng hai người đó!

Lúc này, nữ tử váy trắng lại nói: "Kiếm tu đó không có vướng mắc gì trong lòng, cũng không có suy nghĩ gì mà chỉ một lòng bầu bại, kiếm của hắn ta đã đạt đến đỉnh cao của vô tình. Còn kiếm đạo của cha ngươi nhìn như vô tình nhưng thực chất trung tâm lại là tình, đó là một loại chí cao khác."

Diệp Huyền nhìn về phía nàng: "Vậy Thanh Nhi thì sao?"

Nữ tử váy trắng liếc mắt nhìn hắn nhưng không nói gì.

Lúc này, đột nhiên tiểu tháp lên tiếng: "Tiểu chủ, ta biết rồi."

Diệp Huyền cười hỏi: "Ngươi biết cái gì?"

Tiểu tháp đáp: "Chủ nhân đã từng nói rồi, hắn bảo kiếm của vị tỷ tỷ này sinh ra vì chấp niệm, vì chấp niệm này mà nàng ta đã từng bảo vệ một vũ trụ suốt vô số năm, chấp niệm này là hữu tình. Mà nàng ta cũng đã từng vì chấp niệm này mà hủy diệt vũ trụ, cho nên chấp niệm này là vô tình!

Nàng ta đã đạt đến đỉnh cao của vô tình và cũng đã từng đạt đến đỉnh cao của hữu tình. Mà cho dù là hữu tình hay là vô tình thì đều là vì chấp niệm hết. Nếu... nếu như nàng ta buông bỏ chấp niệm này thì nàng ta sẽ vượt qua hiện tại, đạt đến một trình độ cực kỳ khủng khiếp..."
Bình Luận (0)
Comment