Chương 2964: Tiên lễ hậu binh
Chương 2964: Tiên lễ hậu binh
Chương 2964: Tiên lễ hậu binh
Diệp Huyền hơi nhíu mày: "Buông bỏ chấp niệm?"
Tiểu tháp đáp: "Đúng rồi!"
Diệp Huyền nhìn về phía nữ tử váy trắng: "Thanh Nhi, nếu ngươi buông bỏ chấp niệm sẽ trở nên càng mạnh hơn sao?"
Nữ tử váy trắng không trả lời.
Diệp Huyền có hơi khó hiểu: "Thanh Nhi, tại sao ngươi không buông bỏ chấp niệm vậy?"
Nữ tử váy trắng vẫn không trả lời.
Diệp Huyền vẫn rất khó hiểu, đang định hỏi thì tiểu tháp chợt nói: "Tiểu chủ, ngươi ngốc thật đó, ngươi chính là chấp niệm của tỷ tỷ này, giờ ngươi muốn nàng ta buông bỏ chấp niệm vậy cũng có nghĩa là kêu nàng ta giết chết ngươi. Nàng ta giết ngươi rồi mới thật sự buông bỏ chấp niệm được! Ngươi đúng là một tên ngốc mà!"
Diệp Huyền cứng ngắc người, hắn quay đầu nhìn về phía nữ tử váy trắng: "Thanh Nhi... ta chính là chấp niệm của ngươi sao?"
Đột nhiên nữ tử váy trắng nắm lấy tay hắn và nhẹ giọng nói: "Không có cái gọi là chấp niệm với chẳng không chấp niệm gì ở đây, chỉ cần ta không muốn chết thì không có người nào có thể giết chết ta. Còn về phần tiến thêm một bước... không có ngươi thì tất cả đều không có ý nghĩa gì cả! Ngươi không phải là chấp niệm của ta, mà ngươi chính là tất cả cuộc đời ta."
Là tất cả cuộc đời!
Diệp Huyền nắm chặt lấy bàn tay của nàng, thật lâu vẫn không nói được gì.
Võ Kha liếc mắt nhìn nữ tử váy trắng và Diệp Huyền, cũng không nói gì cả.
Không lâu sau, ba người tiến vào một tinh vực.
Võ Cực tinh vực!
Chỗ này có một gia tộc lớn mạnh, đó chính là Võ tộc!
Ba người vừa mới bước chân vào Võ Cực tinh vực là một nam tử trung niên đã xuất hiện trước mặt bọn họ, ngay khi trông thấy Võ Kha, nam tử trung niên kia hơi sững sờ, sau đó mừng rỡ nói: "Tiểu thư đã về rồi!"
Võ Kha gật đầu: "Dẫn ta đi gặp phụ thân của ta đi!"
Nam tử trung niên vội vàng đáp: "Được!"
Ba người đi theo hắn ta về một nơi xa, không lâu sau, cả ba đã tới một đại điện.
Trong đại điện có mười mấy người, dẫn đầu là một nam tử trung niên, tướng mạo có vài phần giống với Võ Kha!
Rất rõ ràng, đây chính là phụ thân của nàng.
Võ Kha không nói gì cả mà nhìn về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền bước lên, ôm quyền với nam tử trung niên kia: "Bá phụ, tại hạ là Diệp Huyền, lần này tới Võ tộc là để cầu hôn!"
Cầu hôn!
Lời này vừa nói ra đã khiến ánh mắt của tất cả đám người trong đại diện đều đổ dồn về phía hắn.
Nam tử trung niên nhìn hắn: "Cầu hôn?"
Diệp Huyền gật đầu: "Đúng vậy!"
Vẻ mặt của nam tử trung niên không thay đổi: "Lẽ nào ngươi không biết Kha Nhi đã có hôn ước với Nam Ly tộc rồi sao?"
Diệp Huyền nhìn về phía Võ Kha, Võ Kha lắc đầu: "Ta chưa bao giờ đồng ý!"
Nam tử trung niên lạnh lùng nhìn nàng: "Chuyện này còn cần ngươi đồng ý nữa sao?"
Nghe vậy, Võ Kha chợt nhíu mày lại, nàng đang định lên tiếng thì Diệp Huyền đột nhiên nói: "Đây là hôn nhân của Tiểu Kha mà không cần nàng ấy đồng ý sao?"
Nam tử trung niên nhìn về phía hắn: "Ngươi là cái thá gì?"
Diệp Huyền đang định đáp thì lúc này, Hành Đạo Kiếm của nữ tử váy trắng chợt rời khỏi vỏ.
Vút!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì Hành Đạo Kiếm đã đâm thẳng vào miệng của nam tử trung niên kia, sau đó ghim chặt hắn ta lên bức tường sau lưng.
Đám người có mặt ở đó đều sợ bay màu!
Diệp Huyền cũng không ngờ Thanh Nhi lại bất chợt ra tay.
Nữ tử váy trắng nhìn về phía hắn: "Ta không giết hắn ta."
Diệp Huyền: "..."
Nữ tử váy trắng chớp mắt: "Ngươi tiếp tục đi!"
Diệp Huyền hơi chần chừ, hắn liếc mắt nhìn xung quanh rồi nói tiếp: "Võ tộc... đổi một người khác ra nói chuyện đi! Mọi người từ từ nói, đều là người có tố chất cả, đừng cứ nói lời công kích, ta chỉ muốn tốt cho các ngươi thôi."
Trong điện, mấy vị trưởng lão kia đều nhìn nữ tử với vẻ mặt tràn đầy sự kiêng dè!
Rồi tộc trưởng nhà mình bị ghim lên tường như vậy ấy hả?
Đến ngay cả sức đánh trả cũng không có luôn!
Nữ nhân này không đơn giản rồi!
Lúc này, trong lòng nam tử trung niên đang bị ghim kia cũng sợ hãi đến cực điểm, vừa rồi hắn ta lại không kịp phản ứng tí nào.
Đúng lúc này, một giọng nói đột nhiên vang lên từ trong điện: "Võ Kha, hôm nay ngươi dẫn người ngoài tới đây bắt nạt Võ tộc ta đúng không?"
Diệp Huyền quay đầu nhìn qua, có một lão giả đi từ bên ngoài điện vào trong.
Võ Kha đáp: "Đại trưởng lão Võ Đồ!"
Diệp Huyền liếc mắt nhìn đại trưởng lão kia, đang định lên tiếng thì đại trưởng lão đó lại lạnh lùng nhìn nữ tử váy trắng: "Người đâu!"
Vừa dứt lời, đã có hai hắc bào nhân xuất hiện ở đó.
Cả hai đều là Phá Phàm cảnh!
Đại trưởng lão nhìn chằm chằm vào nữ tử váy trắng: "Giết nữ nhân này trước đã!"
Diệp Huyền: "..."
Nghe vậy, sắc mặt Võ Kha cũng lập tức thay đổi, nàng đang định lên tiếng thì đúng lúc này, nữ tử váy trắng nhìn về phía nàng: "Cô nương, nếu ngươi không ngại thì ta sẽ giết sạch cả nhà ngươi! Như vậy thì phiền phức của ngươi sẽ được giải quyết hết."
Võ Kha: "..."
Diệp Huyền: "..."
Nghe thấy lời của Thanh Nhi, Diệp Huyền ngại khủng khiếp!
Suy nghĩ này của nàng thật sự quá nguy hiểm.
Võ Kha cũng đến cạn lời!
Vậy mà đại lão này lại hỏi nàng có ngại không nếu như người ta diệt toàn tộc của mình...
Hơn nữa, vị đại lão này có vẻ không nói đùa đâu.
Võ Kha bất đắc dĩ nên chỉ có thể nhìn về phía Diệp Huyền và cầu cứu hắn.
Diệp Huyền hơi chần chừ, sau đó mới nói: "Thanh Nhi, ta cảm thấy chúng ta có thể tiên lễ hậu binh!"