Chương 2975: Chỉ vướng chân
Chương 2975: Chỉ vướng chân
Chương 2975: Chỉ vướng chân
Diệp Huyền quay đầu nhìn nam tử trung niên: "Thả nàng ta ra!"
Nam tử trung niên do dự một lát, Diệp Huyền lại bảo: "Ta nói là thả nàng ta ra!"
Nam tử trung niên khựng lại, sống lưng hắn ta lạnh toát. Hắn ta biết có cường giả đang chế trụ mình!
Chắc chắn là người thần bí kia!
Nam tử trung niên lập tức hành lễ: "Thần Chủ, ta không có quyền thả nàng ta ra. Nếu như thả nàng ta thì phải do Thần Chủ đích thân giải trừ cấm chế mới được!"
Diệp Huyền quay đầu nhìn Ngôn Tiểu Tiểu, Ngôn Tiểu Tiểu nói: "Cứ cưỡng chế phá bỏ đi!"
Diệp Huyền gật đầu: "Tiểu Mộ!"
Hắn vừa dứt lời thì một thanh chủy thủ đã cắm vào vết nứt. Ngay sau đó, một bức thành vô hình bèn được phá vỡ!
Nữ tử đã được trả tự do!
Nữ tử chầm chậm bước về phía Diệp Huyền, nàng nhìn Diệp Huyền: "Tại sao ngươi lại thả ta ra?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Trông cô nương xinh đẹp thế mà lại bị nhốt ở đây, ta không nỡ!"
Nữ tử khẽ sững sờ, sau đó nàng mỉm cười: "Ngươi rất thú vị đấy!"
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Đi được vài bước, nữ tử đột nhiên dừng lại, đoạn bảo: "Cần ta cảm ngươi không?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Nếu như ngươi muốn thì ta cũng không từ chối!"
Nữ tử quay người nhìn hắn: "Đừng để tiểu nữ hài thần bí kia rời khỏi ngươi, bằng không ngươi sẽ chết đấy!"
Diệp Huyền nói: "Ngươi muốn giết ta à?"
Nữ tử lắc đầu: "Không!"
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi, song chưa đi được mấy bước thì nàng lại dừng lại, sau đó mỉm cười: "Nếu như ta là ngươi thì ta sẽ lập tức trốn đi!"
Nàng vừa dứt lời thì đã biến mất.
Diệp Huyền trầm mặc.
Đúng lúc ấy, Tiểu Mộ xuất hiện trước mặt hắn, nàng nhìn Diệp Huyền: "Mau... đi..."
Lúc này, tiểu tháp đột nhiên nói: "Tiểu chủ, có nguy hiểm đang tới gần! Có nguy hiểm! Ha ha... Ta cảm nhận được đó! Rất nhiều nguy hiểm đang bao vây lấy ngươi, rất nhiều rất nhiều đó... Hi hi, ngươi mau khen ta đi!"
Diệp Huyền: "..."
Khen ta đi!
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, tiểu tháp càng ngày càng không được bình thường!
Lúc này, Tiểu Mộ lại nói: "Đi!"
Đi!
Diệp Huyền lập tức gật đầu, đoạn quay người rời đi.
Hắn biết, người có thể khiến Tiểu Mộ tỏ vẻ nghiêm trọng như vậy thì chắc chắn không phải người thường!
Tuy nhiên, mọi người vừa rời khỏi Thần Ngục thì một đường hàn mang đột nhiên lóe lên phía sau Ngôn Tiểu Tiểu!
Đôi đồng tử của Ngôn Tiểu Tiểu co lại, một luồng khí tức chết chóc tiến lại gần.
Nàng không thể phản kháng!
Đúng lúc ấy, sau lưng nàng lại có hàn mang xuất hiện!
Uỳnh!
Một âm thanh lanh lảnh vang lên, một tàn ảnh lùi mạnh về phía sau!
Tiểu Mộ xuất hiện bên cạnh Ngôn Tiểu Tiểu. Mà cách hai người vài trăm trượng, tàn ảnh kia lùi mãi về phía sau rồi dần dần biến mất!
Không thấy đâu nữa!
Ngôn Tiểu Tiểu trầm giọng nói: "Là sát thủ!"
Diệp Huyền nhìn xung quanh: "Chúng ta đi!"
Mọi người lập tức rút lui.
Đúng lúc đó, xung quanh mọi người đột nhiên xuất hiện vô số tàn ảnh!
Những tàn ảnh này dần trở nên rõ ràng, trông quỷ dị vô cùng!
Mà đây chưa phải điều quan trọng, quan trọng là bọn họ đều đạt Diệt Phàm cảnh!
Tiểu Mộ bên cạnh Diệp Huyền cầm chủy thủ, ánh mắt nàng quét qua những tàn ảnh xung quanh, song nàng không ra tay.
Hiện giờ nàng không dám rời khỏi mấy người Diệp Huyền!
Không có nàng thì mấy người Diệp Huyền hoàn toàn không ngăn nổi những sát thủ này. Thực ra Diệp Huyền còn đỡ, mặc dù không có Chiến Thần Giáp, song hắn vẫn còn nhiều trang bị khác. Thế nhưng Ngôn Tiểu Tiểu và Tri Thanh thì hoàn toàn không đánh lại được.
Lúc này, Ma Tiểu Song đột nhiên nói: "Phải rút lui thôi!"
Diệp Huyền lắc đầu: "Không rút được nữa rồi!"
Dứt lời, Kiếm Hạp bèn xuất hiện sau lưng hắn. Ngay sau đó, mười hai thanh kiếm bay ra!
Vụt!
Mười hai thanh kiếm xé gió bay đi, tuy nhiên chúng đều chém vào khoảng không, bởi lẽ nhưng tàn ảnh kia bỗng biến mất từ lúc nào không hay!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống.
Diệt Phàm cảnh không đáng sợ, đáng sợ là sát thủ Diệt Phàm cảnh!
Có vẻ như nhớ đến điều gì đó, đôi đồng tử của hắn bèn co lại: "Không hay rồi! Bọn họ muốn kéo chân chúng ta! Cửu Duy vũ trụ nguy hiểm rồi!"
Nghe vậy, mấy nữ tử bèn tái mặt!
Diệp Huyền lập tức định rời đi, tuy nhiên đúng lúc ấy một tàn ảnh đột nhiên lướt qua trước mặt hắn. Có điều tàn ảnh đó đã bị Tiểu Mộ ngăn lại. Thế nhưng ngay sau đó, lại có vô số tàn ảnh lướt qua.
Những tàn ảnh này không những có tốc độ cực nhanh mà còn không có khí tức, thế nên thần thức không thể cảm nhận được họ. Do đó bọn họ cực kì bị động khi đối mặt với những sát thủ này, bởi chỉ khi sát thủ ra tay thì bọn họ mới có thể phản đòn!
Diệp Huyền lập tức nói: "Tiểu Mộ, ngăn bọn họ lại!"
Nói đoạn, không gian dưới chân hắn khẽ rung chuyển, hắn lập tức sử dụng Thời Không Thoa Hoa và biến mất.
Diệp Huyền không thể dùng Vũ Trụ Nghi ở đây, bởi lẽ dịch chuyển bằng Vũ Trụ Nghi cần chút thời gian, mà những sát thủ này sẽ không cho hắn thời gian.
Sau khi Diệp Huyền biến mất, không gian xung quanh lập tức rung chuyển. Rất rõ ràng, có người muốn đuổi theo Diệp Huyền, có điều Tiểu Mộ cũng đã biến mất.
Vụt vụt vụt vụt vụt!
Không gian bốn phía bỗng có những đường hàn mang u ám xuất hiện, chỉ thấy tiếng chứ không thấy người!
Ngôn Tiểu Tiểu quay đầu nhìn Ma Tiểu Song: "Tiểu Song cô nương, lập tức bảo người của ngươi tới Cửu Duy vũ trụ!"
Ma Tiểu Song gật đầu: "Ta đã thông báo rồi! Người của ta đang cố gắng tới Cửu Duy vũ trụ!"
Ngôn Tiểu Tiểu liếc nhìn những đường hàn mang dày đặc kia, nàng trầm giọng nói: "Chúng ta đi!"
Giờ Tiểu Mộ đã ngăn được những sát thủ kia, các nàng còn ở lại nơi này cũng chỉ vướng tay vướng chân người ta!
Ba nữ tử lập tức rời đi.