Chương 2976: Cùng kỳ
Chương 2976: Cùng kỳ
Chương 2976: Cùng kỳ
Ở một bên khác, Diệp Huyền xuất hiện trong một tinh vực nào đó. Hắn lập tức lấy Vũ Trụ Nghi ra, đang định tiến hành dịch chuyển thì lúc này, đôi đồng tử của hắn bỗng co lại, sau đó quay phắt người chém kiếm.
Vụt!
Đường kiếm bay đi, chẳng có gì cả!
Diệp Huyền híp mắt: "Tiểu tháp, cảm nhận giúp ta với!"
Trầm mặc một hồi, tiểu tháp nói: "Không cảm nhận được!"
Diệp Huyền: "..."
Đúng lúc ấy, hắn lại trợn mắt, nghiêng người chém kiếm xuống.
Rầm!
Kiếm quang tản ra, hắn lùi về phía sau cả ngàn trượng!
Trước mặt hắn chẳng có gì cả!
Diệp Huyền liếc mắt nhìn xung quanh nhưng không cảm nhận được gì!
"Hi hi!"
Lúc này, một tiếng cười quỷ dị vang lên.
Mặc dù tiếng cười này ở xung quanh nhưng cảm giác như gần sát bên tai vậy!
Diệp Huyền thầm nói: "Tiểu tháp, hỗ trợ chút đi!"
Tiểu tháp đáp: "Tiểu chủ, ta chỉ là một cái tháp!"
Diệp Huyền đột nhiên xòe tay ra, tiểu tháp bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Lúc này, hắn quay phắt người lại, để tiểu tháp chắn ở phía trước.
Uỳnh!
Tiểu tháp rung lên kịch liệt, sau đó cả nó và Diệp Huyền đều bay ngược về phía sau cả ngàn trượng!
Tiểu tháp gào lên: "Tiểu chủ, ngươi làm gì thế hả!"
Diệp Huyền nói: "Ta thấy chúng ta nên có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, ngươi nói xem?"
Tiểu tháp oán trách: "Ngươi đang bắt nạp tháp!"
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh: "Ta mặc kệ, ngươi nghĩ cách để ta thoát khỏi sát thủ thần bí này đi!"
Tiểu tháp kinh hãi: "Tiểu chủ, ta thì có cách gì chứ!"
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: "Hay là ngươi chắn ở phía sau, ta đi trước?"
Tiểu tháp đột nhiên nhảy cẫng lên: "Đậu má! Tiểu chủ, ngươi đang nói tiếng người đó hả?"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiểu tháp, ta bắt buộc phải trở về Cửu Duy vũ trụ!"
Hiện giờ nơi hắn lo lắng nhất là Cửu Duy vũ trụ!
Những sát thủ này chắc chắn tới là để ngăn chặn hắn trở về Cửu Duy vũ trụ!
Tiểu tháp trầm mặc một hồi rồi nói: "Tiểu Ngưu, ra giúp cái nào!"
Tiểu Ngưu nói: "Ta ngủ rồi!"
Tiểu tháp: "..."
Diệp Huyền cũng cạn lời, ngươi ngủ mà còn nói chuyện à!
Lúc này, Tiểu Ngưu lại bảo: "Tiểu tháp, tiểu chủ, các ngươi đừng đào hố chôn ta nữa! Ta chỉ là một con trâu, một con trâu thành thật mà thôi..."
Diệp Huyền: "..."
Hắn liếc nhìn xung quanh, quanh đó chẳng có động tĩnh gì cả. Hắn lập tức lấy Vũ Trụ Nghi ra, đang định khởi động thì đúng lúc ấy, một quỷ ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Diệp Huyền rút kiếm ra chém!
Uỳnh!
Kiếm chém vào khoảng không, chẳng có gì cả!
Sắc mặt Diệp Huyền sầm xuống!
Hiện giờ hắn có thể chắc chắn rằng đối phương chỉ đang ngăn cản mình, không cho mình trở về Cửu Duy vũ trụ!
Diệp Huyền sử dụng luôn Thời Không Thoa Hoa. Chỉ trong chớp mắt, hắn bèn biến mất ở phía tinh không xa xôi. Trong lúc đó, hắn cũng lấy Vũ Trụ Nghi ra luôn, đang định khởi động thì một quyền ấn đột nhiên ập tới!
Diệp Huyền không thể không dừng lại mà đâm kiếm đi!
Uỳnh!
Hắn bay về phía sau cả ngàn trượng, vừa dừng lại thì một tràng tiếng cười vang lên xung quanh!
Sắc mặt Diệp Huyền sầm lại, có vẻ như hắn nhớ đến điều gì đó nên bỗng biến mất!
Ẩn Giáp!
Sau khi khởi động Ẩn Giáp, cả người Diệp Huyền bèn tiến vào một thế giới nào đó!
Tinh không lập tức trở nên an tĩnh!
Hắn lấy Vũ Trụ Nghi ra, tuy nhiên Vũ Trụ Nghi không thể khởi động trong thế giới này!
Diệp Huyền nhíu mày: "Sao có thể..."
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn xung quanh: "Lẽ nào thế giới này khác so với thế giới kia sao?"
Hắn lại thử thêm vài lần nữa, nhưng hoàn toàn không thể khởi động Vũ Trụ Nghi!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống!
Hắn nhìn thế giới bên ngoài, tinh không ngoài đó vô cùng yên tĩnh, tinh quang rực rỡ, tinh hà xán lạn, đẹp không tả xiết!
Thế nhưng hắn biết, chắc chắn người thần bí còn ở đó!
Mà lúc này, hắn cũng không dám đi lung tung, bởi lẽ nơi này quá kì lạ!
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, lại trông thấy quang điểm màu trắng kia.
Thực ra hắn cũng hơi tò mò, bởi lẽ những quang điểm màu trắng đó có thể là Truyền Tống Trận. Nếu như thật sự là Truyền Tống Trận thì sẽ nối đến nơi nào?
Hắn đột nhiên nói: "Tiểu tháp, ngươi có muốn đi thám thính không?"
Tiểu tháp lập tức sốt sắng: "Tiểu chủ, dạo này ngươi làm sao thế? Sao cứ hở tí là ngươi lại đào hố chôn tháp vậy?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi là đệ nhất tháp khắp chư thiên vạn giới cơ mà, sợ gì chứ!"
Tiểu tháp lạnh lùng nói: "Tiểu chủ, ngươi đừng có mà lừa ta! Ta sẽ không mắc lừa đâu, mặc dù ta chỉ là một cái tháp nhưng ta cũng có trí thông minh đấy!"
Diệp Huyền: "..."
Đúng lúc đó, một giọng nói đột nhiên vang lên trong đầu Diệp Huyền: "Cửu Duy vũ trụ gặp nguy, mau về!"
Là giọng nói của Tri Thanh!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn sầm xuống. Hắn lập tức rời khỏi thế giới này. Khi hắn xuất hiện trong tinh không, tiếng cười kì lạ kia lại vang lên!
Lúc này, một giọng nói lại xuất hiện trong đầu Diệp Huyền: "Tiểu gia hỏa, ngươi đi đi! Ta ngăn người này giúp ngươi!"
Nghe vậy, Diệp Huyền sững sờ, sau đó mừng rơn.
Hắn bèn lấy Vũ Trụ Nghi ra, lúc chuẩn bị khởi động thì quỷ ảnh kia lại xuất hiện. Có điều đúng lúc ấy, có móng vuốt đột nhiên vỗ lên không gian trước mặt Diệp Huyền!
Uỳnh!
Không gian trước mặt hắn sụp đổ, một tàn ảnh lùi mạnh về phía sau cả ngàn trượng!
Mà lúc này, Diệp Huyền đã biến mất.
Ở vị trí ban nãy của hắn có một con yêu thú!
Cùng Kỳ!
Cùng Kỳ nhìn về phía xa xa bằng ánh mắt lạnh lùng. Lúc này, tàn ảnh quỷ dị kia bỗng trở nên hư ảo và chuẩn bị biến mất!
Cùng Kỳ lại đánh một chưởng.