Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1291 - Chương 2982: Quá Yếu!

Chương 2982: Quá yếu! Chương 2982: Quá yếu!

Chương 2982: Quá yếu!

Lúc này, trong mắt các thiên tài yêu nghiệt của Bất Tử Đế Tộc tràn ngập vẻ hoang mang, ngoài ra còn có tuyệt vọng!

Tất cả trưởng lão và người thân đều đã chết!

Chỉ còn lại bọn họ!

Ở phía xa xa, Hư Vô Tâm nhìn Bất Tử Giới trống rỗng, nàng trầm mặc.

Giờ khắc này, các cường giả Hư Vô tộc chấn động vô cùng!

Bọn họ không ngờ Bất Tử Đế Tộc lại quyết tuyệt như vậy, tất cả đều tự hủy!

Không một ai chạy trốn cả!

Lúc này, Hư Vô Tâm đột nhiên nói: "Đúng là một gia tộc đáng được tôn trọng!"

Nói đoạn, nàng bèn nhìn các thiên tài yêu nghiệt của Bất Tử Đế Tộc ở phía dưới: "Bắt sống bọn họ!"

Những người này đều là cốt lõi của Bất Tử Đế Tộc, họ sở hữu Bất Tử Huyết Mạch tinh khiết nhất!

Mặc dù ít nhưng có còn hơn không.

Nghe Hư Vô Tâm nói vậy, các cường giả Hư Vô tộc xung quanh lập tức xông về phía yêu nghiệt của Bất Tử Đế Tộc.

Ở phía dưới, Đông Lý Thanh đi đầu gằn giọng nói: "Tất cả mọi người chuẩn bị..."

Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Đông Lý Thanh.

Đông Lý Thanh nhìn hắn, hai mắt đỏ ngầu: "Các tộc trưởng đều chết rồi!"

Diệp Huyền gật đầu: "Ta biết!"

Nói đoạn, hắn bèn quay người nhìn các cường giả Hư Vô tộc đang xông tới: "Các ngươi nghe đây, sau khi ta chết các ngươi mới được tự hủy. Ta chưa chết thì tất cả không được tự hủy nghe chưa!"

Nói xong, hắn bèn đi về phía xa!

Rầm!

Bên trong cơ thể Diệp Huyền có một ngọn lửa bùng cháy!

Hắn không thiêu đốt linh hồn mà đang thiêu đốt thọ mệnh!

Hắn vẫn còn một chiêu, đó chính là Mệnh Kiếm!

Thiêu đốt thọ mệnh để lấy sức mạnh to lớn!

Thọ mệnh được thiêu tốt, khí tức của Diệp Huyền càng lúc càng mạnh lên. Cùng lúc đó, Phong Ma Huyết Mạch trong người hẵn cũng sôi trào!

Càng lúc càng điên cuồng!

Có điều Diệp Huyền vẫn cố để không hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng ấy!

Bởi lẽ nếu hắn làm vậy, những người trẻ tuổi của Bất Tử Đế Tộc đều sẽ chết!

Thấy hắn thiêu đốt thọ mệnh, Hư Vô Tâm không khỏi nhíu mày. Nàng siết chặt tay phải. Đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất!

Vụt!

Huyết quang lóe lên giữa không trung!

Đám cường giả Hư Vô tộc xông lên trước nhất đều bị chém chết!

Mà lúc này, Hư Vô Tâm cũng đột nhiên biến mất.

Ở phía xa xa, Diệp Huyền chém kiếm xuống.

Uỳnh!

Kiếm quang đã chặn đứng Hư Vô Tâm!

Hư Vô Tâm nhìn Diệp Huyền: "Các ngươi đi bắt đám người kia, để ta kéo chân hắn!"

Nàng vừa dứt lời thì các cường giả Hư Vô tộc phía sau lập tức xông về phía các thiên tài Bất Tử Đế Tộc phía sau Diệp Huyền!

Diệp Huyền đang định ra tay thì Hư Vô Tâm đã lao về phía trước và đánh một quyền vào hắn!

Đúng lúc ấy, một thứ gì đó rất lớn chắn trước mặt Diệp Huyền!

Cùng Kỳ!

Cùng Kỳ tung một chưởng!

Rầm!

Hư Vô Tâm lập tức lùi về phía sau cả ngàn trượng!

Mà lúc này, Diệp Huyền cũng đã xông đến trước mặt đám người Đông Lý Thanh. Hắn bỗng gào lên, Kiếm Linh trong tay bay thẳng ra. Chỉ trong chốc lát, một thanh huyết sắc phi kiếm xé gió lao vun vút, rạch tan tất cả!

Vụt vụt vụt vụt vụt!

Những cái đầu thi nhau rơi xuống từ nền trời!

Trông thấy cảnh tượng ấy, các cường giả Hư Vô tộc lập tức dừng lại. Giờ khắc này, trông Diệp Huyền như một sát thần vậy.

Khí tức của hắn mỗi lúc một mạnh hơn!

Hắn vẫn đang thiêu đốt thọ mệnh!

Sau khi đột phá cảnh giới, thọ mệnh của hắn phải hơn vạn. Mà lúc này, hắn đã thiêu đốt gần nghìn năm thọ mệnh rồi!

Điên cuồng thiêu đốt!

Diệp Huyền nhìn chằm chằm những cường giả Hư Vô tộc, trong mắt hắn là một biển máu!

Giờ khắc này sát ý của hắn đã lên đến điểm tới hạn!

Giết người!

Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại!

Hắn không thể rơi vào trạng thái hoàn toàn điên cuồng được!

Hắn còn phải bảo vệ người khác!

Dù phải chết cũng phải đưa các thiên tài Bất Tử Đế Tộc này đến nơi an toàn rồi mới được chết!

Những người này là hi vọng cuối cùng của Bất Tử Đế Tộc!

Dù thế nào thì cũng phải để Bất Tử Đế Tộc lưu truyền!

Bằng không có chết Diệp Huyền cũng không tha thứ cho bản thân!

Ở phía xa xa, Hư Vô Tâm nhìn Cùng Kỳ trước mặt, trong mắt nàng là vẻ nghiêm trọng.

Con yêu thú này lớn mạnh vô cùng!

Cùng Kỳ nhìn Hư Vô Tâm: "Tiểu tháp, đưa mấy tiểu gia hỏa này vào trong tháp đi!"

Lúc này, tiểu tháp xuất hiện trước mặt những thiên tài kia. Tuy nhiên, Đông Lý Thanh lại lắc đầu: "Chúng ta không đi!"

Diệp Huyền đột nhiên quay người gào lên: "Đi!"

Đông Lý Thanh nhìn hắn, hai mắt đỏ ngầu: "Tộc trưởng và các trưởng lão đều đã hy sinh! Bọn họ đều tử trận rồi! Sao chúng ta có thể chạy được? Chẳng lẽ phải chạy vì cái gọi là tiếp tục lưu truyền kia sao? Bọn họ đều đã chết, dù chúng ta lưu truyền Bất Tử Đế Tộc thì cũng có ý nghĩa gì? Hơn nữa mấy người chúng ta cũng không thể chấn hưng Bất Tử Đế Tộc, chỉ ngươi mới làm được thôi! Thế nên ngươi phải sống. Ngươi sống thì Bất Tử Đế Tộc mới có hi vọng. Chúng ta sống cũng chẳng có ý nghĩa gì!"

Diệp Huyền đột nhiên quay người đi tới trước mặt Đông Lý Thanh. Hắn tóm lấy cổ áo Đông Lý Thanh, gằn giọng nói: "Hiện giờ ta là tộc trưởng! Đông Lý Thanh, ta ra lệnh cho các ngươi vào tháp. Nếu như ta chết thì ngươi chính là tộc trưởng của Bất Tử Đế Tộc. Tới khi ấy, ngươi có thể chọn cách tất cả cùng tự hủy cũng được. Nhưng ta cho ngươi hay, các ngươi tự hủy cũng chẳng có nghĩa lí gì, thậm chí các ngươi còn chẳng kéo theo được cái đệm lưng, bởi vì các ngươi quá yếu! Các ngươi mạnh hơn một chút rồi hẵng tự hủy có được hay không?"

Quá yếu!
Bình Luận (0)
Comment