Chương 2987: Cái giá này quá lớn
Chương 2987: Cái giá này quá lớn
Chương 2987: Cái giá này quá lớn
Hiện giờ Diệp Huyền đang đánh đổi tính mạng, cộng thêm huyết mạch chi lực kinh khủng của hắn nữa, thực lực của hắn đã vượt qua cả Nhập Thần, thậm chí là Siêu Thần!
Hư Vô Tâm chầm chậm bước về phía hắn. Ở phía xa xa, Diệp Huyền cầm kiếm đứng sừng sững, khí tức xung quanh hắn càng lúc càng mạnh, mạnh đến mức bất thường!
Hư Vô Tâm đột nhiên đánh một quyền!
Uỳnh!
Quyền ấn xé rách không gian tối tăm vô tận, nhắm thẳng về phía Diệp Huyền.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền đột nhiên chém kiếm xuống.
Uỳnh!
Quyền ấn tan nát, mà lúc này Hư Vô Tâm bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, sau đó lại đánh một quyền vào mặt hắn.
Diệp Huyền không tránh quyền ấy mà đâm thẳng kiếm vào ngực Hư Vô Tâm!
Hư Vô Tâm cũng không phòng thủ!
Phập!
Rầm!
Diệp Huyền bay đi, trong lúc bay nhục thân của hắn cũng nứt toác ra. Khi hắn vừa dừng lại thì nhục thân đã biến mất, chỉ còn lại linh hồn. Không chỉ có vậy, linh hồn của Diệp Huyền cũng càng lúc càng mờ ảo!
Hư Vô Tâm cũng lùi về phía sau cả ngàn trượng. Nàng khụy một gối xuống, máu tươi không ngừng trào ra từ trong miệng.
Nàng bị thương cũng chẳng kém gì Diệp Huyền!
Nếu không nhờ huyết mạch chi lực trong cơ thể nàng trấn áp kiếm khí của Diệp Huyền thì khi hắn đâm kiếm vào bụng nàng, nàng đã toi đời rồi!
Hai người đều sở hữu huyết mạch chi lực đẳng cấp!
Hư Vô Tâm ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền phía xa xa, lúc này linh hồn của Diệp Huyền đột nhiên bay về phía nàng.
Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của Hư Vô Tâm bèn co lại.
Cái tên này vẫn còn có thể xuất kiếm ư?
Hư Vô Tâm nhìn chằm chằm hắn: "Giết hắn!"
Lúc này, nàng đã không thể ra tay nữa, bởi lẽ Diệp Huyền có ba đường kiếm khí trong cơ thể nàng. Nàng mà ra tay thì chắc chắn sẽ chết!
Nghe Hư Vô Tâm nói vậy, các cường giả Hư Vô tộc xung quanh lập tức xông về phía Diệp Huyền.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền cầm kiếm đi về phía các cường giả Hư Vô tộc. Giờ khắc này, sau khi nhục thân vỡ tan, Phong Ma Huyết Mạch của Diệp Huyền cũng dần biến mất. Thế nên thần trí của hắn tỉnh táo vô cùng.
Diệp Huyền nhìn các cường giả Hư Vô tộc đang xông đến, hắn khẽ nói: "Vĩnh biệt!"
Nói đoạn, hắn bắt đầu thiêu đốt linh hồn!
Mà lúc này, Kiếm Linh trong tay hắn bỗng rung chuyển dữ dội. Ngay sau đó, Kiếm Linh hóa thành một hồng y nữ tử và xuất hiện trước mặt hắn.
Hồng y nữ tử nhìn Diệp Huyền: "Chủ nhân vẫn luôn rất quan tâm đến ngươi! Sự quan tâm này không hề thua kém Thiên Mệnh đâu! Đây là lần đầu tiên ngươi làm con trai của người khác, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn ta làm cha, chắc chắn hắn ta còn nhiều chỗ chưa làm tốt, đừng trách hắn ta!"
Nói đoạn, nàng bèn quay người đi về phía những cường giả Hư Vô tộc!
Ở phía xa xa, Hư Vô Tâm nhìn chằm chằm hồng y nữ tử: "Ngươi chỉ là một thanh kiếm!"
Hồng y nữ tử nhìn đối phương bằng ánh mắt lạnh lùng: "Ta là một thanh kiếm, nhưng ta là kiếm của Dương Diệp!"
Dứt lời, nàng bèn nhón chân, kiếm bay đi.
Vụt!
Chỉ trong chốc lát, hàng trăm cái đầu đã bay ra...
Nhìn thấy một màn này, các cường giả Hư Vô tộc có mặt ở đó đều sững sờ, bao gồm cả Hư Vô Tâm đứng đầu kia nữa!
Trong mấy trăm người kia không chỉ có cường giả Phá Phàm cảnh mà còn có cả cường giả Diệt Phàm cảnh!
Mà một nhát kiếm này đã miểu sát tất cả bọn họ!
Miểu sát!
Hư Vô Tâm nhìn chằm chằm vào hồng y nữ tử, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Lúc này, Diệp Huyền cũng hơi hoang hoang mang.
Kiếm Linh này mạnh như vậy sao?
Thẳng cho tới bây giờ, hắn vẫn luôn cho rằng Kiếm Linh chỉ là một thanh kiếm, một thanh kiếm khá là mạnh mà thôi!
Thế nhưng hắn không ngờ thực lực của Kiếm Linh lại lớn mạnh đến như thế.
Chỉ sợ đã đạt đến Siêu Thần rồi ấy chứ!
Dường như nghĩ đến gì đó, Diệp Huyền lắc đầu cười khổ, mình đúng là ngu quá mà!
Kiếm của cha mình thì làm sao có thể yếu được chứ?
Cách đằng xa, toàn bộ cường giả Hư Vô tộc đều nhìn chằm chằm vào Kiếm Linh, trong mắt tràn đầy vẻ kiêng dè!
Thực lực của Kiếm Linh này có hơi dọa sợ bọn họ đấy.
Lúc này, đột nhiên Hư Vô Tâm nói: "Rút!"
Rút lui.
Nghe thấy lời của nàng, những cường giả Hư Vô tộc có mặt ở đó đồng loạt rút lui.
Phải biết rằng, ở đây không chỉ có Kiếm Linh mà vẫn còn Tiểu Mộ nữa!
Một khi tiểu nữ hài kia rút người ra được vậy cơn ác mộng của Hư Vô tộc sẽ lập tức tới ngay.
Kiếm Linh cũng không đuổi theo mà quay người đi đến trước mặt Diệp Huyền, nàng nhìn hắn: "Tất cả phải dựa vào bản thân."
Nói xong, nàng nhìn về phía Cùng Kỳ ở bên cạnh: "Đi thôi!"
Cùng Kỳ hơi chần chừ rồi gật đầu.
Kiếm Linh và Cùng Kỳ cùng rời đi.
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Vừa rồi ngươi có thể cứu Bất Tử Đế Tộc, đúng không?"
Kiếm Linh dừng bước chân: "Đó là người mà ngươi nên bảo vệ chứ không phải người mà ta nên bảo vệ. Nhớ kỹ, không thể lúc nào cũng có người giúp đỡ ngươi, đặc biệt là bây giờ, ngoại trừ tam kiếm ra thì ai giúp ngươi cũng sẽ có khả năng phải chết, ngươi phải nhớ kỹ một điểm này!"
Nói ròi, nàng và Cùng Kỳ biến mất ở tận cùng tinh không.
Diệp Huyền im lặng.
Phía cuối tinh không, Cùng Kỳ hỏi: "Thật sự không giúp sao?"
Kiếm Linh nhìn về phía cuối tinh không và gật đầu: "Giúp được nhất thời chứ có giúp được cả đời không?"
Cùng Kỳ hơi chần chừ, sau đó đáp: "Mấy người kia không phải người mà hiện tại hắn có thể đối phó được!"
Kiếm Linh quay đầu nhìn về phía Cùng Kỳ: "Hắn nên trưởng thành rồi!"
Cùng Kỳ hơi lắc đầu: "Cái giá này quá lớn."
Kiếm Linh nhẹ giọng nói: "Cái giá của trưởng thành đúng là tàn khốc, nhưng nếu hắn không trưởng thành thì sau này người chết sẽ càng nhiều hơn!"
Cùng Kỳ thấp giọng thở dài một tiếng, cũng không nói thêm gì nữa. ...