Chương 3017: Ngươi có biết vì sao không?
Chương 3017: Ngươi có biết vì sao không?
Diệp Huyền gật đầu: "Trực giác mách bảo ta, năm xưa hắn ta không hận ngươi!"
Nụ cười trên mặt Đạo Nhất dần biến mất, một lát sau nàng mỉm cười: "Nhưng ta thực sự đã phản bội hắn ta!"
Diệp Huyền nói: "Khi ngươi phản bội hắn ta, hắn ta có đau lòng không?"
Đạo Nhất khẽ cúi đầu, nàng nói: "Không!"
Diệp Huyền nhìn nàng: "Như vậy cũng có nghĩa là hắn ta đã biết ngươi muốn phản bội hắn ta từ lâu rồi, đúng chứ?"
Nước mắt Đạo Nhất chảy xuống.
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Đạo Nhất bỗng nhiên nhìn hắn, cười bảo: "Thực ra ta rất xấu xa! Như A Mệnh nói đấy, năm xưa chủ nhân nuôi ta đúng là chẳng bằng nuôi một con chó. Ít nhất con chó cũng sẽ không quay lại cắn chủ nhân!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi muốn nghe suy nghĩ của ta không?"
Đạo Nhất mỉm cười: "Muốn!"
Diệp Huyền gật đầu: "Nếu như muội muội của ta giết ta, dù là nguyên nhân gì thì ta cũng sẽ không hận nàng ấy. Ngươi có biết vì sao không?"
Đạo Nhất nhìn hắn: "Tại sao?"
Diệp Huyền cười nói: "Bởi vì trong lòng ta, muội muội của ta quan trọng nhất, còn quan trọng hơn cả tính mạng ta. Hắn ta không hận ngươi chỉ có thể bởi trong lòng hắn ta, ngươi còn quan trọng hơn cả tính mạng hắn ta. Dù ngươi có phản bội hắn ta thì hắn ta cũng không giận ngươi."
Đạo Nhất đột nhiên bật cười.
Song cười mãi cười mãi, cuối cùng lại bật khóc!
Nhìn Đạo Nhất rơi nước mắt, Diệp Huyền không khỏi thở dài một hơi.
Hắn không biết rốt cuộc năm xưa giữa Đạo Nhất và Diệp Thần đã xảy ra chuyện gì. Nhưng hắn biết, sự tình chắc chắn không hề đơn giản!
Nhất là hành vi của Đạo Nhất!
Hắn thấy hơi kì lạ!
Nàng phản bội là thật!
Như vậy cũng có nghĩa là năm xưa chắc chắn nàng đứng về phía Dị Duy tộc!
Thế nhưng hiện giờ nàng lại giúp hắn!
Rốt cuộc nàng đứng về phía ai?
Diệp Huyền không hỏi, bởi vì hắn biết chắc chắn Đạo Nhất không muốn nói!
Lúc này, Đạo Nhất đột nhiên cười: "Sướt mướt quá!"
Nói đoạn, nàng nhìn Diệp Huyền: "Bắt đầu tu luyện nhục thân đi!"
Diệp Huyền gật đầu: "Ta về Thanh Châu một chuyến, một canh giờ có được không?"
Đạo Nhất cười nói: "Được!"
Diệp Huyền liếc nhìn hai người A Mệnh, gật đầu rồi quay người rời đi.
Sau khi hắn rời đi, Đạo Nhất liếc nhìn A Mệnh: "Lấy danh nghĩa của chủ nhân gọi các nàng ra đây!"
A Mệnh lắc đầu: "Ta không tin ngươi!"
Cuối cùng thì nàng vẫn không tin Đạo Nhất!
Đạo Nhất có thể phản bội lần thứ nhất thì chắc chắn sẽ phản bội lần thứ hai.
Có vẻ như Đạo Nhất biết được suy nghĩ của A Mệnh, nàng đột nhiên cười nói: "Có thấy dị duy nhân trước đó không?"
Sắc mặt A Mệnh lập tức sầm xuống.
Nàng hiểu ý của Đạo Nhất. Dị duy nhân có thể xuất hiện ở đây, điều này có nghĩa là tác dụng của phong ấn càng lúc càng mờ nhạt.
Một khi phong ấn biến mất thì tất cả đều phải chết!
Lúc này, Thời Gian pháp tắc bỗng nói: "Ngươi cần chúng ta làm gì?"
Đạo Nhất mỉm cười: "Giúp chủ nhân trở nên mạnh hơn!"
Thời Gian pháp tắc lắc đầu: "Không kịp!"
Đạo Nhất hỏi: "Vậy có khác gì chết đâu?"
Thời Gian pháp tắc trầm mặc.
Đạo Nhất liếc nhìn hai nữ tử: "Với cả bảo nha đầu Luân Hồi kia đừng giở mấy trò quỷ nữa! Nàng ta mà còn đùa giỡn nữa thì sẽ hi sinh luôn đấy!"
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Sau khi Đạo Nhất rời đi, A Mệnh khẽ nói: "Tin nàng ta không?"
Thời Gian pháp tắc trầm mặc hồi lâu rồi nói: "Chúng ta cũng chỉ có thể tin nàng ta thôi!"
A Mệnh gật đầu: "Ta đi tìm các nàng!"
Nói đoạn, nàng bèn quay người biến mất.
Thời Gian pháp tắc cũng biến mất theo.
Sau khi mọi người rời đi, đường kiếm quang trước lốc xoáy màu đen kia đột nhiên rung lên... ...
Sau khi Diệp Huyền trở lại Thanh thành, hắn bắt đầu điên cuồng thôn tính thế giới quỷ dị kia!
Mặc dù đã lừa đại ca tới Dị Duy Giới, song hắn biết với tính cách của đại ca, hắn ta sẽ không hủy diệt Dị Duy Giới!
Đại ca chỉ có một mục đích, đó chính là tìm cường giả!
Do vậy, khi tới Dị Duy Giới, cùng lắm đại ca cũng chỉ gây chút khó dễ cho Dị Duy Giới, kéo dài thời gian cho hắn mà thôi.
Dưới sự chỉ dẫn của Đạo Nhất, Diệp Huyền bắt đầu thôn tính duy độ thế giới quỷ dị xung quanh từng chút một.
Quá trình có hơi đau khổ!
Có điều đối với hắn mà nói, loại đau khổ này đúng là chẳng đáng nhắc đến!
Đây không phải điều quan trọng nhất, quan trọng nhất là trong lúc thôn tính, hắn cần phải giúp linh hồn mình thích ứng với duy độ thế giới này, cũng có nghĩa là để linh hồn của mình và duy độ thế giới này hòa lại làm một!
Điều này rất khó!
Bởi lẽ hắn không hiểu biết nhiều về duy độ thế giới này. Có điều cũng may, được Đạo Nhất chỉ dẫn, cộng thêm đống cổ tịch mà hắn đã đọc trước đó nên dù hơi khó nhưng vẫn có thể thôn tính được. Chỉ là tốc độ hơi chậm mà thôi.
Cứ thế, từng ngày trôi qua!
Một tháng sau.
Nhục thân của Diệp Huyền dần xuất hiện. Có điều hiện tại nhục thân của hắn có hơi kì lạ, không giống nhục thân bình thường cho lắm!
Lại một tháng nữa trôi qua, duy độ thế giới xung quanh hắn hoàn toàn biến mất, hóa thành một vùng hư vô. Cùng lúc đó, nhục thân của hắn đã hoàn toàn khôi phục.
Có điều, hiện giờ nhục thân của Diệp Huyền kì lạ vô cùng, như thể được tạo bởi thủy tinh vậy!
Khi hắn trông thấy cơ thể mình cũng sững sờ!
Đạo Nhất cười nói: "Duy Độ nhục thân, nhục thân hiện giờ của ngươi chính là duy độ thế giới này."
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Cái vẻ bề ngoài này..."
Đạo Nhất bảo: "Ngươi có thể để nó khôi phục thành nhục thân của người bình thường!"
Diệp Huyền sử dụng tâm niệm, quả nhiên nhục thân của hắn đã khôi phục như thường!
Lúc này, Đạo Nhất đột nhiên bước lên phía trước một bước, đánh một quyền vào vùng bụng của Diệp Huyền.
Uỳnh!
Cả người hắn run rẩy, không gian hư vô xung quanh lập tức cuộn trào như sóng vỗ, còn Diệp Huyền thì chẳng bị làm sao cả!
Hắn sững sờ, sau đó nói: "Chuyện này..."