Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1342 - Chương 3033: Ta Nói Đó

Chương 3033: Ta nói đó Chương 3033: Ta nói đó

Không lâu sau, đoàn người tới trước một tòa thành xưa vũ. Tòa thành này rất xập xệ, khắp nơi đều là tường đổ, nhìn cái là biết nơi đây đã trải qua sự bào mòn của thời gian, tràn ngập không khí cổ kính.

Đoàn người bước vào trong thành, hai bên đường lác đác có vài người ngồi, già có, trung niên nam tử có, còn có cả nữ tử. Trước mặt những người này bày vài thứ đồ.

Đây không phải điều quan trọng, quan trọng là những người này đều đạt Diệt Thần cảnh!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt A Mệnh bèn trở nên nghiêm trọng. Nàng nhìn thanh sam nam tử, thanh sam nam tử cười nói: "Chỉ cường giả Diệt Thần cảnh mới có thể tới đại lục này!"

A Mệnh trầm giọng nói: "Tại sao chúng ta đều không biết?"

Thanh sam nam tử mỉm cười, đáp: "Mấy người các ngươi còn không biết nhiều chuyện lắm!"

A Mệnh liếc nhìn xung quanh, nàng không lên tiếng nữa.

Lúc này, tiểu gia hỏa màu trắng trên vai Nhị Nha đột nhiên bay đến trước mặt một lão giả. Lão giả liếc nhìn tiểu gia hỏa, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc: "Linh Tổ!"

Linh Tổ!

Lão giả nói rất khẽ, song người trên đường đều đã nghe thấy!

Khoảnh khắc ấy, ánh mắt mọi người đều đổ dồn đến!

Trong ánh mắt bọn họ ẩn chứa vẻ tham lam, tò mò, còn có cả nghiêm nghị...

Tiểu gia hỏa màu trắng đã quen với điều này, nàng không để ý đến những người kia, ánh mắt dừng trên một cái ấm màu đen.

Tiểu gia hỏa chỉ vào cái ấm, sau đó nhìn lão giả.

Lão giả nói: "Đây là Càn Khôn Hồ, bên trong chứa một thế giới!"

Tiểu gia hỏa màu trắng đột nhiên lấy một xiên kẹo hồ lô ra đưa cho lão giả.

Vẻ mặt Diệp Huyền như hóa đá.

Tiểu gia hỏa lại nữa rồi!

Nàng lại sử dụng món bảo bối kẹo hồ lô!

Thanh sam nam tử cũng lắc đầu cười, hắn ta khẽ vỗ đầu tiểu gia hỏa, sau đó nhìn lão giả, cười nói: "Một trăm hồng hoang tử khí, đổi không?"

Lão giả liếc nhìn tiểu gia hỏa màu trắng: "Hai trăm!"

Thanh sam nam tử mỉm cười, sau đó nhìn tiểu gia hỏa màu trắng: "Chúng ta đi thôi!"

Tiểu gia hỏa màu trắng không do dự gì nữa, lập tức bay lên vai Nhị Nha.

Đoàn người chuẩn bị đi tiếp.

Lúc này, lão giả kia đột nhiên nói: "Một trăm năm mươi!"

Thanh sam nam tử chẳng thèm quay đầu lại.

Lão giả lại nói: "Một trăm!"

Thanh sam nam tử dừng bước, hắn ta quay đầu nhìn lão giả rồi búng tay một cái, một trăm sợi tử khí bay đến trước mặt lão giả.

Lão giả cũng búng tay, Càn Khôn Hồ bay đến trước mặt thanh sam nam tử.

Thanh sam nam tử đưa Càn Khôn Hồ cho Diệp Huyền: "Tặng cho ngươi đấy!"

Diệp Huyền chớp mắt: "Cho ta ư?"

Thanh sam nam tử gật đầu: "Bên trong cái ấm này rất giàu linh khí, sau này bảo tiểu gia hỏa cho thêm linh khí vào thì bên trong sẽ là một nơi cực tuyệt để tu luyện. Ngươi có thể để Bất Tử Đế Tộc đến đó. Ở trong đó, tốc độ tu luyện của bọn họ sẽ tăng lên rất nhiều lần. Điều quan trọng nhất là nếu như có nguy hiểm, bọn họ có thể lập tức rời đi. Ngoài ra, trong này chắc còn có một vài di tích, những di tích này là phúc duyên đối với bọn họ đấy!"

Diệp Huyền cũng không từ chối mà nhận lấy luôn!

Của cha thì cũng là của mình còn gì?

Khách khí gì nữa!

Có vẻ như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn hỏi: "Sao lão giả kia lại có thần vật này vậy?"

Thanh sam nam tử cười nói: "Có thể là đạt được sau khi giết người, hoặc cũng có thể là nhặt được, ai mà biết chứ? Dù sao thì hiện giờ nó đã là của chúng ta!"

Diệp Huyền gật đầu: "Được!"

Đoàn người tiếp tục đi về phía trước.

Trên đường đi, người xung quanh thỉnh thoảng lại liếc nhìn bọn họ, nhất là nhìn tiểu gia hỏa màu trắng!

Đây là Linh Tổ đấy!

Có Linh Tổ này thì việc tu hành coi như thành công một nửa! Điều quan trọng nhất là Linh Tổ này còn có công năng của linh bảo!

Có thể nói, đây chính là thần tài thực sự!

Hơn nữa, tử khí của Linh Tổ có tác dụng rất lớn đối với những cường giả siêu cấp như bọn họ.

Có điều người ở đây không ai là kẻ ngốc cả.

Một người dám đưa Linh Tổ tới đi nghênh ngang giữa đường phố thế này có là người bình thường sao?

Mặc dù Linh Tổ rất hấp dẫn, song chẳng ai dám ra tay cả.

Mấy người giả cấp bậc như bọn họ đều hiểu rõ rằng đôi khi, một ác nhân có thể hủy hoại vô số năm tu hành của bọn họ!

Cường giả ở cấp bậc như bọn họ sợ nhất là nhân quả, nhất là những nhân quả xấu!

Lúc này, một nữ tử đột nhiên cười nói: "Đạo hữu, có hứng thú xem thứ này của ta không?"

Thanh sam nam tử dừng bước và nhìn nữ tử. Trước mặt nàng là một cuộn thẻ trúc.

Nữ tử mỉm cười: "Đây là bản viết tay năm xưa Diệp Thần để lại, quý giá vô cùng, chỉ cần ba trăm sợi tử khí thôi!"

Bản viết tay Diệp Thần để lại!

A Mệnh lập tức thấy hứng thú, nàng đang định cầm lấy thì một sức mạnh thần bí đã ngăn nàng lại!

Nữ tử nhìn A Mệnh, cười nói: "Cô nương, làm vậy không phù hợp với quy tắc!"

A Mệnh hỏi: "Đây là bản viết tay gì?"

Nữ tử mỉm cười: "Một bản viết tay về phương diện tu luyện võ đạo. Có thể nói, giá trị của nó to lớn vô cùng!"

A Mệnh lại lắc đầu.

Nữ tử nhìn nàng: "Cô nương lắc đầu là có ý gì?"

A Mệnh nói: "Cái của ngươi là giả!"

Nghe vậy, nữ tử híp mắt lại: "Giả ư?"

A Mệnh gật đầu: "Giả đấy!"

Nữ tử cười hỏi: "Cô nương đang nói đùa hả?"

A Mệnh liếc nhìn nàng: "Nét chữ trên thẻ trúc không phải của hắn ta!"

Diệp Huyền nhìn thẻ trúc, trên thẻ trúc có hai chữ nhàn nhạt: Võ học.

Rất rõ ràng, A Mệnh đã nhìn thấy hai chữ này!

Lúc này, A Mệnh đột nhiên nói: "Chúng ta đi thôi!"

Đoàn người đang định đi tiếp thì lúc này, nữ tử kia đột nhiên mỉm cười: "Chư vị chờ đã!"

Nữ tử nhìn A Mệnh, nàng mỉm cười: "Cô nương nói thứ này của ta là giả nhưng ngươi có chứng cứ gì không? Nếu như không có thì cô nương phải mua nó với giá gấp mười lần!"

Mặc dù đang cười nhưng trông nàng lại rất lạnh lùng!

A Mệnh nhìn chằm chằm vào đối phương: "Bức ép người ta mua à?"

Nữ tử mỉm cười: "Dựa vào đâu mà ngươi bảo nó là giả?"

A Mệnh nói: "Nếu như là giả thì sao?"

Nữ tử khẽ mỉm cười: "Ta đền gấp mười lần cho cô nương!"

A Mệnh gật đầu: "Đó là ngươi nói đấy nhé!"

Nữ tử gật đầu: "Ta nói đó!"
Bình Luận (0)
Comment