Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1343 - Chương 3034: Lấy Thoải Mái

Chương 3034: Lấy thoải mái Chương 3034: Lấy thoải mái

A Mệnh nói: "Nếu ngươi đã biết Diệp Thần thì ngươi có biết vũ trụ pháp tắc không?"

Nghe vậy, nữ tử lập tức híp mắt lại. A Mệnh mỉm cười: "Rất rõ ràng, ngươi đã đoán được thân phận của ta rồi!"

Vũ trụ pháp tắc!

A Mệnh vừa dứt lời thì ánh mắt mọi người xung quanh lập tức đổ dồn về phía nàng!

Đương nhiên, bọn họ không xa lạ gì với vũ trụ pháp tắc nữa.

Năm xưa khi Diệp Thần còn, hắn ta thực sự vô địch thế gian. Những vũ trụ pháp tắc dưới trướng hắn ta cũng mạnh vô cùng!

A Mệnh nhìn nữ tử: "Có cần ta chứng minh thân phận của mình không?"

Nữ tử cười nói: "Hóa ra là vũ trụ pháp tắc... Nhưng ta thấy hơi khó hiểu, sao ngươi dám đến đây? Hơn nữa còn đến một mình!"

A Mệnh nhìn chằm chằm nữ tử, nàng đang định lên tiếng thì lúc này, Diệp Huyền ở bên cạnh bỗng bảo: "Cô nương, chẳng lẽ chúng ta không phải là người?"

Nhị Nha đột nhiên nói: "Ta không phải là người!"

Diệp Huyền: "..."

Tiểu Bạch cũng vội chỉ vào mình, tỏ vẻ nàng cũng không phải người!

Diệp Huyền cạn lời.

Nữ tử liếc nhìn hắn, nàng mỉm cười: "Ngươi yếu như vậy thì sao vào đây được? Đừng bảo là ngươi dựa vào quan hệ đấy nhé?"

Diệp Huyền gật đầu: "Đúng là phải dựa vào quan hệ đấy!"

Nữ tử: "..."

Lúc này, A Mệnh đột nhiên nói: "Bồi thường gấp mười đâu?"

Nữ tử nhìn nàng rồi cười nói: "Vũ trụ pháp tắc... chẳng lẽ ngươi không biết chủ nhân nơi này ghét nhất là Vũ Trụ Thần Đình các ngươi hay sao?"

Vẻ mặt A Mệnh lạnh nhạt: "Ta cần người khác thích à?"

Nói đoạn, nàng bèn bước đến trước mặt nữ tử: "Lấy danh nghĩa chủ nhân để lừa bịp, ngươi có hỏi ý kiến chúng ta hay chưa?"

Nữ tử cười nói: "Sao nào, ngươi định chấp pháp à?"

A Mệnh nhìn chằm chằm vào nàng: "Bồi thường gấp mười đâu? Có phải ngươi thua mà không phục hay không?"

Nữ tử chớp mắt: "Ta không bồi thường đấy, ngươi đến mà đánh ta!"

A Mệnh cười nói: "Cố ý khiêu khích ta à?"

Nữ tử cười tươi rói: "Ta khiêu khích ngươi đấy, nếu ngươi có bản lĩnh thì đến mà đánh ta! Ngươi dám động thủ ở đây không? Ngươi dám không?"

A Mệnh đột nhiên vung tay lên.

Chát!

Nữ tử còn chưa kịp phản ứng thì đã bị cho một cái bạt tai, bay đi cả mười trượng...

Tiếng tát lanh lảnh!

Tất cả mọi người đều hoang mang!

Nàng thực sự dám động thủ tại đây ư?

A Mệnh tát nữ tử kia xong lập tức kéo Diệp Huyền đi ra phía sau thanh sam nam tử, trông rất ngoan ngoãn, không hề giống lúc nãy khi nàng ra tay.

Thanh sam nam tử không lên tiếng.

Diệp Huyền kéo tay A Mệnh, hắn khẽ mỉm cười: "Đừng sợ, để cha ta gánh cho, hắn ta gánh được!"

Thanh sam nam tử: "..."

Lúc này, một luồng khí tức cực lớn mạnh đột nhiên cuộn trào từ phía bầu trời...

Cùng với sự xuất hiện của luồng khí tức lớn mạnh kia, những người bán hàng lập tức vui mừng khi kẻ khác gặp họa!

Tòa thành này có một quy tắc, đó chính là không được động thủ trong thành, dù ân oán lớn đến thế nào cũng không được.

Ai động thủ thì người ấy sẽ chết!

Đã mười mấy vạn năm nay không ai dám phá vỡ quy tắc này!

Kể cả những cường giả Bán Bộ Ý cảnh cũng không ra tay ở đây!

Một vài người liếc nhìn A Mệnh. Theo bọn họ, vũ trụ pháp tắc này hơi ngu.

Bởi lẽ rõ ràng nữ tử bán hàng kia đang cố ý chọc giận nàng, ấy thế mà nàng vẫn ra tay. Đây đúng là hành động cực kì không lí trí!

Vẻ mặt A Mệnh bình tĩnh, nàng cứ đứng phía sau thanh sam nam tử và im lặng, như thể người ban nãy ra tay không phải là nàng vậy.

Lúc này, một bạch phát lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người.

Cường giả Bán Bộ Ý cảnh!

Bạch phát lão giả liếc nhìn nữ tử bán hàng kia. Nữ tử bán hàng thì nhìn chằm chằm A Mệnh, trong mắt không giấu nổi sát ý âm u.

Nàng ta đã sơ suất rồi!

Nàng ta thực sự không ngờ vũ trụ pháp tắc này lại dám ra tay!

Đây là Vô Biên thành đấy!

Sao nàng dám chứ?

Bạch phát lão giả nhìn A Mệnh: "Ngươi là người ra tay trước?"

A Mệnh gật đầu.

Bạch phát lão giả nhìn chằm chằm vào nàng: "Ngươi tự sát hay để ta giết ngươi?"

Bá khí!

Dù đã biết đây là vũ trụ pháp tắc song lão giả kia vẫn bá khí như vậy.

Diệp Huyền thầm thấy ngạc nhiên. Rốt cuộc đây là một nơi như thế nào mà đến vũ trụ pháp tắc cũng không chịu nể mặt!

Đúng lúc ấy, thanh sam nam tử cười nói: "Chuyện này không thể trách nha đầu này được!"

Bạch phát lão giả nhìn về phía thanh sam nam tử, thanh sam nam tử nhìn nữ tử bán hàng kia và cười nói: "Muội tử này dùng một món đồ giả để làm giả bản viết tay của Diệp Thần, muốn lừa lấy hồng hoang tử khí, có điều đã bị tiểu nha đầu này vạch trần. Nàng ta cố ý dùng lời nói để kích thích tiểu nha đầu, lòng dạ nàng ta hiểm độc vô cùng... Thực ra đừng nói tiểu nha đầu, đến cả ta cũng muốn cho nàng ta một cái bạt tai!"

Bạch phát lão giả nhìn chằm chằm vào hắn ta: "Ta không quan tâm đến mấy điều này. Theo quy tắc ở đây. không ai có thể động thủ! Ai động thủ sẽ chết!"

Thanh sam nam tử cười nói: "Quy tắc chết, người thì sống, ngươi nói xem?"

Bạch phát lão giả khé híp mắt lại: "Ngươi đang nghi ngờ quy tắc ở đây sao?"

Lúc này, Nhị Nha đột nhiên lấy thứ kì quái đang đội trên đầu xuống rồi nhìn thanh sam nam tử, nói: "Dương ca, đánh nhau không? Ta chuẩn bị xong rồi!"

Tiểu gia hỏa màu trắng cũng hưng phấn gật đầu, nàng cũng muốn đánh nhau!

Không đánh nhau thì nàng không thể lấy được món bảo vậy này!

Bởi thanh sam nam tử nói, không được tùy tiện cầm đồ của người khác!

Thế nhưng đồ của kẻ địch thì khác!

Chỉ cần đánh nhau thì những kẻ trước mắt đều là kẻ địch!

Nếu đã là kẻ địch thì nàng có thể lấy thoải mái!
Bình Luận (0)
Comment