Chương 3040: Xong đời rồi
Chương 3040: Xong đời rồi
Lúc này, mọi người đã tới tầng thứ chín. Khoảnh khắc mở cửa, Diệp Huyền kinh ngạc không thôi!
Đúng là một thế giới!
Liếc mắt nhìn không thấy đâu là điểm kết thúc!
Lúc này, A Mệnh đột nhiên khẽ bảo: "Kiến thức nông cạn rồi!"
Thân là một vũ trụ pháp tắc, từ trước đến nay nàng cứ tưởng vũ trụ nằm trong tầm kiểm soát của mình.
Tuy nhiên hôm nay nàng mới nhận ra, cường giả đẳng cấp trên thế giới này không hề ít!
Trong đó có không ít những cường giả thuộc thời đại của Diệp Thần!
Ở thời đại đó, chắc chắn Diệp Thần là người mạnh nhất. Thế nhưng trừ hắn ta ra, thế giới vẫn còn rất nhiều những cường giả khác!
Có vẻ như A Mệnh nhớ đến điều gì đó, nàng bỗng nhìn thanh sam nam tử: "Tiền bối, thực lực những người này mạnh như vậy, tại sao bọn họ không giúp đỡ chống lại Dị Duy tộc?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Ngươi tưởng bọn họ sẽ quan tâm đến sự tồn vong của vũ trụ này sao?"
A Mệnh trầm giọng nói: "Nhưng mà dị duy nhân tấn công thì bọn họ cũng đâu tránh khỏi ảnh hưởng?"
Thanh sam nam tử lắc đầu: "Ngươi sai rồi! Dị duy nhân tấn công thì bọn họ cũng chẳng bị làm sao cả. Bọn họ đủ hiểu về thời gian, dẫu có ở Dị Duy tộc thì bọn họ cũng không quá yếu. Hơn nữa dị duy nhân chưa từng nói muốn giết tất cả loài người trên thế giới, chẳng phải sao?"
A Mệnh trầm mặc.
Thanh sam nam tử lại nói: "Mục đích thực sự của dị duy nhân là gì? Là đại đạo bản nguyên trong cơ thể Diệp Thần năm xưa! Đương nhiên, bọn họ cũng muốn chiếm cứ vũ trụ này, thôn tính tài nguyên của vũ trụ. Có điều, đối với người ở đây mà nói, chuyện này chẳng hề quan trọng. Người ở nơi này có thực lực rất mạnh, bọn họ chỉ có một mục đích, đó chính là làm thế nào để tiến bộ, những cái khác bọn họ đều không quan tâm, kể cả khi vũ trụ này bị hủy diệt. Bởi lẽ dù vũ trụ bị hủy diệt, bọn họ vẫn có thể sống!"
A Mệnh nhìn hắn ta: "Tiền bối thì sao? Chỉ cần ngươi muốn, một kiếm của ngươi có thể trấn áp Dị Duy tộc!"
Thanh sam nam tử lắc đầu cười, hắn ta không trả lời câu hỏi này!
A Mệnh nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền cạn lời, lại kêu hắn hỏi.
Lúc này, thanh sam nam tử đột nhiên cười nói: "Cô nương, nhiều thế giới và một vài quốc gia nhỏ có chiến tranh, mà mỗi lần chiến tranh đều chết rất nhiều người. Cô nương thân là vũ trụ pháp tắc có từng đi xử lí những chuyện này không?"
A Mệnh nhíu mày: "Đây đều là chuyện nhỏ..."
Nói đến đây, nàng bỗng ngẩng đầu nhìn thanh sam nam tử.
Chuyện nhỏ!
Những đất nước này chiến tranh với nhau đều là chuyện nhỏ trong mắt nàng, mà trận đấu giữa dị duy nhân và vũ trụ này chẳng phải cũng là chuyện nhỏ trong mắt thanh sam nam tử sao?
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Bảo vệ vũ trụ, chuyện này thực sự quá mệt! Hơn nữa còn tốn sức mà không có ích lợi gì! Với ta mà nói, bảo vệ người nhà thôi là được!"
A Mệnh liếc nhìn thanh sam nam tử rồi thầm thở dài một hơi.
Nàng không tiếp tục yêu cầu hắn ta bảo vệ vũ trụ nữa, bởi vì nàng biết mình không có lí do.
Dựa vào đâu mà nàng yêu cầu người khác tới bảo vệ vũ trụ chứ?
Lúc này, thanh sam nam tử vỗ vai Diệp Huyền, chỉ về phía xa xa: "Vào đi!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Cứ thế đi vào sao?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Chứ không thì sao?"
Diệp Huyền do dự một lát rồi hỏi: "Tập luyện kiểu gì vậy?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Ngươi cứ vào đi thì biết!"
Diệp Huyền bèn bước vào, hắn liếc nhìn xung quanh bằng ánh mắt phòng bị, tuy nhiên chẳng có chuyện gì xảy ra cả!
Thanh sam nam tử quay đầu nhìn Nhị Nha: "Nhị Nha, ngươi đi luyện cùng hắn!"
Nhị Nha chớp mắt: "Dương ca, ngươi chắc không?"
Thanh sam nam tử gật đầu.
Nhị Nha lại lắc đầu: "Không đi!"
Thanh sam nam tử thấy khó hiểu: "Tại sao chứ?"
Nhị Nha liếc nhìn Diệp Huyền rồi nghiêm túc nói: "Ta sợ sẽ đánh chết hắn!"
Diệp Huyền: "..."
Thanh sam nam tử thấy cạn lời: "Ta cũng đâu bảo ngươi đánh chết hắn!"
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô: "Quyền cước không có mắt, nhỡ đâu đánh chết hắn thì sao?"
Thanh sam nam tử đang định nói gì đó thì Diệp Huyền đột nhiên bảo: "Hay là đổi người khác?"
Hắn nhận ra Nhị Nha không đáng tin cho lắm!
Nếu như nha đầu này không biết nặng nhẹ thì có thể thật sự sẽ đánh chết hắn mất!
Thanh sam nam tử nhìn Nhị Nha: "Có lợi ích!"
Nhị Nha chớp mắt: "Lợi ích gì?"
Thanh sam nam tử cười nói: "Ngươi có thể đưa ra bất cứ yêu cầu gì!"
Nhị Nha búng ngón tay: "Ta nhận việc này!"
Nói đoạn, nàng bèn quay người nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền đang định nói chuyện thì Nhị Nha đã xông lên phía trước. Sắc mặt Diệp Huyền thay đổi, hắn giơ hai tay lên chắn.
Uỳnh!
Cả người Diệp Huyền bay đi cả vạn trượng, trong lúc đó hắn còn va đập khiến mười mấy vạn ngọn núi đổ sụp.
A Mệnh nhịn không được mà nhìn Nhị Nha, trong lòng ngạc nhiên. Sức mạnh của tiểu nữ hài này quá kinh khủng.
Ở phía xa xa, Diệp Huyền bò lên từ trong cái hố sâu hoắm. Giờ khắc này, nhục thân của hắn đã nứt như mạng nhện!
Hắn thấy hơi hoang mang!
Hắn có Duy Độ nhục thân mà sao chịu một quyền thôi đã nứt thế này?
Ở phía xa xa, Nhị Nha liếm kẹo hồ lô, sau đó nhìn hắn: "Tiểu Huyền Tử, có đánh được nữa không?"
Diệp Huyền lau máu bên khóe miệng: "Nhị Nha, có thể nhẹ nhàng chút không?"
Nhị Nha quay đầu nhìn thanh sam nam tử, thanh sam nam tử mỉm cười: "Không đánh chết là được!"
Nói đoạn, hắn ta bèn đưa mọi người rời đi.
Không đánh chết!
Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức tái mét.
Mẹ kiếp, xong đời rồi!
Quả nhiên, Nhị Nha xông thẳng tới. Diệp Huyền còn chưa kịp phản ứng thì đã bị nàng đá vào bụng.
Uỳnh!
Cả người hắn cong lại và bay đi... bay nhanh đến mức không còn nhìn rõ thân ảnh!
Nhị Nha chưa dừng tay, nàng lại xông lên.