Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1375 - Chương 3067: Đánh Lộn

Chương 3067: Đánh lộn Chương 3067: Đánh lộn

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, tay phải của lão giả kia đã vỡ vụn, sau đó cả người hắn ta bay đi đến tận cuối chân trời...

Trông thấy cảnh tượng ấy, nữ tử đứt cánh tay và một lão giả còn lại lập tức tái mặt!

Khinh địch rồi!

Tiểu nữ hài này lại mạnh đến vậy!

Nhị Nha xòe tay ra, lòng bàn tay nàng có một nạp giới xuất hiện, là nạp giới nàng đã lấy từ nữ tử đứt tay kia!

Nhị Nha nhìn nữ tử đứt tay: "Hiện giờ chúng ta bàn chuyện bồi thường nào!"

Nữ tử đứt tay nhìn chằm chằm vào nàng: "Bồi thường!"

Nhị Nha nghiêm túc nói: "Đương nhiên phải bồi thường rồi! Các ngươi bắt nạt chúng ta, gây ra tổn thương nghiêm trọng về cả tinh thần và tâm lí cho chúng ta. Chúng ta yêu cầu ngươi bồi thường cũng đâu có quá đáng? Có quá đáng không?"

Sắc mặt nữ tử đứt tay khó coi vô cùng, nàng ta nhìn Nhị Nha bằng ánh mắt lạnh lùng: "Là ta đã đánh giá thấp ngươi! Có điều ngươi tưởng ngươi thắng rồi sao?"

Nói đoạn, nàng ta bỗng siết tay trái. Chỉ trong chốc lát, không gian xung quanh Nhị Nha trở nên biến dạng.

Mà lúc này, Nhị Nha bỗng xuất quyền.

Uỳnh!

Không gian xung quanh nàng vỡ tan, còn nữ tử đứt tay kia thì bay đi cả trăm trượng!

Sau khi dừng lại, nữ tử đứt tay nhìn Nhị Nha bằng ánh mắt khó tin: "Ngươi... sức mạnh của ngươi mạnh như vậy..."

Nhị Nha đưa Tiểu Bạch đi đến chỗ nữ tử đứt tay. Sắc mặt nàng lạnh như băng, nàng đang rất tức giận!

Nữ nhân này không những không nhận sai, xin lỗi mà còn muốn đánh nàng!

Có còn vương pháp hay không?

Có còn thiên lý hay không?

Nhị Nha tức giận, hậu quả vô cùng nghiêm trọng!

Đúng lúc ấy, Mục lão và A Mộc Liêm đột nhiên xuất hiện trước mặt Nhị Nha và Tiểu Bạch.

Mục lão vội nói: "Nhị Nha cô nương, mong ngươi hạ thủ lưu tình!"

Nhị Nha chớp mắt: "Tại sao chứ?"

Mục lão cười khổ: "Nhị Nha cô nương, bọn họ là người của Văn tộc, là quý khách của Khai Thiên tộc chúng ta!"

Nhị Nha lắc đầu: "Bọn họ muốn cướp Tiểu Bạch!"

Tiểu Bạch!

Mục lão liếc nhìn tiểu gia hỏa trên vai Nhị Nha, thầm thở dài một hơi. Hắn ta nhìn nữ tử đứt tay kia: "Văn Tâm cô nương, nếu ngươi đã vào thành rồi thì tại sao không thông báo cho chúng ta một tiếng?"

Nữ tử tên Văn Tâm kia khẽ mỉm cười: "Mục bá phụ, ta chỉ muốn đi dạo thôi!"

Nói đoạn, nàng bèn liếc nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch: "Không ngờ lại gặp các nàng, ta thấy tiểu gia hỏa kia dễ thương, muốn chọc nàng ta chút. Ai ngờ tiểu nữ hài này lại ra tay với ta!"

Nghe vậy, Nhị Nha bèn nhíu mày: "Ngươi muốn đổi trắng thay đen hả?"

Văn Tâm nhìn Nhị Nha, nàng ta mỉm cười: "Tiểu cô nương, rõ ràng là ngươi ra tay với ta trước, sao ngươi lại bảo ta đổi trắng thay đen?"

Nhị Nha híp mắt lại, nàng thầm siết chặt tay phải. Lúc này, Mục lão đột nhiên nói: "Văn Tâm cô nương, Nhị Nha cô nương, chuyện này chắc chắn là có hiểu lầm, chi bằng mọi người bắt tay làm hòa đi!"

Nhị Nha đột nhiên nhìn hắn ta, nàng phẫn nộ nói: "Gì mà hiểu lầm? Rõ ràng là nàng ta muốn cướp Tiểu Bạch!"

Mục lão nhíu mày: "Nhị Nha cô nương..."

Nhị Nha phẫn nộ chỉ vào hắn ta: "Im miệng, bằng không ta đánh chết ngươi!"

"Hỗn xược!"

Đúng lúc ấy, một hắc y nhân phía sau Mục lão đột nhiên bước ra: "Ngươi dám vô lễ với tộc trưởng!"

Dứt lời, một luồng khí tức cực lớn lập tức ào về phía Nhị Nha!

Vẻ mặt Nhị Nha trở nên hung dữ. Nàng tiến lên phía trước, hắc y nhân kia còn chưa kịp phản ứng thì đã bị nàng đấm trúng đầu.

Uỳnh!

Đầu của hắc y nhân lập tức vỡ tan, máu tươi bắn ra!

Trông thấy cảnh tượng ấy, mọi người đều sững sờ.

Văn Tâm cũng ngớ người, nàng ta cũng không ngờ tính tình của tiểu nữ hài này lại nóng này như vậy, nói ra tay là ra tay luôn!

Đương nhiên, đây là chuyện tốt!

Văn Tâm nhếch khóe miệng!

Sắc mặt Mục lão trở nên khó coi, hắn ta không ngờ Nhị Nha cô nương lại động thủ!

Lúc này, Văn Tâm đột nhiên mỉm cười: "Mục bá phụ, ngươi có nhìn thấy chưa, tính tình của nha đầu này nóng nảy như vậy, nàng ta không coi Khai Thiên tộc các ngươi ra gì cả!"

Mục lão liếc nhìn nàng ta với vẻ mặt lạnh lùng: "Văn Tâm cô nương, ngươi cũng đừng giở trò trước mặt lão phu nữa!"

Văn Tâm khẽ cười, không nói chuyện nữa.

Mục lão nhìn Nhị Nha, Nhị Nha bèn đi về phía Văn Tâm. Rất rõ ràng, nàng muốn đánh chết nữ nhân này!

Thấy vậy, Mục lão vội vàng nói: "Nhị Nha cô nương, ta đã thông báo cho Dương huynh rồi, hắn ta sẽ tới đây ngay!"

Dương huynh!

Nhị Nha dừng bước, nàng đang định nói gì đó thì thanh sam nam tử đã xuất hiện!

Trông thấy hắn ta, Mục lão bèn thở phào một hơi!

Thanh sam nam tử nhìn Nhị Nha: "Kể lại đi!"

Nhị Nha bèn tường thuật lại sự việc.

Nói xong, Nhị Nha liếc nhìn thanh sam nam tử: "Dương ca, ta muốn đánh chết nàng ta!"

Thanh sam nam tử quay người nhìn Văn Tâm, Văn Tâm mỉm cười: "Hóa ra là có chỗ dựa! Chẳng trách lại ngông cuồng như vậy! Không biết các hạ có từng nghe đến Văn tộc chưa?"

Lúc này, Mục lão cũng nói: "Dương huynh, nàng ta là người của Văn tộc, không biết có thể nể mặt ta, để chuyện này..."

Thanh sam nam tử nhìn Mục lão và mỉm cười: "Rõ ràng là lỗi của nàng ta, tại sao ta phải nể mặt ngươi?"

Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Nhị Nha: "Đừng đánh chết, cứ đánh cho tàn phế đã!"

Nghe vậy, Nhị Nha lập tức nhoẻn miệng cười, nàng quay người xông về phía Văn Tâm!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục lão lập tức tái mặt.

Ở phía xa xa, Văn Tâm trông thấy Nhị Nha xông đến, sắc mặt nàng ta thay đổi ngay lập tức. Nàng ta bóp nát một lá Truyền Âm Phù, sau đó xông lên phía trước và đánh một chưởng về phía Nhị Nha!
Bình Luận (0)
Comment