Chương 3068: Bại trận rồi ư
Chương 3068: Bại trận rồi ư
Uỳnh!
Một tiếng nổ vang lên, cánh tay trái của Văn Tâm tan nát, sau đó nàng ta lại bay về phía sau cả trăm trượng!
Nàng ta đã bị miểu sát!
Lão giả đi theo Văn Tâm ở bên cạnh phẫn nộ nhìn thanh sam nam tử: "Ngươi có biết nàng ta là ai không hả? Nàng ta là đại tiểu thư của Văn tộc đấy, sao ngươi dám..."
Nhị Nha đột nhiên xông đến trước mặt lão giả, lão giả còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một quyền của nàng đánh đến mức hóa thành hư vô!
Lại miểu sát!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Văn Tâm đang bò lên từ phía xa lập tức thay đổi!
Tới giờ nàng ta mới hiểu một chuyện, đó chính là thực lực của tiểu nữ hài này vô cùng kinh khủng, chắc chắn nàng ta không thể đối địch được!
Nhị Nha chầm chậm bước về phía Văn Tâm.
Mục lão ở bên cạnh muốn nói gì đó, song lại bị A Mộc Liêm ngăn cản.
Ở phía xa xa, Văn Tâm nhìn chằm chằm Nhị Nha: "Ngươi có biết Văn tộc không?"
Nhị Nha lắc đầu: "Không biết!"
Văn Tâm quay đầu nhìn thanh sam nam tử phía xa xa: "Hôm nay nếu ta chết ở đây, các ngươi sẽ bị diệt tộc!"
Diệt tộc!
Nghe vậy, thanh sam nam tử bèn cười: "Nhị Nha, đừng đánh chết nàng ta, cứ đánh cho nàng ta tàn phế đi!"
Nhị Nha lập tức biến mất.
Ở phía xa xa, sắc mặt Văn Tâm thay đổi. Nàng ta đang định rút lui thì đúng lúc ấy, Nhị Nha bỗng đánh một quyền vào bụng nàng ta.
Rầm!
Văn Tâm trợn trừng mắt, nhục thân nàng ta vỡ tan, xương cốt trong cơ thể cũng gãy hết!
Nhị Nha thu nắm đấm lại, Văn Tâm lập tức ngã xuống. Nàng ta không chết, nhưng xương cốt đã bị đánh gãy hết!
Nhị Nha vỗ tay, sau đó quay người nhìn thanh sam nam tử: "Dương ca, tại sao không để ta đánh chết nàng ta?"
Thanh sam nam tử chỉ nói: "Ta muốn ngươi đánh chết nàng ta trước mặt cường giả Văn tộc!"
Văn Tâm: "..."
Mục lão ở bên cạnh nghe thanh sam nam tử nói vậy lập tức cười khổ: "Dương huynh, quá đáng rồi đó! Chuyện này..."
Đúng lúc ấy, trên bầu trời phía xa xa bỗng xuất hiện một luồng uy áp kinh khủng. Ngay sau đó, một tiếng gầm truyền tới từ tinh không: "Ai dám động vào người của Văn tộc! Ai dám?"
Tiếng gầm như sấm rền, vang vọng khắp tầng mây!
Nghe thấy giọng nói phẫn nộ ấy, sắc mặt Mục lão lập tức trắng bệt!
Hắn ta biết, Văn tộc xong đời rồi!
Sở dĩ hắn ta cầu xin hết lời như vậy chủ yếu là bởi Khai Thiên tộc và Văn tộc có quan hệ khá tốt. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là hắn ta không muốn Văn Tâm chết ở đây, bởi điều này có thể sẽ khiến hai bên đối địch!
Chỉ là hắn ta không ngờ, Văn tộc lại đâm đầu vào chỗ chết như vậy!
Hắn ta biết, lần này Văn tộc xong đời thật rồi!
Mặc dù hắn ta và thanh sam nam tử không quá thân, nhưng lại biết tính tình của thanh sam nam tử!
Chắc chắn chuyện này không thể vãn hồi được rồi!
Trên bầu trời, một lốc xoáy cực lớn bỗng nhiên xuất hiện. Ngay sau đó, một nam tử trung niên bước ra từ trong đó!
Văn Thiên!
Người tới không phải ai khác mà chính là tộc trưởng của Văn yộc!
Trông thấy Văn Thiên, sắc mặt Mục lão lập tức trở nên u ám. Lão này đích thân tới luôn!
Ở phía xa xa, Văn Tâm lập tức vui mừng: "Gia gia, cứu ta!"
Trên bầu trời, Văn Thiên liếc nhìn Văn Tâm. Khi trông thấy thảm trạng của nàng ta, sắc mặt hắn ta lập tức sầm lại. Hắn ta quay đầu nhìn thanh sam nam tử: "Ngươi làm hả?"
Thanh sam nam tử gật đầu: "Ta làm đấy!"
Văn Thiên híp mắt lại. Đúng lúc ấy, Mục lão ở bên cạnh đột nhiên nói: "Văn Thiên huynh, đây là một hiểu lầm, ngươi..."
Văn Thiên phẫn nộ nói: "Hiểu lầm? Mục lão đầu, cháu gái ta bị bắt nạt như thế rồi mà ngươi vẫn bảo với ta là hiểu lầm?"
Nói đoạn, hắn ta phẫn nộ chỉ vào thanh sam nam tử: "Hôm nay người này và toàn tộc của hắn ta đều phải chết, lão tử không nể mặt ai hết!"
Mục lão trợn trừng mắt...
Văn Thiên quay đầu nhìn thanh sam nam tử, sát ý trong mắt hắn ta vô cùng rõ ràng: "Chết đi!"
Dứt lời, hắn ta bỗng đánh một quyền!
Uỳnh!
Một quyền này khiến cả Khai Thiên thành sôi trào như sắp bốc hơi vậy!
Sức mạnh lớn vô cùng!
Nhị Nha đứng cách thanh sam nam tử không xa đang định ra tay thì lúc này, thanh sam nam tử lại cười nói: "Để ta!"
Dứt lời, thanh kiếm trong tay hắn ta bèn bay đi.
Uỳnh!
Một tiếng kiếm vang lên!
Vụt!
Kiếm quang xé gió bay đi, sức mạnh của Văn Thiên lập tức bị đánh tan. Ngay sau đó, một thanh kiếm chĩa thẳng vào trán hắn ta!
Bầu không khí lập tức trở nên yên tĩnh!
Kết thúc rồi sao?
Ở phía dưới, gương mặt Văn Tâm tràn ngập vẻ khó tin như thể mất hồn vậy: "Sao có thể... sao có thể..."
Trên bầu trời, Văn Thiên cũng ngơ ngác!
Hắn ta bại trận rồi ư?
Hắn ta đã bại trận ư?
Khoảnh khắc ấy, đầu óc hắn ta rối như tơ vò!
Ở phía dưới, Mục lão nhìn chằm chằm thanh sam nam tử. Hắn ta nhận ra thực lực của thanh sam nam tử còn mạnh hơn hắn ta tưởng rất nhiều!
Quá kinh khủng!
Mặc dù Văn Thiên không phải cường giả Ý cảnh nhưng cũng gần với Ý cảnh rồi, song hắn ta vẫn bị đánh bại!
Lúc này, thanh sam nam tử đột nhiên nhìn Nhị Nha: "Đánh chết nữ nhân kia đi!"
Nhị Nha bèn xông đến trước mặt Văn Tâm. Mặt Văn Tâm tái mét, nàng ta đang định lên tiếng thì Nhị Nha đã đạp lên đầu nàng ta.
Uỳnh!
Đầu của Văn Tâm bay đi!
Cái đạp ấy khiến thần hồn nàng ta tan nát!