Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1390 - Chương 3082: Ngươi Quên Mất Mình Vẫn Còn Một Thân Phận Sao?

Chương 3082: Ngươi quên mất mình vẫn còn một thân phận sao? Chương 3082: Ngươi quên mất mình vẫn còn một thân phận sao?

Lão giả lắc đầu: "Không đơn giản như vậy đâu, chuyện của Diệp Thần còn phức tạp hơn thiếu chủ tưởng tượng rất nhiều, về phần cụ thể thì ta cũng không biết rõ cho lắm!

Diệp Huyền hỏi: "Vậy nguyên nhân gì đã khiến tiền bối ở lại nơi này vậy?"

Lão giả đáp: "Không Di! Thiếu chủ cứ gọi ta Không Di là được! Sở dĩ ta ở lại nơi này cũng là vì kiếm chủ!"

Diệp Huyền hỏi: "Cha ta kêu ngươi ở lại đây sao?"

Không Di gật đầu.

Diệp Huyền tiếp tục hỏi: "Để làm gì?"

Không Di nhìn hắn: "Đợi thiếu chủ."

Diệp Huyền hơi sững sờ sau đó nói: "Đợi ta làm gì?"

Không Di đột nhiên lấy một chiếc hộp màu đen ra rồi đưa tới trước mặt hắn: "Chiếc hộp này do kiếm chủ để lại, bên trong hộp có một vật, nếu thiếu chủ bằng lòng cầm thì có thể dựa vào vật trong hộp để tiêu diệt dị duy nhân."

Diệp Huyền nhìn Không Di: "Còn nếu ta không cầm thì sao?"

Không Di đáp: "Vậy thiếu chủ chỉ có thể tự mình giải quyết chuyện của dị duy nhân! Kiếm chủ và ta chỉ đợi chứ sẽ không nhúng tay vào! Trừ phi là thiếu chủ thất bại!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Nếu ta cầm cái hộp vậy có bị phạt không?"

Không Di lắc đầu: "Không đâu, nhưng cả đời này, thiếu chủ sẽ không có cách nào vượt qua được kiếm chủ và Thiên Mệnh tiền bối!"

Cả đời này không có cách nào vượt qua được cha và Thanh Nhi!

Hai mắt Diệp Huyền từ từ nhắm lại!

Hắn biết lần này cha không nói đùa với mình!

Không Di nói tiếp: "Thiếu chủ, ta có một câu không biết thiếu chủ có muốn nghe hay không?"

Diệp Huyền gật đầu: "Ngươi nói đi!"

Không Di đáp: "Thiếu chủ đã từng muốn vượt qua kiếm chủ và Thiên Mệnh tiền bối chưa?"

Diệp Huyền gật đầu.

Không Di nói: "Vậy chớ có nhận cái hộp này!"

Diệp Huyền vẫn hơi khó hiểu: "Tại sao?"

Không Di bảo: "Vì chiếc hộp này sẽ giúp thiếu chủ giải quyết hết toàn bộ nan đề trước mắt, cho dù dị duy nhân lớn mạnh có ở trước mặt thiếu chủ thì cũng sẽ bị tiêu diệt trong nháy mắt! Nhưng cả đời này của thiếu chủ sẽ không có cách nào đạt đến được độ cao của chủ nhân và Thiên Mệnh tiền bối!"

Nói rồi, hắn ta hơi dừng lại rồi mới lên tiếng tiếp: "Đây là một con đường tắt mà kiếm chủ để lại cho thiếu chủ, nếu thiếu chủ muốn đi trên đó thì ta sẽ không ngăn cản, nhưng hắn ta không hy vọng ngươi đi, bởi vì con đường này là được hắn ta trải sẵn giúp ngươi! Hắn ta hy vọng ngươi có thể tự đi ra con đường của mình!"

Diệp Huyền im lặng một lúc rất lâu rồi nhẹ giọng đáp: "Ta hiểu rồi!"

Không Di nhìn hắn: "Thiếu chủ, ngươi có nhận không?"

Diệp Huyền liếc mắt nhìn cái hộp rồi cười bảo: "Vật này thật sự có thể giúp ta giải quyết toàn bộ vấn đề sao?"

Không Di gật đầu: "Đúng!"

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Ngay cả dị duy nhân cũng có thể bị tiêu diệt luôn?"

Không Di gật đầu: "Chỉ trong nháy mắt!"

Chỉ trong nháy mắt là chết hết!

Diệp Huyền chớp mát: "Ta có thể xem không?"

Không Di gật đầu: "Có thể."

Nói rồi, hắn ta mở chiếc hộp ra, bên trong hộp là một thanh tiểu kiếm!

Diệp Huyền có hơi tò mò: "Đây là?"

Không Di nói: "Kiếm Chủ Lệnh!"

Diệp Huyền cầm lệnh bài lên quan sát một phen: "Kiếm Chủ Lệnh này có tác dụng gì?"

Không Di muốn nói lại thôi.

Diệp Huyền hỏi: "Không thể nói?"

Không Di đáp: "Lệnh này có thể điều động bất cứ một người trong toàn bộ thế lực dưới trướng kiếm chủ! Bất kỳ người nào trông thấy lệnh này nhất định phải phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện! Có thể nói, nếu thiếu chủ cầm lệnh này thì một đời sau này của ngươi sẽ cực kỳ thuận buồm xuôi gió!"

Nhị Nha ở bên cạnh đột nhiên nói: "Mở hack này!"

Mở hack!

Mọi người nhìn về phía nàng, Diệp Huyền có hơi tò mò: "Mở hack là gì thế?"

Nhị Nha nghĩ ngợi rồi đáp: "Kiểu như gian lận ấy!"

Diệp Huyền: "..."

Nhị Nha liếc mắt nhìn lệnh bài kia, sau đó bảo: "Tiểu Huyền Tử, nếu ngươi không cần thì cho ta cái đó đi! Ta cần!"

Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, Nhị Nha, ngươi đúng là không biết khách sáo nhỉ!

Nhưng đột nhiên Không Di lại cất lệnh bài đi!

Cái thứ này không thể cho Nhị Nha được đâu!

Hắn ta chưa từng gặp Nhị Nha nhưng đã từng nghe nói về nàng, nếu như cho nàng lệnh bài này vậy có khả năng sẽ loạn lên mất!

Hai tiểu gia hỏa này vốn đã coi trời bằng vung rồi!

Nhìn thấy Không Di cất lệnh bài đi, Nhị Nha liếc mắt nhìn hắn ta với vẻ hơi bất mãn, bắt đầu có ý muốn cướp!

Trong lòng Không Di rất bất đắc dĩ.

Lúc này, đột nhiên Diệp Huyền nói: "Dưới trướng cha ta có bao nhiêu thế lực vậy?"

Không Di lắc đầu: "Không biết!"

Diệp Huyền sững sờ: "Ngươi không biết?"

Không Di gật đầu: "Cụ thể thì ta không biết nhưng chắc là không ít đâu."

Diệp Huyền hơi khó hiểu: "Cha ta đã vô địch rồi, tại sao hắn ta còn muốn thành lập nhiều thế lực như vậy chứ?"

Không Di hơi chần chừ sau đó mới đáp: "Có hai nguyên nhân, thứ nhất là có vài thế lực không phải do hắn ta tạo ra, ví dụ như Thần Miếu chúng ta, lúc trước vì muốn cảm tạ ơn cứu mạng của kiếm chủ cho nên chúng ta mới tự động nhận hắn ta làm chủ... Nói trắng ra là chúng ta muốn cưỡng chế ôm đùi kiếm chủ đó!"

Diệp Huyền: "..."

Không Di nói tiếp: "Nguyên nhân thứ hai... sở dĩ kiếm chủ không từ chối có khả năng là vì thiếu chủ ngươi!"

Diệp Huyền khá khó hiểu: "Vì ta?"

Không Di gật đầu: "Ngươi có biết tại sao kiếm chủ không ra tay cứu người ở đây không?"

Diệp Huyền lắc đầu.

Không Di nói: "Không phải không cứu mà thật ra là người ở đây đều không lương thiện gì, nói là cực kỳ hung ác cũng không ngoa. Còn nữa, oán khí trong lòng người ở đây cực kỳ lớn, nếu ra ngoài chắc chắn sẽ trả thù ngươi!"

Diệp Huyền vẫn rất khó hiểu: "Trả thù ta á?"

Không Di liếc mắt nhìn hắn: "Lẽ nào thiếu chủ đã quên mất mình vẫn còn một thân phận sao?"

Diệp Thần!

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền lập tức nặng nề hẳn đi!
Bình Luận (0)
Comment