Chương 3081: Dị duy nhân
Chương 3081: Dị duy nhân
Thiếu chủ!
Một tiếng thiếu chủ này khiến tất cả những người có mặt ở đó đều hoang mang!
Bao gồm cả nam tử trung niên vừa mới ra ngoài kia nữa!
Hắn ta biết thanh sam nam tử năm đó đã đi vào trong nhưng sau khi thanh sam nam tử vào, chưa được bao lâu đã ra ngoài rồi.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, một lão giả bước ra từ trong thần miếu đó.
Trông thấy lão giả này, sắc mặt của nam tử trung niên kia lập tức thay đổi: "Cường giả Ý cảnh."
Ý cảnh!
Diệp Huyền nhìn về phía nam tử trung niên: "Không phải ngươi cũng là Ý cảnh sao?"
Nam tử trung niên cười khổ: "Ta không tính, ta chỉ có thể tính là ngụy Ý cảnh mà thôi."
Diệp Huyền có hơi khó hiểu: "Ngụy Ý cảnh?"
Nam tử trung niên gật đầu: "Phần lớn người ở đây đều chỉ là ngụy Ý cảnh, chính là kiểu mọi người có thể tách ý thức, cơ thể và thần hồn của mình ra sau đó tiến hành đoạt xá trùng sinh! Người ở nơi này đều như vậy cả."
Diệp Huyền trầm giọng hỏi: "Còn nếu là cường giả Ý cảnh chân chính thì sao?"
Nam tử trung niên đáp: "Nếu là cường giả Ý cảnh chân chính thì hắn ta hoàn toàn không cần phải tiến hành đoạt xá trùng sinh, bởi vì ý thức của hắn ta bất diệt, hắn ta có thể ngưng tụ lại nhục thân và thần hồn, chẳng qua là sẽ mất rất nhiều thời gian.
Mà chúng ta lại hoàn toàn không có cách nào ngưng tụ lại nhục thân và thần hồn nên chỉ có thể đoạt xá trùng sinh, nhưng làm như thế là nghịch thiên, là vô nhân đạo!
Không chỉ bị đại đạo bài xích mà còn bị chính bản thân mình bài xích, loại trùng sinh này sẽ khiến thực lực bị giảm đi rất nhiều bởi vì cơ thể đó không phải là cơ thể của chúng ta!"
Nghe vậy là Diệp Huyền đã hiểu rồi!
Chẳng trách mà trước đó hắn cứ cảm thấy kỳ quái!
Hóa ra nguyên nhân là như vậy!
Đúng lúc này, lão giả ở đằng xa đã đi tới trước mặt đám người Diệp Huyền.
Nhị Nha liếc mắt nhìn hắn ta và vẫn tiếp tục liếm kẹo hồ lô của mình.
Lão giả nhìn về phía Diệp Huyền rồi hơi hành lễ: "Thiếu chủ!"
Thiếu chủ!
Nam tử trung niên đứng bên cạnh Diệp Huyền quay sang nhìn hắn chằm chằm!
Lão giả trước mặt này chính là cường giả Ý cảnh hàng thật giá thật đấy!
Có thể khiến một cường giả Ý cảnh thần phục vậy thanh sam nam tử kia phải khủng khiếp đến mức độ nào?
Diệp Huyền nhìn lão giả: "Tiền bối quen cha ta phải không?"
Lão giả gật đầu: "Quen, thiếu chủ, đi theo ta đi!"
Nói rồi, hắn ta quay người đi về phía thần miếu!
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi cũng đi theo.
Lúc này, đột nhiên lão giả dừng chân rồi liếc mắt nhìn đám người A Mộc Liêm: "Chỉ một mình thiếu chủ có thể đi."
Nhị Nha ở bên cạnh hơi bất mãn: "Chúng ta và Tiểu Huyền Tử cùng một giuộc mà!"
Lão giả nhìn Nhị Nha và Tiểu Bạch: "Các ngươi cũng có thể đi chung!"
Rất dễ nhận thấy, đây là không cho Lý Thiên Hoa và A Mộc Liêm đi cùng!
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi lại nói: "Cho bọn họ đi cùng có được không?"
Lão giả im lặng một lúc lâu, sau đó đáp: "Được."
Diệp Huyền liếc mắt nhìn A Mộc Liêm và Lý Thiên Hoa, cười bảo: "Đi thôi!"
Dưới sự dẫn đường của lão giả, một nhóm người đi về phía thần miếu kia.
Khi tiến vào thần miếu, lọt vào mắt chính là một pho tượng vô cùng cũ kỹ, pho tượng đó hình một tăng nhân, tay cầm Phật Tổ, vẻ mặt từ bi.
Diệp Huyền hỏi với vẻ tò mò: "Tiền bối, chỗ này là?"
Lão giả đáp: "Thần Miếu!"
Diệp Huyền còn định hỏi gì nữa thì lão giả lại nói: "Lát nữa sẽ giải thích rõ ràng với thiếu chủ sau."
Diệp Huyền gật đầu: "Được!"
Rất nhanh, một nhóm người đã tiến vào trong một đại điện, trong đại điện chỉ có đúng một pho tượng, bên dưới pho tượng có một bàn thờ vô cùng đơn giản, lại còn thiếu mất một chân, bên dưới bàn thờ là một cái đệm hương bồ cũ.
Lão giả quỳ xuống đọc một tiếng phật hiệu, một lúc sau, hắn ta đứng dậy nhìn về phía Diệp Huyền: "Thiếu chủ, có thể cho một giọt máu được không? Ta phải kiểm tra thân phận của thiếu chủ!"
Kiểm tra thân phận!
Sắc mặt Diệp Huyền lập tức trở nên hơi kỳ lạ, hắn không nghĩ nhiều mà trực tiếp chọc thủng đầu ngón tay, một giọt máu rơi xuống trước mặt lão giả.
Lão giả liếc mắt nhìn giọt máu tươi đó sau đó gật nhẹ đầu: "Không sai!"
Diệp Huyền liếc nhìn hắn ta và đợi lời giải thích từ đối phương.
Lão giả thì nhìn ra bên ngoài ngôi miếu, nhẹ giọng hỏi: "Thiếu chủ có biết đây là chỗ nào không?"
Diệp Huyền lắc đầu.
Lão giả đáp: "Tù ngục!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Tù ngục?"
Lão giả gật đầu: "Một nhà tù vô cùng lớn."
Diệp Huyền hỏi: "Là cha ta đã giam cầm các ngươi sao?"
Lão giả lại lắc đầu: "Không phải."
Diệp Huyền tiếp tục hỏi: "Vậy là?"
Lão giả đáp: "Là chính bản thân thiếu chủ!"
Diệp Huyền sững sờ, ngay sau đó, sắc mặt hắn hơi thay đổi: "Ý ngươi là Diệp Thần!"
Lão giả gật đầu.
Diệp Huyền im lặng, trong lòng thì lại chấn động vô cùng!
Hắn không ngờ chỗ này lại do chính Diệp Thần tạo ra!
Lão giả nhẹ giọng nói: "Năm ấy Diệp Thần phát hiện ra rất nhiều cường giả ngụy Ý cảnh, mấy người này không vào luân hồi mà lại chọn đoạt xá trùng sinh, hiển nhiên là Diệp Thần sẽ không cho phép loại hành vi này tồn tại rồi, nhưng hắn ta cũng không trực tiếp giết chết mấy người này mà giam bọn họ ở đây."
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "Tại sao lại không cho phép?"
Lão giả đáp: "Nhiễu luận trật tự luân hồ! Mấy người này đã dùng một cách thức khác để tiếp tục sinh tồn, mà thế chính là phá hỏng trật tự của hắn ta cho nên hắn ta không cho phép!"
Nói rồi, hắn ta nhìn về phía xa, nhẹ giọng nói: "Đáng tiếc, cuối cùng hắn ta vẫn không thể bảo vệ được trật tự mà mình đã lập ra."
Diệp Huyền hỏi: "Dị duy nhân?"