Chương 3085: Có gì nói đấy
Chương 3085: Có gì nói đấy
Diệp Thần!
Ngay khi những lời này được nói ra, không gian xung quanh đột nhiên có rất nhiều gợn sóng, ngay sau đó đã có rất nhiều người xuất hiện trong sân!
Ngoài con người ra thì còn có yêu thú!
Có mấy trăm người!
Nhìn thấy nhiều cường giả ngụy Ý cảnh như vậy, Diệp Huyền cũng có chút sững sờ.
Nhiều như vậy?
Tất cả cường giả ngụy Ý cảnh trong sân đều nhìn về phía hắn, ánh mắt của bọn họ đều không mang thiện ý!
Diệp Thần!
Tại sao họ không bị giam cầm ở đây?
Tất cả đều là vì Diệp Thần!
Đó chính là tên đầu sỏ!
Mấy trăm người!
Thật kinh khủng!
Lúc này Diệp Huyền khá là hoảng sợ!
Câu vừa nãy có phải đã quá khoa trương rồi không?
Lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên bước ra, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Ngươi vẫn chưa thức tỉnh!"
Vẫn chưa thức tỉnh!
Diệp Huyền đang định lên tiếng thì nam tử trung niên đột nhiên bật cười: "Diệp Thần, ngươi cũng có ngày hôm nay!"
Vừa nói xong, hắn ta đột nhiên tức giận chỉ vào Diệp Huyền: "Mọi người, Diệp Thần đã chuyển thế vẫn chưa tỉnh lại, chỉ cần các ngươi giết hắn thì hôm nay chính là ngày tự do của chúng ta! Giết chết hắn!"
Vừa dứt lời, hắn ta vội vàng lao tới!
Những cường giả ngụy Ý cảnh xung quanh cũng lũ lượt xông lên!
Giết Diệp Huyền là có thể có được tự do!
Mí mắt Diệp Huyền nhảy lên, chết tiệt, chơi lớn quá rồi!
Đúng lúc này, Không Di đột nhiên lạnh lùng nói: "Ai dám động thủ với thiếu chủ!"
Vừa dứt lời, không gian hai bên Diệp Huyền đột nhiên nứt ra, sau đó có mười lăm tăng nhân chầm chầm bước ra!
Mười lăm cường giả Ý cảnh!
Xa xa, những cường giả ngụy Ý cảnh kia đều dừng lại.
Tất cả mọi người đều sững sờ!
Cường giả Ý cảnh!
Cường giả Ý cảnh thực sự!
Mà còn có mười sáu người!
Điều gì đang xảy ra vậy?
Nam tử trung niên xông lên đầu tiên có chút xấu hổ, bởi vì hắn ta đã xông tới trước mặt Diệp Huyền rồi, không những vậy còn giơ nắm đấm lên rồi!
Phải làm sao đây?
Nam tử trung niên biết rằng nếu nắm đấm của mình rơi xuống thì bản thân chắc chắn sẽ bị xóa sổ ngay lập tức!
Diệp Huyền nhìn nam tử trung niên mà không lên tiếng.
Mười sáu cường giả Ý cảnh cũng đang nhìn về phía nam tử trung niên.
Nam tử trung niên do dự một chút rồi từ từ rút tay về, sau đó, hắn ta cung kính chào: "Diệp thiếu, ngươi có thể cho ta cơ hội sắp xếp lại từ ngữ không?"
Mọi người: "..."
Lúc này nam tử trung niên cực kì ấm ức!
Sao đột nhiên lại có mười mấy cường giả Ý cảnh xuất hiện thế này?
Những người này ở đâu ra vậy?
Diệp Huyền nhìn nam tử trung niên rồi cười: "Được!"
Nghe vậy, nam tử trung niên lập tức thở phào một hơi.
Rõ ràng là Diệp Huyền không định giết hắn ta nữa!
Nam tử trung niên nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Diệp thiếu, có thể thả chúng ta ra ngoài không?"
Nghe vậy, mọi người bèn nhìn Diệp Huyền.
Ban đầu bọn họ muốn cứng đối cứng, song với tình hình hiện tại, cứng đã không có chút cơ hội nào cả!
Nếu đã không thể cứng đối cứng thì chỉ có thể mềm mỏng thôi!
Diệp Huyền lại lắc đầu: "Không được!"
Không được!
Nghe vậy, rất nhiều cường giả ngụy Ý cảnh đều sầm mặt lại!
Nam tử trung niên trước mặt Diệp Huyền cười khổ: "Diệp thiếu..."
Diệp Huyền liếc nhìn mọi người: "Diệp Thần nhốt các ngươi, chắc các ngươi cũng phải biết tại sao hắn ta lại nhốt các ngươi chứ!"
Nam tử trung niên trầm giọng nói: "Chúng ta đã phá hoại trật tự của hắn ta!"
Diệp Huyền nhìn về phía hắn ta: "Xưng hô với ngươi như thế nào?"
Nam tử trung niên vội nói: "Sơn Lâm!"
Diệp Huyền cười nói: "Sơn Lâm, ngươi cho rằng nên phá vỡ trật tự của hắn ta sao?"
Sơn Lâm do dự một chút rồi nói: "Chuyện này..."
Diệp Huyền bỗng nói: "Đương nhiên cần phá vỡ!"
Nghe vậy, mọi người bèn sững sờ.
Diệp Huyền mỉm cười: "Con kiến còn muốn sống chứ huống chi là người? Các ngươi muốn sống có sai đâu? Ta thấy không hề sai!"
Mọi người nhìn hắn, vẻ mặt bắt đầu trở nên kì lạ!
Chuyện gì thế này?
Diệp Thần này hơi khác!
Diệp Huyền lại nói: "Chư vị, ta thấy các ngươi cũng có quyền được sống!"
Nam tử trung niên nhìn hắn, sau đó nói: "Diệp thiếu... ngươi thực sự là chuyển thế của Diệp Thần sao? Giờ ta thấy hơi hoài nghi rồi đấy!"
Những cường giả ngụy Ý cảnh khác cũng tỏ vẻ thắc mắc!
Đây là Diệp Thần thật hay không vậy?
Diệp Huyền cười nói: "Ta thực sự là Diệp Thần! Về chuyện này thì mọi người không cần phải nghi ngờ!"
Nói đoạn, hắn bèn liếc nhìn mọi người: "Chư vị, lần này ta tới đây là muốn cứu chư vị ra ngoài. Thế nhưng ta vừa tiến vào thì đã cảm nhận được ác ý của chư vị. Ôi, giờ ta thấy rất khó xử lắm!"
"Ai?"
Nam tử trung niên trước mặt Diệp Huyền bỗng nhiên gào lên: "Là ai bất kính với Diệp thiếu? Là ai hả?"
Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn tất cả mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng.
Mọi người: "..."
Diệp Huyền lại nói: "Chư vị, ta là một người rất hào phóng, cũng là một người chính trực. Con người ta không thích mập mờ, càng không thích lừa gạt người khác. Thế nên có gì thì ta nói đấy!