Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1394 - Chương 3086: Nếu Như Ngươi Đột Nhiên Thức Tỉnh Thì Phải Làm Sao

Chương 3086: Nếu như ngươi đột nhiên thức tỉnh thì phải làm sao Chương 3086: Nếu như ngươi đột nhiên thức tỉnh thì phải làm sao

Lần này ta tới, mục đích chủ yếu là muốn thả chư vị ra ngoài! Diệp Thần là Diệp Thần, Diệp Huyền ta là Diệp Huyền. Đương nhiên, ta cũng là Diệp Thần, có điều, mọi người đều biết rằng hiện giờ ta vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, thế nên giờ ta là Diệp Huyền."

Lúc này, có người đột nhiên hỏi: "Ngươi có điều kiện gì?"

Người lên tiếng là một lão giả!

Diệp Huyền liếc nhìn lão giả.

Mẹ kiếp, cuối cùng cũng có người mắc lừa rồi!

Hắn nghiêm túc nói: "Điều kiện gì à... Không có điều kiện gì hết! Không có bất cứ điều kiện gì!"

Không có bất cứ điều kiện gì!

Lão giả liếc nhìn Diệp Huyền, ánh mắt lộ rõ vẻ không tin!

Diệp Huyền quay người nhìn Không Di: "Ta phải làm sao mới có thể tiếp xúc được phong ấn ở nơi này?"

Không Di nói: "Rất đơn giản, nơi này có một pháp tắc phong ấn, ngươi mở miệng là có thể giải trừ!"

Diệp Huyền chớp chớp mắt: "Đơn giản như vậy sao?"

Không Di cười khổ: "Với ngươi mà nói thì rất đơn giản, nhưng với người khác thì khó như lên trời! Kể cả ta cũng không thể lay chuyển được pháp tắc phong ấn đó!"

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn, đoạn nói: "Giải trừ phong ấn!"

Hắn vừa dứt lời thì cả đất trời đột nhiên trở nên hư ảo. Dần dần, có thứ gì đó nhanh chóng cuộn trào!

Không Di đứng bên cạnh Diệp Huyền trầm giọng nói: "Thiếu chủ, ngươi định thả bọn họ thật sao?"

Diệp Huyền chỉ cười chứ không đáp.

Rất nhanh sau đó, phong ấn kia đã hoàn toàn biến mất!

Sau khi phong ấn biến mất, các cường giả ngụy Ý cảnh lập tức xôn xao!

Phong ấn biến mất thật rồi!

Mấy cường giả ngụy Ý cảnh kia đang định đi thì lúc này, Diệp Huyền bỗng cười: "Không biết chư vị có hứng thú tiến thêm một bước không?"

Nghe vậy, mọi người lập tức dừng lại!

Tiến thêm một bước ư?

Đó chẳng phải là Ý cảnh ư?

Tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn. Sơn Lâm đứng trước mặt hắn do dự một lát rồi nói: "Diệp thiếu, ngươi nói vậy là có ý gì?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Thì hỏi xem các ngươi có muốn đạt tới Ý cảnh hay không thôi!"

Sơn Lâm trầm giọng nói: "Đương nhiên là muốn rồi, nhưng Diệp thiếu có cách sao?"

Diệp Huyền nhìn Tiểu Bạch. Tiểu Bạch hiểu ý, nàng huơ móng vuốt, một đường tử khí bay đến trước mặt Sơn Lâm.

Khi trông thấy luồng tử khí ấy, Sơn Lâm lập tức kích động: "Cái này..."

Diệp Huyền mỉm cười: "Giờ ngươi tin rồi chứ?"

Sơn Lâm nhìn hắn: "Diệp thiếu, ngươi muốn ta làm gì?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Là thế này, không lâu nữa dị duy nhân sẽ tới tấn công thế giới này của chúng ta. Sức của mình ta có hạn, thế nên..."

Sơn Lâm lập tức nói: "Sơn Lâm sẵn sàng đi theo Diệp thiếu!"

Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Dị duy nhân mạnh lắm đấy!"

Sơn Lâm bật cười: "Ta sợ gì chứ! Diệp thiếu, nếu như ngươi bằng lòng giúp ta đạt đến Ý cảnh thì cái mạng này của ta chính là của ngươi! Nếu như ngươi không tin thì ta có thể thề độc!"

Diệp Huyền không đáp lời.

Sơn Lâm lập tức sốt sắng: "Diệp thiếu, Sơn Lâm ta nói được làm được, chỉ cần Diệp thiếu giúp ta đạt đến Ý cảnh thì ta thề cả đời này sẽ đi theo Diệp thiếu!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ta không dám bảo đảm một trăm phần trăm ngươi có thể đạt được Ý cảnh!"

Sơn Lâm nói: "Ta hiểu! Chỉ cần Diệp thiếu cung cấp hồng hoang tử khí cho ta thôi là được!"

Diệp Huyền lại nói: "Tử khí này quý giá lắm đấy!"

Sơn Lâm cười khổ: "Diệp thiếu, ngươi có điều kiện gì thì cứ nói thẳng! Chỉ cần không bắt ta chết thì điều kiện gì ta cũng đồng ý được!"

Diệp Huyền liếc nhìn các cường giả ngụy Ý cảnh khác: "Các ngươi thì sao?"

Một vài người trầm mặc.

Một vài người thì muốn đi theo Diệp Huyền!

Ý cảnh!

Sự mê hoặc này khiến bọn họ hoàn toàn không từ chối được!

Diệp Huyền mỉm cười: "Nếu ai muốn rời đi thì bây giờ có thể rời đi, ta không gượng ép! Nếu không muốn đi thì đi theo ta, ta sẽ cố gắng hết sức giúp các ngươi đạt đến Ý cảnh. Có điều, ta có một yêu cầu, đó chính là mong mọi người hãy chống lại Dị Duy tộc cùng ta!"

Lúc này, một lão giả đột nhiên nói: "Chỉ chống lại Dị Duy tộc thôi sao?"

Diệp Huyền liếc nhìn lão giả: "Có thể sẽ còn những nơi khác nữa, nhưng chủ yếu vẫn là chống lại Dị Duy tộc!"

Lão giả trầm giọng nói: "Còn những nơi nào khác nữa?"

Diệp Huyền mỉm cười: "Ngươi đi đi! Ta không cần ngươi gia nhập!"

Lão giả sững sờ.

Diệp Huyền liếc nhìn mọi người xung quanh: "Ta nói theo cách khác, nếu mọi người bằng lòng ở lại thì bắt buộc phải nghe lệnh của ta. Ai ở lại, ta sẽ cố hết sức giúp đỡ người đó đạt đến Ý cảnh. Nếu ai không muốn thì bây giờ có thể rời đi! Ta không ngăn cản đâu!"

Lâm Sơn vội vàng nói: "Ta ở lại! Ta bằng lòng ở lại! Diệp thiếu, mong ngươi hãy nhận ta, tư thế gì ta cũng biết hết!"

Mọi người: "..."

Khóe miệng Diệp Huyền giật giật.

Mẹ kiếp, đừng bảo cái tên này "cong" đấy nhé?

Sơn Lâm mỉm cười: "Diệp thiếu, ngươi hãy nhận ta đi!"

Diệp Huyền gật đầu: "Từ giờ trở đi, ngươi đi theo ta!"

Sơn Lâm mừng rỡ, vội vàng cung kính hành lễ: "Tham kiến Diệp thiếu!"

Rất nhanh sau đó, có vài người bắt đầu đi ra phía sau lưng Diệp Huyền. Rất rõ ràng, bọn họ quyết định đi theo hắn!

Ý cảnh!

Dù chỉ có một chút hi vọng thì bọn họ cũng không từ bỏ!

Thế nhưng vẫn có một vài người do dự, những người lựa chọn rời đi thì rất ít!

Diệp Huyền nhìn bạch quần hồng phát nữ tử. Nàng là người hắn tiếp xúc sớm nhất. Nữ tử này không rời đi, nhưng cũng không qua bên hắn!

Diệp Huyền mỉm cười: "Cô nương còn muốn nói điều gì sao?"

Bạch quần nữ tử liếc nhìn hắn: "Nếu như ngươi đột nhiên thức tỉnh thì phải làm sao?"
Bình Luận (0)
Comment