Chương 3089: Dứt khoát
Chương 3089: Dứt khoát
Diệp Huyền tò mò: "Đây là?"
Nhị Nha nói: "Vảy của ta. Mỗi lần ta tiến hóa thì vảy cũ sẽ rơi xuống. Đây là vảy lần trước khi ta tiến hóa, ngươi cầm lấy đi!"
Nghe vậy, vẻ mặt Diệp Huyền bèn thay đổi!
Vảy của Nhị Nha!
Nếu như dùng nó để chế tạo bảo giáp thì còn ai đánh chết được hắn nữa?
Ai có thể?
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu. Hắn nhận lấy nạp giới, đoạn nói: "Cái này... nếu Nhị Nha đã có lòng thì ta xin nhận vậy!"
Nhị Nha gật đầu: "Trong này còn có một bình máu của ta, sau này ngươi có thể dùng để tu luyện nhục thân!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Đa tạ Nhị Nha!"
Nhị Nha nói: "Người một nhà cả mà, đừng khách khí!"
Diệp Huyền thấy lòng mình ấm áp. Có vẻ như hắn nhớ ra điều gì đó, bèn nhìn Tiểu Bạch. Tiểu Bạch chớp mắt, nàng liếc nhìn Nhị Nha, Nhị Nha nhún vai: "Ngươi tặng được gì thì tặng!"
Tiểu Bạch nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền ngoác miệng cười, hắn khẽ xoa đầu Tiểu Bạch. Hắn thực sự rất thích tiểu gia hỏa màu trắng này!
Nàng quá là đáng yêu!
Lúc này, tiểu gia hỏa màu trắng đột nhiên quay người tìm nạp giới. Nàng tìm hồi lâu, cuối cùng đột nhiên lôi một thứ ra, sau đó quay người đưa cho Diệp Huyền. Khi trông thấy thứ đồ ấy, vẻ mặt thanh sam nam tử và Nhị Nha lập tức thay đổi!
Thanh sam nam tử lập tức nói: "Món đồ này không được! Đổi, đổi cái khác..."
Diệp Huyền: "..."
Nghe thanh sam nam tử nói vạy, Diệp Huyền không nói hai lời mà lập tức nhận lấy món đồ trong tay Tiểu Bạch!
Là một bao cổ tay!
Hộ tí này màu vàng kim, trơn bóng như mặt kính. Trên đầu hộ tí còn vẽ một con ám long, phía cuối là một con kim long!
Diệp Huyền quan sát hộ tí một hồi rồi nhìn thanh sam nam tử: "Cha, đây là?"
Thanh sam nam tử nhìn Tiểu Bạch bằng ánh mắt bất lực: "Tiểu gia hỏa này... đúng là hào phóng!"
Tiểu gia hỏa màu trắng chớp mắt, sau đó ngoác miệng cười.
Thanh sam nam tử nhìn Diệp Huyền: "Hay là ngươi đổi món khác đi?"
Diệp Huyền vội nói: "Sao có thể! Đây là Tiểu Bạch tặng ta mà... Cha, ngươi đừng làm mấy chuyện không có liêm sỉ như vậy chứ!"
Thanh sam nam tử: "..."
Lúc này, Nhị Nha ở bên cạnh đột nhiên nói: "Đây là Thú Thần Tí!"
Diệp Huyền nhìn nàng: "Thú Thần Tí?"
Nhị Nha gật đầu: "Trong đó có thú thần chi hồn và hai con rồng! Hai con rồng này bình thường, còn thú thần chi hồn thì khá được!"
Diệp Huyền vội hỏi: "Lợi hại như thế nào?"
Nhị Nha liếm kẹo hồ lô: "Dù sao cũng không lợi hại bằng ta!"
Diệp Huyền: "..."
Lúc này, thanh sam nam tử ở bên cạnh đột nhiên mỉm cười: "Hiện giờ món đồ này không thích hợp với ngươi!"
Diệp Huyền lấy làm lạ: "Tại sao?"
Thanh sam nam tử nói: "Bởi vì hiện giờ ngươi quá yếu, không thể sử dụng được món đồ này!"
Diệp Huyền sa sầm mặt mũi, lại đả kích hắn!
Thanh sam nam tử lại nói: "Thú thần chi hồn kia không phải yêu thú bình thường đâu mà là một con yêu thú đã vượt qua Ý cảnh! Sức mạnh của nó không phải thứ mà hiện giờ ngươi có thể sử dụng được! Ngoài ra, trong đó còn có hai con rồng cũng đạt tới Ý cảnh đỉnh phong, ngươi cũng không thể quản lí được chúng. Ngươi..."
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ta có cách!"
Thanh sam nam tử chớp mắt: "Có cách gì?"
Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Cha này, nó có mạnh bằng ngươi không?"
Thanh sam nam tử bật cười ha ha: "Ngươi nói xem? Cha ngươi vô địch thiên hạ đấy!"
Khóe miệng Diệp Huyền giật giật.
Mẹ kiếp, lão này đúng là không biết xấu hổ!
Diệp Huyền lắc đầu, sau đó nói: "Thú hồn này biết sự tồn tại của ngươi không?"
Thanh sam nam tử gật đầu: "Đương nhiên là biết rồi!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Đừng bảo là do ngươi giết đấy nhé?"
Thanh sam nam tử lắc đầu cười: "Không, chỉ là trùng hợp có được nó..."
Nói đoạn, hắn ta lại nhìn Diệp Huyền: "Ngươi muốn món đồ này thật à?"
Diệp Huyền ngoác miệng cười: "Nếu ngươi không phản đối thì ta muốn!"
Thanh sam nam tử trầm mặc một hồi rồi nói: "Nếu như ngươi lấy món đồ này thì sẽ nhận một nhân quả, nhân quả này ngươi phải tự mình gánh vác, ngươi nghĩ cho kĩ đấy!"
Diệp Huyền nghĩ ngợi một hồi rồi nói: "Ta lấy!"
Nhân quả!
Hắn sợ gì chứ!
Cùng lắm thì đẩy nhân quả qua cho cha hắn!
Thanh sam nam tử khẽ gật đầu: "Thế thì cho ngươi vậy! Có điều ngươi phải nhớ kĩ, sức mạnh của món đồ này hơn ngươi ở hiện tại rất nhiều, chưa đến lúc bất đắc dĩ thì đừng dùng bừa nó!"
Diệp Huyền gật đầu: "Được!"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Vậy chúng ta đi đây!"
Diệp Huyền gật đầu: "Được!"
Thanh sam nam tử nhìn hắn: "Chúng ta đi mà hình như ngươi không buồn lắm nhỉ?"
Diệp Huyền: "..."
Thanh sam nam tử vỗ vai hắn, khẽ nói: "Chăm sóc cho mình thật tốt!"
Nói đoạn, hắn ta bèn đưa mấy người Đông Lý Nam biến mất!
Rời đi một cách dứt khoát!
Đi rồi!
Diệp Huyền nhìn bầu trời, trong lòng thấy hơi trống trải!
Lần này cha hắn thực sự đi rồi!
Con đường tiếp theo hắn sẽ phải tự mình bước đi!
Hồi lâu sau, Diệp Huyền lắc đầu cười rồi quay người rời đi, đúng lúc ấy hắn bỗng ngẩng đầu. Trên bầu trời có một cái hộp rơi xuống!
Rất nhanh sau đó, cái hộp rơi xuống trước mặt hắn!
Diệp Huyền mở hộp ra, bên trong là một Kiếm Chủ Lệnh!
Hắn sững sờ.
Lúc này, một tiếng cười truyền đến từ phía tinh không xa xôi: "Cha sẽ bảo vệ ngươi mãi mãi!"
Diệp Huyền thấy lòng mình ấm áp. Một lát sau, hắn lắc đầu cười, cất Kiếm Chủ Lệnh rồi rời đi!