Chương 3091: Các ngươi tự nghĩ đi
Chương 3091: Các ngươi tự nghĩ đi
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Sơn Lâm!"
Nghe vậy, Sơn Lâm vội vàng chạy đến trước mặt hắn, cung kính hành lễ: "Diệp thiếu có gì dặn dò?"
Diệp Huyền nhìn hắn ta: "Có muốn đạt đến Ý cảnh không?"
Sơn Lâm sững sờ, sau đó gật đầu lia lịa: "Muốn!"
Diệp Huyền xòe tay ra, một viên đại đạo nguyên tinh xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
"Đại đạo nguyên tinh!"
Mọi người lập tức kinh ngạc!
Chỉ trong chốc lát, bầu không khí lập tức sôi trào!
Đại đạo nguyên tinh!
Trước mặt Diệp Huyền, Sơn Lâm đoạt lấy viên đại đạo nguyên tinh trong tay Diệp Huyền. Giờ khắc này, cả người hắn ta đang ở trong trạng thái điên cuồng!
Đại đạo nguyên tinh!
Chính đại đạo bản nguyên chi khí này đã chặt đứt con đường đại đạo của hắn ta!
Nếu như hắn ta sinh sớm hơn vài chục vạn năm thì nào đến nỗi để mặc người ta sai xử như thế này?
Có vẻ như Sơn Lâm nhớ tới điều gì đó, hắn ta nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền vẫn luôn nhìn hắn ta, ánh mắt hắn lạnh như băng.
Khoảnh khắc ấy, Sơn Lâm mới nhận ra, hình như Diệp thiếu đâu có nói sẽ cho hắn ta!
Trả lại không đây?
Sơn Lâm siết chặt viên đại đạo nguyên tinh trong tay phải, ánh mắt hắn ta dần trở nên lạnh như băng...
Một lát sau, Sơn Lâm bỗng nhiên đưa viên đại đạo nguyên tinh kia cho Diệp Huyền, cười nói: "Diệp thiếu, ta có hơi kích động, mong ngươi thứ lỗi!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Đây là đại đạo nguyên tinh đấy, nếu như giờ ngươi chạy trốn thì hoàn toàn có thể dựa vào nó để đạt đến Ý cảnh!"
Sơn Lâm cười khổ: "Diệp thiếu nói phải, thế nhưng đây là đồ của Diệp thiếu, Diệp thiếu cho ta thì nó mới là đồ của ta. Nếu Diệp thiếu không cho ta thì ta không thể cướp!"
Hắn ta cũng nghĩ đến việc cướp!
Thế nhưng cuối cùng hắn ta vẫn không chọn làm vậy!
Lí trí đã chiến thắng dụng vọng!
Tại sao ư?
Rất đơn giản, vị Diệp thiếu trước mắt này không phải người bình thường!
Đại đạo nguyên tinh đã không còn tung tích từ ngày xưa. Đừng nói là đại đạo nguyên tinh, đến cả chút đại đạo bản nguyên chi khí cũng không có. Mà giờ khắc này, Diệp thiếu lại lấy ra một viên đại đạo nguyên tinh!
Đại đạo nguyên tinh à!
Sơn Lâm rất rõ, nếu như hắn ta cướp đại đạo nguyên tinh thì có khả năng sẽ khiến mình gặp phải họa sát thân!
Diệp Huyền mỉm cười: "Thực sự không cướp à?"
Sơn Lâm lắc đầu lia lịa: "Diệp thiếu, ta rất động lòng, nhưng vẫn là câu nói ấy, Diệp thiếu cho ta thì ta nhận, không cho ta thì ta không cần!"
Diệp Huyền nhìn hắn ta một hồi rồi mỉm cười: "Cho ngươi đấy!"
Sơn Lâm do dự một lát rồi nói: "Thứ này... thứ này quá quý giá! Ta không thể..."
Nói đến đây, hắn ta bèn lắc đầu thở dài: "Ôi! Thôi được rồi! Nếu Diệp thiếu đã có lòng tốt, ta mà từ chối nữa thì há chẳng phải không nể mặt Diệp thiếu hay sao?"
Nói đoạn, hắn ta bèn vội vàng nhận lấy đại đạo nguyên tinh!
Diệp Huyền lắc đầu cười: "Da mặt ngươi dày thật đấy!"
Sơn Lâm bật cười ha ha, sau đó hành lễ: "Đa tạ Diệp thiếu!"
Diệp Huyền đang định nói gì đó thì lúc này, hắn bỗng chau mày nhìn về phía xa xa, lúc này những cường giả ngụy Ý cảnh kia đều đang nhìn Sơn Lâm, vẻ mặt không mấy thân thiện.
Rất rõ ràng, bọn họ định cướp đồ!
Trông thấy cảnh tượng ấy, Sơn Lâm lập tức đề cao cảnh giác!
Diệp Huyền đột nhiên mỉm cười: "Sao thế, các ngươi cũng muốn cướp à?"
Nghe vậy, những cường giả ngụy Ý cảnh kia bèn nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền mỉm cười: "Nếu các ngươi muốn cướp thì có thể động thủ!"
Nói đoạn, hắn bèn xòe tay ra, trong lòng bàn tay hắn lại xuất hiện mười mấy viên đại đạo nguyên tinh: "Ta vẫn còn một ít, các ngươi có muốn cướp không?"
Thấy vậy, vẻ mặt các cường giả Ngụy Ý cảnh kia lập tức trở nên nghiêm trọng!
Vẫn còn nhiều vậy sao!
Nụ cười của Diệp Huyền dần trở nên lạnh lẽo: "Tới đi! Tới mà cướp này! Đừng sợ!"
Trông thấy cảnh tượng ấy, các cường giả ngụy Ý cảnh không những không dám động thủ mà trong mắt còn tràn ngập vẻ kiêng dè.
Thực ra bọn họ hoàn toàn không dám ra tay!
Phải biết rằng, sau lưng Diệp Huyền còn có mười sáu cường giả Ý cảnh đấy!
Mười sáu cường giả Ý cảnh!
Mười sáu người này đủ để đánh bay tất cả bọn họ!
Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Sơn Lâm: "Hiện giờ ngươi luyện lên Ý cảnh ngay tại đây luôn đi, người của ta sẽ âm thầm giúp đỡ ngươi!"
Sơn Lâm cung kính hành lễ: "Đa tạ Diệp thiếu!"
Nói đoạn, hắn ta bèn ngồi xuống, sau đó bắt đầu hấp thụ viên đại đạo nguyên tinh trong tay!
Sau khi đại đạo bản nguyên tiến vào, cả người Sơn Lâm lập tức run rẩy!
Đúng là quá đã!
Cơ thể hắn ta bắt đầu điên cuồng hấp thụ đại đạo bản nguyên chi khí. Sau khi hấp thụ đại đạo bản nguyên chi khí, khí tức của hắn ta lập tức tăng lên nhanh chóng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, các cường giả ngụy Ý cảnh kia không bình tĩnh được nữa!
Còn Diệp Huyền thì quay người vào trong ngôi nhà trúc!
Đọc sách!
Hiện giờ việc hắn cần làm là đợi, đợi mấy người A Mệnh đạt tới Ý cảnh, sau đó quyết định xem có bồi dưỡng những cường giả ngụy Ý cảnh này hay không!
Lúc này, cường giả của vũ trụ thực sự quá ít!
Vẫn hơi đuối khi đối mặt với Dị Duy tộc!
Bên bờ hồ, các cường giả ngụy Ý cảnh đưa mắt nhìn nhau. Lúc này, bạch quần nữ tử trong đám người đột nhiên nói: "Phụ thân hắn ta có thể khiến mười sáu cường giả Ý cảnh kia thần phục, các ngươi thấy hắn ta có phải người bình thường không?"
Mọi người trầm mặc!
Bạch quần nữ tử lại nói: "Đại đạo nguyên tinh đã không còn tung tích từ thời đại của chúng ta, đại đạo bản nguyên chi khí lại càng không có chút tin tức gì! Thế nhưng hắn lại lấy ra được nhiều như vậy! Điều này có nghĩa là gì?"
Mọi người nhìn nàng ta, bạch quần nữ tử khẽ nói: "Điều này có nghĩa là phụ thân hắn còn đáng sợ hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều. Hơn nữa, hắn còn có thể tặng đại đạo nguyên tinh cho người khác. Như vậy cũng có nghĩa là trong mắt hắn và phụ thân hắn, đại đạo nguyên tinh này chẳng quý giá một chút nào!"
Nói đến đây, nàng ta ngừng lại một chút rồi tổng kết: "Người có thể xem nhẹ đại đạo nguyên tinh như thế, các ngươi tự nghĩ đi..."
Tự nghĩ!
Vừa nghĩ sắc mặt mọi người lập tức trở nên nghiêm trọng!