Chương 1838. Bị mua chuộc
Chương 1838. Bị mua chuộc
Chương 1838: Bị mua chuộc
Sở dĩ Hạo Thiên làm vậy là bởi hắn ta biết mình không thể xử lí Diệp Huyền và A Mục một cách dễ dàng.
Sau lưng hai người này còn có người!
Hắn ta muốn đối phương ra ngoài ánh sáng chứ không phải ở trong bóng tối!
Bởi lẽ hắn ta có thể cảm nhận được trong bóng tối có cường giả, chỉ là họ chưa hiện thân mà thôi!
Diệp Huyền nhìn cái hộp màu đen mà trầm mặc.
Chiếc hộp này là tiểu gia hỏa màu trắng kia để lại cho hắn!
Bên trong có gì thì hắn cũng không biết!
Hắn chỉ biết, lúc tiểu gia hỏa đó tức giận thì sẽ mở cái hộp này ra.
Chiếc hộp này chắc chắn không đơn giản!
Ban đầu hắn định để lúc nào quan trọng mới sử dụng chiếc hộp này, nhưng giờ hắn cũng hết cách rồi, không thể không dùng.
Dẫu sao thì hắn thực sự không thể thắng được mấy người này!
Diệp Huyền khẽ mở chiếc hộp ra. Một đường hắc quang bèn bay ra. Rất nhanh sau đó, bên trong đường hắc quang ấy bỗng có một tiểu nữ hài màu đen xuất hiện. Tiểu nữ hài đó ăn mặc rất kì lạ, trên người nàng là một chiếc áo không tay, rất ngắn, chỉ che tới bả vai, bên dưới là một chiếc quần màu xanh lam. Chiếc quần này cũng đặc biệt, bởi lẽ đầu gối bên ống quần phải có một vết rách, trông như kiểu cố ý làm rách vậy.
Dưới chân tiểu nữ hài này là một đôi dép hình chữ nhân, bàn chân nho nhỏ sạch sẽ lộ giữa không khí.
Điểm đáng chú ý là trên đầu tiểu nữ hài còn có sừng, phía sau người cũng có đuôi.
Ở một nơi bí mật nào đó, Tiểu Đạo nhìn chằm chằm tiểu nữ hài ấy, không biết đang nghĩ gì.
Độc cước nữ tử bên cạnh nàng bỗng hỏi: “Nàng ta là ai vậy?”
Tiểu Đạo thản nhiên nói: “Chỉnh sửa một chút, nàng ta không phải người!”
Độc cước nữ tử: “…”
Ở phía xa xa, mấy người Hạo Thiên cũng trông thấy tiểu nữ hài vừa mới xuất hiện.
Hạo Thiên, A Bố Tạng và Cổ Chiến Thiên không chú ý đến sắc mặt của Bát Bộ Thiên Long. Khoảnh khắc ấy, đôi mắt Bát Bộ Thiên Long tràn ngập vẻ sợ hãi.
Diệp Huyền cũng nhìn về phía tiểu nữ hài, đương nhiên là hắn biết nàng!
Tiểu nữ hài này cùng một hội với tiểu gia hỏa màu trắng kia mà!
Tiểu nữ hài đột nhiên ngáp một cái, sau đó liếc mắt nhìn xung quanh. Cuối cùng, ánh mắt của nàng dừng trên người Diệp Huyền.
Diệp Huyền ngoác miệng cười: “Xin chào!”
Tiểu nữ hài quan sát hắn, nàng khẽ chau mày: “Sao ngươi vẫn yếu vậy hả?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu nữ hài liếc nhìn xung quanh: “Bạch đâu?”
Tiểu gia hỏa!
Mí mắt Diệp Huyền nhảy lên, vội vàng nói: “Nàng ta đi rồi!”
Tiểu nữ hài nhìn hắn: “Đi rồi?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đi rồi.”
Tiểu nữ hài nhún vai: “Thế ta cũng đi đây!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người chuẩn bị rời đi.
Lúc này, Diệp Huyền vội vàng kéo tiểu nữ hài lại, tiểu nữ hài quay đầu nhìn hắn, Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi nói: “Ngươi có thể giúp ta đánh một trận không?”
Đánh nhau!
Hai mắt tiểu nữ hài sáng lên, nhưng rất nhanh sau đó nàng lại lắc đầu: “Không thể!”
Diệp Huyền lấy làm lạ: “Tại sao chứ?”
Tiểu nữ hài chép miệng: “Ca ca đã nói rồi, không được lúc nào cũng giúp ngươi, ngươi phải học cách tự mình đối mặt với mọi chuyện!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Ca ca của ngươi là ai?”
Tiểu nữ hài nói: “Là…”
Nói tới đây, nàng bỗng nhiên ngừng lại và không tiếp tục nữa.
Diệp Huyền: “…”
Tiểu nữ hài nhìn hắn: “Ngươi bị người ta bắt nạt à?”
Diệp Huyền gật đầu lia lịa: “Đúng vậy!”
Nói đoạn, hắn vội vã chỉ vào mấy người Hạo Thiên ở phía đằng xa: “Bọn họ, bọn họ ỷ lớn hiếp nhỏ, bốn người đánh một mình ta!”
Tiểu nữ hài quay đầu nhìn mấy người Hạo Thiên, sau đó lại nhìn về phía Diệp Huyền: “Yếu vậy mà ngươi cũng không đánh lại được sao?”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu nữ hài đột nhiên nói: “Ca ca không cho ta giúp ngươi đánh nhau, ca ca nói phải để ngươi tự trưởng thành, ta đi đây!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi.
Lúc này, Diệp Huyền lại vội vàng níu tiểu nữ hài lại, hắn lấy một xiên kẹo hồ lô ra rồi đưa cho nàng.
Tiểu nữ hài nhận lấy xiên kẹo hồ lô, chớp mắt: “Ý ngươi là sao? Ta cho ngươi hay, ta không bị mua chuộc chỉ bởi một xiên kẹo hồ lô đâu!”
Diệp Huyền bỗng lấy thêm một xiên kẹo hồ lô nữa rồi đưa cho tiểu nữ hài. Tiểu nữ hài im lặng nhận lấy xiên kẹo hồ lô, sau đó nói: “Đánh mấy người bọn họ thôi hả?”
Diệp Huyền gật đầu: “Đúng vậy! Nhưng mà bọn họ có bốn người lận!”
Tiểu nữ hài liếc mắt nhìn mấy người Hạo Thiên, sau đó nói: “Không phải sợ!”
Nói đoạn, nàng bèn đi về phía mấy người Hạo Thiên.
Nhìn thấy tiểu nữ hài đang đi về phía mình, Hạo Thiên chẳng tỏ vẻ gì cả, hắn ta bỗng biến mất ngay tại chỗ.
Ở phía xa xa, tiểu nữ hài dừng bước, nàng vung một quyền.
Uỳnh!
Một quyền ấy gần như có thể hủy diệt cả tinh không!
Tinh không trong phạm vi vạn dặm xung quanh nhanh chóng tan nát, vô số tinh quang vỡ tung, cả tinh vực bỗng biến thành một cái hố đen!
Một cái hố đen cực lớn cứ thế được ra đời!
Còn Hạo Thiên thì bị đánh bay về phía sau cả vạn dặm. Khi hắn ta dừng lại thì nhục thân của hắn ta đã nứt vỡ, máu tươi đầm đìa!
Một quyền này lập tức khiến mọi người phải kinh sợ!
Diệp Huyền cũng ngơ ngác.
Sao tiểu nữ hài này mạnh vậy?
Nàng có còn là con người không?