Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 159 - Chương 1849. Ngươi Không Phải Người Của Nhân Tộc Đúng Không

Chương 1849. Ngươi không phải người của Nhân tộc đúng không Chương 1849. Ngươi không phải người của Nhân tộc đúng không

Chương 1849: Ngươi không phải người của Nhân tộc đúng không

Thần Công nhìn Diệp Huyền: “Tiểu huynh đệ, ngươi không muốn bị đối xử như con Chân Long kia đâu nhỉ?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Không muốn!”

Thần Công gật đầu: “Thế thì bắt đầu đi, Nhân Vương!”

Diệp Huyền nhìn Thần Công: “Ngươi không phải người của Nhân tộc đúng không?”

Thần Công mỉm cười: “Đúng vậy!”

Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Nói đoạn, hắn nhìn A Mục, A Mục lắc đầu.

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta ghét nhất là bị người khác uy hiếp!”

Nói đoạn, hắn bèn đưa A Mục vào Giới Ngục tháp. Tuy nhiên Diệp Huyền lại phát hiện, hắn không làm được điều này!

Hắn nhìn A Mục bằng ánh mắt kinh ngạc: “Ngươi…”

A Mục chớp mắt: “Nếu ta không muốn thì ngươi không thể đưa ta vào Giới Ngục tháp đâu!”

Diệp Huyền trầm mặc.

A Mục đi tới trước mặt hắn: “Ta đã nói rồi! Có chuyện gì thì chúng ta cùng nhau đối mặt!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Thế thì ngươi giúp đỡ ta nhé!”

A Mục gật đầu: “Được!”

Nói đoạn, nàng bèn xòe bàn tay ra, một cái đầu lâu xuất hiện trong tay nàng.

Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Đây là gì?”

A Mục mỉm cười: “Ngươi đánh đi!”

Diệp Huyền gật đầu, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Thần Công. Thần Công mỉm cười: “Sống yên không tốt sao?”

Diệp Huyền cười: “Cả đời này ta ghét nhất là bị người khác uy hiếp! Hơn nữa ta tin rằng, sau khi ta giúp người xong ngươi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta”

Dứt lời, hắn bèn nhón chân nhảy lên.

Uỳnh!

Một tiếng kiếm minh vang lên giữa trời đất!

Trên không trung, Thần Công nhếch miệng cười: “Nhân loại nhỏ bé!”

Dứt lời, hắn ta chĩa quái xoa về phía trước, một cột nước ập xuống từ bầu trời.

Đối mặt với cột nước ấy, Diệp Huyền thực sự không dám lơ là. Hắn cầm Thiên Tru Kiếm và chém xuống.

Uỳnh!

Kiếm của Diệp Huyền chém lên cột nước, cột nước bèn vỡ tan. Thế nhưng hắn cũng lập tức rơi xuống dưới.

Diệp Huyền liếc nhìn tay phải của mình, tay phải của hắn đã nứt toác.

Trên bầu trời, Thần Công liếc mắt nhìn hắn: “Ngươi không hề yếu như ta tưởng!”

Diệp Huyền bật cười ha ha, ngay sau đó lại xông lên trời.

Ở phía không xa, A Mục đặt cái đầu lâu xuống đất rồi bày một vài thứ khá kì lạ lên trước cái đầu lâu. Sau đó, nàng chắp hai tay lại, miệng lẩm bẩm gì đó.

Trên bầu trời, Diệp Huyền vẫn đang chiến đấu với Thần Công, thế nhưng hắn đang ở thế bị chèn ép!

Nếu không phải có Thái Cực Thuẫn thì hắn hoàn toàn không phải đối thủ của Thần Công!

Thực lực giữa hai bên chệnh lệch quá lớn!

Có điều, Diệp Huyền càng đánh càng dũng cảm hơn.

Hắn phải chiến đấu!

Từ lúc thực lực được nâng lên, hắn hiếm có dịp chiến đấu. Mà bây giờ, hắn thực sự muốn nghiêm túc đánh một trận!

Trên bầu trời, Thần Công cứ đánh mãi đánh mãi, hắn ta bỗng chau mày. Bởi lẽ hắn ta phát hiện ra mình không thể giết đối phương một cách dễ dàng!

Thái Cực Thuẫn!

Mỗi khi hắn ta ra sát chiêu thì Diệp Huyền lại sử dụng Thái Cực Thuẫn, sau đó chế ngự sát chiêu của hắn ta.

Rầm!

Đúng lúc này, Diệp Huyền lại bị một cột nước đánh bay, phải lùi lại phía sau cả trăm trượng!

Hắn vừa mới dừng lại thì không gian xung quanh bỗng rạn nứt. Ngay sau đó, vô số những đường thủy liên bắt đầu xông ra từ không gian và dồn về phía hắn!

Diệp Huyền không hề do dự mà vội lấy Thái Cực Thuẫn ra.

Rầm rầm! Rầm rầm!

Chỉ trong chốc lát, những đường thủy liên xung quanh hắn đã nổ tung. Một lúc sau, chúng biến mất hoàn toàn, và Diệp Huyền vẫn không sao cả!

Thần Công nhìn chằm chằm vào hắn: “Hay cho một Thái Cực Thuẫn!”

Nói đoạn, hắn ta bỗng biến mất.

Vụt!

Một đường thủy liên như một tia sét bắn ra!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền đứng yên, cứ để mặc đường thủy liên đó đánh xuống Thái Cực Thuẫn.

Uỳnh uỳnh!

Thái Cực Thuẫn rung lên kịch liệt.

Mặc dù Thái Cực Thuẫn đã chế trụ được sức mạnh của đường thủy liên đó, song uy lực còn sót lại của nó vẫn có thể khiến Diệp Huyền phải lùi lại về phía sau cả trăm trượng!

Diệp Huyền còn chưa dừng lại thì không gian xung quanh hắn lại xuất hiện vô số những dòng thủy lưu!

Lúc này, giọng nói của tầng thứ chín vang lên trong đầu Diệp Huyền: “Đây là Thủy Vực!”

Vực!

Nghe vậy, sắc mặt Diệp Huyền bèn thay đổi, bởi lẽ hắn phát hiện mình đã bị áp chế!

Hắn không do dự nữa mà lấy luôn Thần Vương Tọa ra. Khoảnh khắc Diệp Huyền ngồi lên Thần Vương Tọa, một luồng sức mạnh thần bí bèn xuất hiện xung quanh hắn.

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, không gian mà hắn ở đã bị hai loại vực phá vỡ!

Thần Vực của Diệp Huyền đối đầu trực tiếp và ngăn lại Thủy Vực của đối phương. Không chỉ có vậy, hắn còn có cả Kiếm Vực!

Hai loại vực!

Ầm ầm!

Những dòng thủy lưu xung quanh hắn đột nhiên biến mất tăm!

Ở phía xa xa, Thần Công híp mắt lịa và nói: “Hai loại vực!”

Diệp Huyền nhìn Thần Công, trong lòng vẫn thấy hơi sợ. Khoảnh khắc ban nãy nếu hắn không có Thần Vương Tọa và Kiếm Vực thì e là đã toi đời rồi!

Đúng lúc đó, Thần Công bỗng nhắm hai mắt lại. Ngay sau đó, cả bầu trời bỗng biến thành một mảnh hà lưu. Tiếp đó, vô số đường thủy tiễn bao phủ lấy bầu trời và phóng về phía Diệp Huyền.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền bèn tái mặt. Hắn phất tay phải, Thái Cực Thuẫn bèn xuất hiện trên bầu trời.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, cả Bất Châu Thần Sơn như đang rung chuyển!

Trên bầu trời, những đường thủy tiễn nhiều vô cùng, liên tiếp xông về phía Diệp Huyền.

Mặc dù Thái Cực Thuẫn có thể ngăn lại những đường thủy tiễn ấy, thế nhưng trông sắc mặt Diệp Huyền vẫn càng lúc càng tái nhợt.

Sắc mặt hắn có hơi khó coi, biết Thần Công muốn diệt trừ hắn!
Bình Luận (0)
Comment