Chương 1866. Hoàn toàn có thể
Chương 1866. Hoàn toàn có thể
Chương 1866: Hoàn toàn có thể
Ở trước mặt Diệp Huyền là một đầm lầy.
Thâm Uyên đầm lầy!
Nhìn từ phía ngoài của đầm lầy này thì trông có vẻ vô cùng bình lặng, nhưng Diệp Huyền biết, trong đầm lầy này có ẩn giấu sát khí.
Hắn nhìn về phía cự viên cách đó không xa: "Ngươi có thể bảo kẻ đứng đầu của chúng nó ra nói chuyện một chút được không?"
Cự viên trầm tư một lát rồi đi tới vùng ven đầm lầy, đấm mạnh một phát vào trong đầm lầy.
Ầm ầm!
Sau khi đấm xong một quyền này, đầm lầy trước mặt nó lập tức nổ tung!
Rất nhanh sau đó cả đầm lầy ngay lập tức trở nên sục sôi, rất nhiều con Thâm Uyên Cự Ngạc nổi lên mặt nước.
Nhìn thấy cảnh này, cự viên lui về phía sau vài trượng.
Ở trong đầm lầy này, nó không phải là đối thủ của Thâm Uyên Cự Ngạc.
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ai là kẻ đứng đầu của chúng?"
Cự viên lắc đầu: "Không biết!"
Đúng lúc này, một con cá sấu có hình thể khổng lồ đột nhiên bò ra từ trong Thâm Uyên đầm lầy, con cự ngạc này to hơn gấp đôi so với những con Thâm Uyên Cự Ngạc khác.
Diệp Huyền nhìn con cự ngạc trước mắt, cười nói: "Có thể nói chuyện một chút được không?"
Cự ngạc nhìn Diệp Huyền: "Nhân loại!"
Diệp Huyền gật đầu: "Vu tộc."
Cự ngạc nhìn chằm chằm vào hắn: "Nhân loại, ngươi muốn làm gì?"
Diệp Huyền nói: "Muốn nói chuyện với ngươi!"
Cự ngạc cười lạnh: "Nói cái gì?"
Diệp Huyền nhìn cự ngạc: "Có muốn rời khỏi giới này không?"
Cự ngạc híp mắt lại: "Ngươi có ý gì!"
Diệp Huyền khẽ cười nói: "Ý ta là ta có thể dẫn các người rời khỏi giới này."
Cự ngạc nói: "Vì sao chúng ta phải rời khỏi giới này?"
Diệp Huyền cười nói: "Bởi vì linh khí bên ngoài nhiều hơn giới này ít nhất là mười lần, nếu các ngươi đi ra bên ngoài để tu luyện, một công đôi việc!"
Cự ngạc nhìn Diệp Huyền: "Ngươi là nhân loại."
Diệp Huyền mỉm cười: "Vậy thì sao? Tất cả nhân loại đều là người xấu sao? Nhân loại cũng có người tốt, không phải sao?"
Nói xong, hắn chỉ vào cự viên: "Không tin thì ngươi hỏi nó đi, bản thân ta là người rất tốt!"
Cự viên: "..."
Mà cự ngạc kia thật sự nhìn về phía cự viên, cự viên do dự một chút, sau đó gật đầu: "Quả thật rất tốt, rất đáng tin cậy!"
Cự ngạc nhìn cự viên: "Ngươi tin nhân loại sao?"
Cự viên gật đầu: "Vì sao ngươi không đánh cược thử một phen? Nếu thắng cược thì lập tức có thể dẫn theo Cự Ngạc nhất tộc của ngươi rời khỏi giới này, nếu thất bại thì ngươi cũng không tổn thất gì cả, không phải sao? Hay là nói, ngươi muốn ở lại nơi này cả đời?"
Cá sấu khổng lồ trầm mặc.
Cự viên lại nói: "Với thiên phú của các hạ, nếu đi ra ngoài thì ít nhất là Chủ Tể cảnh!"
Diệp Huyền: "..."
Cự ngạc nhíu mày: "Chủ Tể cảnh?"
Cự viên vội vàng gật đầu: "Chính là một loại cảnh giới vô cùng lợi hại! Cự ngạc, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn ở lại nơi này cả đời sao? Ngươi không nghĩ đến bản thân ngươi thì cũng phải ngẫm lại vì Cự Ngạc nhất tộc của ngươi! Một khi đã ra bên ngoài, có linh khí dồi dào, với thiên phú của ngươi, đừng nói Chủ Tể cảnh, ngay cả trên Chủ Tể cảnh cũng hoàn toàn có thể!"
Nói xong, nó nhìn về phía Diệp Huyền: "Đúng không?"
Diệp Huyền vội vàng gật đầu: "Đúng vậy!"
Cự ngạc nhìn về phía Diệp Huyền: "Trên Chủ Tể cảnh là cái gì?"
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó nói: "Trên Chủ Tể còn có Độn Nhất trong truyền thuyết."
Cự ngạc nhìn hắn: "Nếu đi ra ngoài rồi thì ta cũng có cơ hội đạt tới Độn Nhất cảnh trong truyền thuyết sao?"
Diệp Huyền gật đầu: "Hoàn toàn có cơ hội!"
Cự viên đột nhiên nói: "Các hạ, không phải là thiên phú của chúng ta không được mà là hoàn cảnh không được, dựa vào thiên phú của chúng ta, nếu đi ra ngoài nhất định có thể vượt qua được tổ tiên. Khi đó, cho dù là Vu tộc ở trước mặt chúng ta thì chúng ta cũng có thể tiêu diệt chỉ bằng một cái búng tay!"
Diệp Huyền nhìn về phía cự viên, chớp mắt...
Cảm nhận được ánh mắt Diệp Huyền, cự viên nhìn về phía hắn: "Có vấn đề gì sao?"
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Nếu ta biến thành đại tế ti thì coi như chúng ta là bằng hữu! Mọi người sống trong hòa bình, các ngươi thấy có được không? Dù sao thì chiến tranh sẽ có rất nhiều người phải chết!"
Cự viên gật đầu: "Đến lúc đó có thể nể mặt ngươi!"
Diệp Huyền: "..."
Lúc này, cự ngạc kia đột nhiên nói: "Nhân loại, ta có thể tin tưởng ngươi không?"
Diệp Huyền còn chưa nói gì, cự viên kia đột nhiên nói: "Hoàn toàn có thể!"
Cự ngạc nhìn về phía cự viên, cự viên nói: "Nhân loại này không tệ, hơn nữa cũng không phải tất cả nhân loại đều là người xấu, trong nhân loại cũng có người tốt, không phải sao? Còn nữa, đây chính là cơ hội cuối cùng của hai tộc chúng ta, chúng ta phải nắm chắc."
Cự ngạc im lặng.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên giơ cao cánh tay trái: "Vì tự do!"
Cự viên ngẩn người, sau đó giơ tay trái lên, rống giận: "Vì tự do!"
Phía sau nó, rất nhiều yêu thú đồng loạt rống lên.
Tự do!
Bọn họ bây giờ chẳng khác nào bị nhốt trong lồng sắt, cảm giác này khiến cho con người ta cảm thấy quá nghẹn khuất!
Vì tự do!
Tự do!
Cự ngạc kia trầm mặc hồi lâu rồi đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: "Vì tự do!"
Sau khi lời nói của nó vừa dứt thì rất nhiều Thâm Uyên Cự Ngạc ở trong Thâm Uyên đầm lầy cũng đều đồng loạt rống lên.