Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 175 - Chương 1865. Không Có Quy Định

Chương 1865. Không có quy định Chương 1865. Không có quy định

Chương 1865: Không có quy định

Cự viên nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền nhìn thẳng vào đối phương: "Nếu ngươi giúp đỡ ta, ta có thể thay đổi huyết mạch của ngươi, khiến ngươi có thể đột phá huyết mạch của bản thân, đột phá những gông cùm xiềng xích."

Hai mắt của cự viên híp lại: "Ta dựa vào cái gì để tin tưởng ngươi?"

Diệp Huyền nhún vai: "Ta đã nói rồi! Ngươi có thể lựa chọn đặt cược! Đương nhiên, ngươi cũng có thể lựa chọn không đặt cược, tiếp tục ở lại đây, sau đó chờ người thí luyện tiếp theo tiến vào, hoặc là ngươi sẽ chết già ở chỗ này.”

Cự viên trầm mặc.

Diệp Huyền cười nói: "Vì sao không đặt cược? Dù sao ngươi cũng không có tổn thất gì, ngươi nói xem?"

Cự viên nhìn về phía hắn: "Nhưng ta không tin ngươi!"

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi thử nghĩ một chút đi, vì sao Vu tộc cho ta tiến vào thí luyện? Bọn họ sẽ để cho một kẻ vô sỉ tiến vào tham gia thí luyện của đại tế ti sao? Nhất định là nhân phẩm và thiên phú của ta đều được Vu tộc tán thành, cho nên bọn họ mới có thể cho ta tiến vào, ngươi hiểu không?"

Cự viên trầm mặc.

Diệp Huyền lại nói: "Trong lúc nói chuyện với ngươi, ta phát hiện ngươi biết không ít. Thật ra, thứ cho ta nói thẳng, một quyết định của ngươi bây giờ có thể thay đổi vận mệnh của ngươi và Cự Viên tộc ngươi, vì sao ngươi không thử một lần?"

Cự viên vẫn trầm mặc.

Rõ ràng là đã có một chút do dự.

Lúc này, Diệp Huyền nói tiếp: "Ngươi đã không có đối thủ ở Vạn Thú sơn mạch này, nhưng bây giờ ngươi nhất định đã đạt tới bình cảnh của mình rồi. Ta có thể nói với ngươi rằng nếu ngươi muốn thăng cấp ở nơi này thì khó như lên trời! Nhưng nếu ngươi có thể đi ra ngoài, ta có thể cam đoan với ngươi, đó chắc chắn là chuyện dễ dàng. Hơn nữa, nếu ngươi giúp đỡ ta thì ta sẽ mãi mãi ghi nhớ ân tình này và trả ơn ngươi.”

Cự viên nhìn Diệp Huyền: "Ngươi không đi ra được.”

Diệp Huyền có chút khó hiểu: "Vì sao?"

Cự viên nhẹ giọng nói: "Cho dù ta thả ngươi ra ngoài, nhưng phía sau Vạn Thú sơn mạch này càng nguy hiểm hơn!"

Diệp Huyền cười nói: "Vậy thì sao? Tu vi và sức mạnh của ta đều bị phong ấn mà còn không sợ, ngươi có thực lực cường đại như vậy thì sợ cái gì? Theo ta, chúng ta sẽ ra ngoài.”

Cự viên trầm mặc một lát, sau đó nói: "Nhân loại, ngươi có thể thề với ta không?"

Diệp Huyền nhìn về phía cự viên: "Thề cái gì?"

Cự viên nói: "Nếu có thể đi ra ngoài, ngươi phải mang theo ta và Cự Viên tộc thoát khỏi khó khăn, rời khỏi nơi này."

Diệp Huyền nói: "Được! Nếu có thể đi ra ngoài, chắc chắn ta sẽ không nuốt lời, nếu nuốt lời sẽ mãi mãi không được chết tử tế!"

Cự viên khẽ gật đầu: "Được!"

Nghe vậy, Diệp Huyền đã buông lỏng trong lòng.

Tên này đã đồng ý!

Cũng may chỉ số thông minh của tên này không thấp, nếu như quá thấp thì căn bản là hắn không thể đả động được!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Phía sau Vạn Thú sơn mạch là cái gì?"

Cự viên nói: "Thâm Uyên đầm lầy! Nơi đó có một bầy cá sấu Thâm Uyên Cự Ngạc vô cùng hung mãnh, nếu ở trên đất liền thì ta không sợ chúng nó, nhưng mà ở trong đầm lầy lại không phải là đối thủ của chúng.”

Diệp Huyền trầm mặc một lát, sau đó nói: "Nơi này có bao nhiêu yêu thú cường đại? Ta muốn loại cường đại này!"

Cự viên nhìn hắn: "Ngươi muốn làm cái gì?"

Diệp Huyền nói: "Chỉ có hai chúng ta, thực lực quá yếu! Ngươi có thể gọi bao nhiêu yêu thú đi theo chúng ta?"

Cự viên lắc đầu: "Ta không biết!"

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi thử xem, gọi quần thể yêu thú cường đại của nơi này tới đây!"

Cự viên nhìn thoáng qua hắn, sau đó xoay người rời đi.

Ước chừng một canh giờ sau, cả Vạn Thú sơn mạch đột nhiên rung chuyển, rất nhiều yêu thú xông tới Cự Viên sơn.

Chỉ chốc lát sau, rất nhiều yêu thú đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, ước chừng khoảng mấy ngàn!

Mà cầm đầu chính là cự viên!

Phía sau nó còn có hơn ba mươi con vượn có hình thể khổng lồ.

Cự viên nhìn Diệp Huyền: “Những yêu thú này đồng ý đi theo ta.”

Diệp Huyền khẽ gật đầu, không thể không nói, với tư cách là lão đại nơi này thì cự viên này vẫn có chút sức hấp dẫn!

Cự viên nói: "Bây giờ làm gì?

Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía xa xa, nhẹ giọng nói: "Đi Thâm Uyên đầm lầy!"

Nói xong, hắn nhìn về phía cự viên: "Ta có thể ngồi trên người ngươi không? Ngươi cũng biết ta đi rất chậm mà.”

Cự viên nhìn thoáng qua Diệp Huyền, nó không để Diệp Huyền ngồi trên người mình, nhưng lại để hắn ngồi trên người một con đại viên yêu thú, hắn bèn ngồi trên vai con vượn kia.

Cứ như vậy, dưới sự dẫn dắt của Diệp Huyền và cự viên, một đám yêu thú chầm chậm đi tới Thâm Uyên đầm lầy.

...

Bên ngoài tửu quán.

Giang thúc nhìn về phía A Mục: "Hắn đang dụ địch theo phe mình!"

A Mục trầm mặc.

Giang thúc trầm giọng nói: "Hắn như vậy... không được, những yêu thú kia đều là do chúng ta nuôi ở bên trong, hắn..."

A Mục đột nhiên nói: "Thí Luyện Chi Lộ có quy định không thể liên thủ với yêu thú sao?"

Giang thúc do dự, sau đó lắc đầu: "Điều này thì không có!"

A Mục cười nói.

"Vậy không phải là được rồi sao?"

Giang thúc cười khổ: "Nha đầu này, hắn làm như vậy sẽ khiến cho bên trong trở nên lộn xộn! Tên này căn bản không ra bài theo lẽ thường, tiếp tục để cho hắn làm như vậy thì ta thật không biết là hắn đang muốn làm cái gì ở trong!"

A Mục trầm mặc.

Giang thúc trầm giọng nói: "Ngươi không nói gì sao?"

A Mục nhẹ giọng nói: "Ta nói gì bây giờ?”

Giang thúc trầm giọng nói: "Hắn đã biến thành sơn đại vương rồi! Ta sợ hắn tiếp tục làm như vậy thì sắp nhất thống thử luyện giới luôn mất!"

A Mục: "..."

Trong sơn mạch, Diệp Huyền dẫn theo đám yêu thú điên cuồng chạy, chỉ chốc lát sau, bọn họ đã đi tới Thâm Uyên đầm lầy.
Bình Luận (0)
Comment