Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 181 - Chương 1871. Không Ai Tranh Giành Với Ngươi Đâu

Chương 1871. Không ai tranh giành với ngươi đâu Chương 1871. Không ai tranh giành với ngươi đâu

Chương 1871: Không ai tranh giành với ngươi đâu

Nữ tử nhẹ giọng nói: "Xem nhân phẩm của ngươi, ngươi là Vu thị, nếu nhân phẩm không tốt, ta sẽ thay đại tế ti của ngươi chém chết ngươi! Còn nữa, yêu thú bằng hữu của ngươi, ta cũng không đả thương nó, cái mà ngươi nhìn thấy đều là vu thuật.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Nữ tử lại nói: "Ngươi là Vu thị của Vu tộc, chính là người một nhà, hơn nữa, Vu thị có địa vị được tôn sùng, nếu vừa rồi ngươi vứt bỏ những yêu thú kia thì ai mà biết sau này ngươi có phản bội Vu tộc hay không? Mà ngươi đã không bỏ rơi những Vu thị đó! Ánh mắt đại tế ti của ngươi đúng là không tệ!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Thực lực của ta rất yếu!"

Nữ tử cười nói: "Vậy thì đã sao? Ai quy định Vu thị nhất định phải có thực lực cường đại? Hơn nữa, thực lực không đủ thì có thể nâng cao, nhưng nếu nhân phẩm không tốt vậy thì rất khó có thể tăng lên!"

Diệp Huyền do dự một chút, sau đó nói: "Hay là ngươi dẫn ta theo đi!"

Nữ tử mỉm cười: "Ngươi có thể dựa vào năng lực của mình để đi tiếp! Nếu ngươi ra khỏi được con đường này thì ngươi sẽ được Vu tộc tôn kính, khi đó, Vu tộc tôn kính ngươi không phải bởi vì đại tế ti của ngươi, cũng không phải bởi vì thân phận Vu thị của ngươi.”

Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó nói: "Vậy ta vẫn nên tiếp tục đi thôi!"

Nữ tử cười nói: "Bảo trọng!"

Nói xong, nàng rời đi ngay lập tức, lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Sau khi ngươi đi ra ngoài, sẽ làm đại tế ti sao?"

Nữ tử cười nói: "Ngươi đoán đi!"

Nói xong, nàng đã biến mất tại chỗ.

Giữa sân, Diệp Huyền thấp giọng thở dài, hắn đã không thể quan tâm tới những việc đó nữa rồi!

Hắn đi về phía xa xa.

Mà đúng lúc này, một cây bút màu đen đột nhiên rơi xuống trước mặt hắn: "Ngươi giữ lại cây bút này, nếu sau này ở bên ngoài gặp nguy hiểm có thể dùng bút này viết một chữ 'Lai', ngươi nói ra chữ này thì ta sẽ đến!"

Diệp Huyền chớp mắt, sau đó vội vàng thu hồi cây bút kia!

Đại tế ti lợi hại nhất Vu tộc, ngay cả Thần Công cũng không thể đánh lại nàng, đây chính là một chiến thần siêu cấp!

Diệp Huyền thu hồi cây bút kia, xoay người rời đi.

....

Trước tửu quán, nữ tử xuất hiện trước mặt A Mục.

A Mục nhìn nữ tử trước mặt, không nói gì.

Giang thúc ở bên cạnh vội vàng cung kính hành lễ.

Nữ tử đánh giá A Mục một cái, cười nói: "Ngươi chọn người không tệ."

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

A Mục đột nhiên nói: "Vu tộc cần ngươi!"

Nữ tử cũng không quay đầu lại: "Lúc cần ta thì ta sẽ có mặt!"

Nói xong, nàng đã biến mất không thấy bóng.

Một hồi lâu sau A Mục vẫn chưa nói gì.



Diệp Huyền lại trở lại Thâm Uyên đầm lầy một lần nữa, khi nhìn thấy hắn, cự viên vội vàng xông tới trước mặt hắn.

Quả nhiên, cự viên không hề bị sao cả!

Sau khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng Diệp Huyền cũng buông lỏng, hắn vỗ vào đùi cự viên: "Không có việc gì là tốt rồi!"

Cự viên khẽ gật đầu.

Diệp Huyền nhìn đám yêu thú một lượt: "Các ngươi ở lại đây, con đường còn lại để ta tự mình đi thôi!"

Cự viên nhíu mày: "Ngươi đã đồng ý với chúng ta!"

Diệp Huyền cười nói: "Ngươi hiểu lầm ý của ta rồi! Ý ta là ta sẽ đi trước, nếu có nguy hiểm, ta sẽ quay lại tìm các ngươi. Bây giờ, yêu thú quá nhiều sẽ khiến người ta chú ý, ngược lại không tốt.”

Cự viên do dự một chút, sau đó nói: "Thực lực của ngươi bây giờ..."

Diệp Huyền cười nói: "Không có việc gì, ta sẽ cẩu đạo một chút!"

Cự viên còn muốn nói cái gì đó nhưng Diệp Huyền đột nhiên nói: "Ngươi yên tâm, lần này không cần biết kết quả như thế nào, cho dù ta chết, bằng hữu của ta cũng sẽ thả các ngươi ra ngoài, điểm này ta có thể cam đoan với các ngươi!"

Biểu cảm của cự viên trở nên phức tạp: "Vậy ngươi phải cẩn thận! Nếu cần thì hãy trở về tìm chúng ta!"

Diệp Huyền gật đầu: "Được! Chư vị, bảo trọng!"

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Cự viên đứng tại chỗ nhìn Diệp Huyền rời đi, nhẹ giọng nói: "Nhân loại cũng có tốt xấu!"

Cự ngạc nói: "Chúng ta thật sự có thể đi ra ngoài sao?"

Cự viên gật đầu: "Có thể!"

Đúng lúc này, một nữ tử đột nhiên xuất hiện ở giữa sân.

Người đến chính là A Mục!

A Mục nhìn đám cự viên: "Đi theo ta!"

Cự viên nói: "Ngươi là?"

A Mục nhẹ giọng nói: "Đại tế ti của Vu tộc! Ta có thể dẫn các ngươi rời khỏi nơi này!"

Cự viên do dự một chút, sau đó nói: "Có thể chờ một chút được không?"

A Mục nhìn về phía cự viên, cự viên trầm giọng nói: "Có lẽ hắn sẽ cần sự trợ giúp của chúng ta."

A Mục nhìn cự viên hồi lâu, nàng cười khẽ: "Được!"

Nói xong, nàng xoay người biến mất không thấy bóng dáng.

Xa xa, Diệp Huyền đi xuyên qua Tội Ác Đại Hạp Cốc, mà sau Tội Ác Đại Hạp Cốc là một đồng bằng.

Đồng bằng rộng vô biên!

Diệp Huyền tiếp tục đi về phía trước, đi khoảng một canh giờ sau, hắn nhìn thấy một dòng sông, trong lòng lập tức vui vẻ. Hắn vội vàng đi tới, vừa đến bờ sông, muốn uống nước nhưng vẫn nhẫn nhịn!

Hắn cẩn thận quan sát đáy nước trước mặt một chút, sau khi xác định không có yêu thú nguy hiểm gì mới lập tức cúi người xuống, uống nước một cách điên cuồng.

Một đường đi tới đây, hắn đã khát nước gần chết rồi.

Phải biết rằng, bây giờ hắn chỉ là một người bình thường!

Đúng lúc này, một giọng nói dịu dàng đột nhiên truyền đến từ bên cạnh: "Uống từ từ thôi, không ai tranh giành với ngươi đâu!"

Nghe được giọng nói này, sắc mặt Diệp Huyền chợt thay đổi...

Mà gần như là trong cùng một thời khắc, hắc động trước tửu quán đột nhiên biến mất.

Giang thúc biến sắc, hắn ta nhìn về phía A Mục, hai mắt A Mục híp lại, hai tay kết ấn, thầm đọc chú ngữ, một lát sau, trước mặt nàng lại xuất hiện một hắc động, nhưng mà bên trong không có gì cả!

Lúc này sắc mặt A Mục cũng đã thay đổi!

Vẻ mặt nàng trở nên âm trầm một cách đáng sợ: "Bên trong có khách không mời mà đến!"
Bình Luận (0)
Comment