Chương 1878. Ta không thích ngồi chờ chết
Chương 1878. Ta không thích ngồi chờ chết
Chương 1878: Ta không thích ngồi chờ chết
Thần Đế ở phía chân trời im lặng nhìn Diệp Huyền.
Hắn ta vẫn có chút băn khoăn!
Tuy rằng nữ tử váy trắng đã rời đi rồi nhưng Diệp Huyền này cũng có chút quan hệ không thể nói rõ ràng với Thiên Đạo!
Thần Linh tộc cũng kiêng kỵ với Thiên Đạo giống như vậy!
Dường như biết Thần Đế đang do dự, Ác Ma Nhạn cười nói: "Bây giờ sợ rồi sao?"
Thần Đế nhìn về phía nàng, Ác Ma Nhạn khẽ nói: "Ngũ Duy Kiếp năm đó là dùng mạng tổ tiên cùng với rất nhiều tiền bối của hai tộc chúng ta để đổi lấy, lần này ai sẽ gánh vác cho chúng ta?"
Thần Đế trầm mặc.
Ác Ma Nhạn lại nói: "Ta cũng không muốn dính vào nhân quả của hắn, nhưng đây là lựa chọn duy nhất của chúng ta hiện tại."
Thần Đế trầm mặc hồi lâu rồi nhìn về phía Diệp Huyền ở dưới: "Nếu ngươi muốn chiến, vậy thì chiến!"
Vừa dứt lời, chân trời phía sau hắn ta đột nhiên nứt ra, rất nhiều cường giả của Thần Linh tộc bay ra.
Đúng lúc này, A Mục phía dưới đột nhiên đi tới bên cạnh Diệp Huyền: "Ngươi tự mình đánh hay là muốn ta giúp đỡ?"
Diệp Huyền lườm A Mục một cái: "Đùa cái gì vậy chứ!"
Tuy rằng hắn đột phá đến Phàm kiếm đệ nhị trọng rồi, nhưng muốn đánh toàn bộ Thần Linh tộc và Ác Ma tộc thì đó là chuyện không thể nào!
A Mục mỉm cười, sau đó nhìn về phía Ác Ma Nhạn và Thần Đế.
Ác Ma Nhạn cười nói: "Đại tế ti, ngươi sẽ không để Vu tộc lâm vào chiến tranh đâu đúng không?"
A Mục cười nói: "Làm sao có thể chắc chắn được?"
Ác Ma Nhạn nhìn nàng: "Bởi vì Vu tộc ngươi còn có một đối thủ không đội trời chung là Thiên tộc!"
A Mục chớp mắt: "Ngươi đang uy hiếp ta!"
Ác Ma Nhạn cười nói: "Hai tộc chúng ta không hề có bất kỳ địch ý nào đối với Vu tộc, nhưng nếu đại tế ti cố ý muốn bảo vệ Diệp Huyền này, vậy thì chúng ta chỉ có thể đến Thiên tộc để uống trà!"
A Mục nhìn Ác Ma Nhạn: "Ngươi đến uống đi!"
Nói xong, hai hắc bào lão giả cầm pháp trượng đột nhiên xuất hiện ở phía sau A Mục, mà phía sau hai hắc bào lão giả còn có hơn mười cường giả của Vu tộc!
Vu tộc!
Nhìn thấy cường giả Vu tộc xuất kích, sắc mặt Ác Ma Nhạn lập tức trở nên vô cùng khó coi.
Vốn dĩ nàng đã nắm chắc tám phần rằng Vu tộc sẽ không giúp Diệp Huyền, bởi vì Vu tộc có một địch nhân cường đại.
Nhưng mà nàng thật không ngờ, vậy mà Vu tộc này lại ra tay.
Sắc mặt Thần Đế cũng trở nên vô cùng tối tăm, Vu tộc ra tay, vậy thì lớn chuyện rồi!
Phía dưới, A Mục nhìn hai người Ác Ma Nhạn, cười nói: "Hai vị vẫn còn muốn đánh sao?"
Ác Ma Nhạn nhìn nàng: "Vì sao?"
A Mục chớp mắt: "Nhạn cô nương, hắn là Vu thị của ta.”
Ác Ma Nhạn bật cười, sau đó nhìn về phía Thần Đế: "Đến Thiên tộc uống trà!"
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Thần Đế cũng rời đi ngay sau đó, chỉ chốc lát sau, cường giả Thần Linh tộc và Ác Ma tộc cũng lần lượt rút lui.
Phía dưới, Diệp Huyền nhìn về phía A Mục: "Liên lụy đến Vu tộc rồi!"
A Mục lắc đầu: "Ngươi vốn là Vu thị của ta, sao lại nói là liên lụy? Chuyện của ngươi chính là chuyện của ta và cũng chính là chuyện của Vu tộc!"
Diệp Huyền đang muốn nói chuyện thì A Mục đột nhiên nói: "Bây giờ chúng ta phải suy nghĩ đến hai chuyện."
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Chuyện thứ nhất là Thiên tộc, chuyện thứ hai là Thần Công."
Nói xong, hắn dừng một chút, sau đó lại bảo: "Còn chuyện thứ ba chính là những người muốn có được thư ốc vẫn đang ẩn nấp trong bóng tối!"
A Mục gật đầu: "Đúng!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Bọn họ có thể liên thủ với nhau!"
A Mục cười nói: "Đúng!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Vậy chẳng phải ta đang rất nguy hiểm sao?"
A Mục cười vui vẻ nói: "Hình như là vậy!"
Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía Tiểu Đạo: “Tiểu Đạo cô nương, ta muốn hỏi thăm ngươi một chuyện."
Tiểu Đạo gật đầu: "Nói đi!"
Diệp Huyền đi tới trước mặt nàng, nói: "Có Lục Duy đúng không?"
Tiểu Đạo nhìn hắn: "Nơi nàng ta đi không phải là nơi mà ngươi có thể đi."
Diệp Huyền hỏi: "Vì sao?"
Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: "Cả Ngũ Duy không quá năm người có thể đi tới nơi đó. Nàng ta có thể đi là bởi vì nàng ta thật sự rất mạnh, mà ngươi, thực lực hiện tại của ngươi vẫn chưa đủ để bén mảng tới chỗ đó, có hiểu không?"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ta vẫn chưa đủ mạnh sao?"
Tiểu Đạo nhìn hắn: "Ngươi cảm thấy ngươi đủ mạnh sao?"
Diệp Huyền gật đầu.
Tiểu Đạo lắc đầu: "Ai cho ngươi sự tự tin mạnh mẽ như vậy?"
Diệp Huyền: "..."
Tiểu Đạo nhìn thoáng qua chân trời, nhẹ giọng nói: "Sống cho thật tốt đi!"
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Tiểu Đạo, ngươi là người Lục Duy sao?"
Tiểu Đạo dừng bước: "Ngươi nghĩ vũ trụ này quá đơn giản cũng nghĩ về ta quá đơn giản rồi!"
Nói xong, nàng lập tức biến mất không thấy bóng.
Diệp Huyền nhìn về phía A Mục, A Mục nhẹ giọng nói: "Nàng ta rất thần bí!"
Diệp Huyền gật đầu: "Kệ nàng ta đi! Chăm sóc tốt cho chính mình đã!"
A Mục nhìn hắn: "Bây giờ ngươi có dự định gì?"
Diệp Huyền cười nói: "Ta không thích ngồi chờ chết!"
A Mục chớp mắt: "Ngươi muốn làm gì?"
Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, trong mắt hắn hiện lên một tia sát ý.
Đúng lúc này, Giới Ngục tháp đột nhiên rung lên kịch liệt, Diệp Huyền ngẩn người, ngay sau đó hắn mừng như điên mà quay trở vào Giới Ngục tháp.
A Mục cũng theo đó mà tiến vào Giới Ngục tháp.