Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 191 - Chương 1881. Ai Ngăn Cản Ngũ Duy Kiếp

Chương 1881. Ai ngăn cản Ngũ Duy Kiếp Chương 1881. Ai ngăn cản Ngũ Duy Kiếp

Chương 1881: Ai ngăn cản Ngũ Duy Kiếp

Ác Ma Nhạn và Thần Đế rời khỏi Hư Vô Duy Độ, sắc mặt của hai người đều có chút khó coi.

Bọn họ vốn tưởng rằng Thiên tộc nhất định sẽ liên thủ với mình vì dù sao thì Vu tộc chính là tử địch của Thiên tộc, mà bọn họ thật không ngờ thần sư kia lại từ chối!

Ác Ma Nhạn đột nhiên nói: "Nàng ta không có lý do gì để từ chối chúng ta, trừ phi..."

Thần Đế nhẹ giọng nói: "Trừ phi nàng ta đang kiêng kỵ điều gì đó!"

Diệp Huyền!

Ác Ma Nhạn im lặng.

Giờ phút này tỉnh táo lại, trong lòng nàng đã có chút hối hận!

Diệp Huyền thật sự rất thần bí, ngay cả Thiên Đạo cũng cũng phải nể mặt hắn!

Đúng lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện ở giữa sân.

Người tới chính là Thần Công kia!

Thần Công nhìn hai người Ác Ma Nhạn: "Ta liên thủ với các ngươi!"

Ác Ma Nhạn nhìn Thần Công: "Các hạ ở thời đại Thiên Đạo?"

Thần Công gật đầu: "Đúng!"

Ác Ma Nhạn trầm giọng nói: "Mục đích của ngươi là gì?"

Thần Công lạnh nhạt nói: "Ngươi yên tâm, ta không cần thư ốc gì đó trên người hắn, ta chỉ cần Diệp Huyền thôi!"

Ác Ma Nhạn nhíu mày: "Chỉ cần hắn thôi sao?"

Mặt của Thần Công không có biểu cảm gì: "Đúng!"

Ác Ma Nhạn cười nói: "Lúc này Diệp Huyền đang đột phá, là thời cơ tốt nhất để chúng ta giết hắn, nhưng mà bây giờ cả Vu tộc đều đang bảo vệ hắn! Dựa vào thực lực của chúng ta thì không giết được hắn!"

Thần Công lạnh nhạt nói: "Không chỉ có ta!"

Hai mắt Ác Ma Nhạn híp lại: "Còn nữa?"

Thần Công gật đầu: "Triệu tập cường giả Ác Ma tộc và Thần Linh tộc của ngươi!"

Nói xong, hắn ta xoay người rời đi!

Thần Đế đột nhiên nói: "Nên tin tưởng hắn ta không?"

Ác Ma Nhạn lạnh nhạt nói: "Đến lúc đó nếu chỉ có một mình hắn thì chúng ta không ra tay là được! Tất cả đều tùy cơ ứng biến!"

Thần Đế gật đầu: "Được!"

Hai người rời đi ngay sau đó.



Tiệm cầm đồ Thiên Đạo.

Độc cước nữ tử đột nhiên bay vào tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua nàng: "Có chuyện gì?"

Độc cước nữ tử trầm giọng nói: "Nàng ta đi rồi!"

Tiểu Đạo trầm mặc.

Độc cước nữ tử nhẹ giọng nói: "Là chuyện tốt hay là chuyện xấu?"

Tiểu Đạo cười nói: "Ngươi cảm thấy thế nào?"

Độc cước nữ tử lắc đầu: "Không biết, cho nên mới hỏi ngươi!"

Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Chuyện xấu!"

Độc cước nữ tử cười nói: "Vì sao?"

Tiểu Đạo cười nói: "Bởi vì không có nàng ta thì bên trên sẽ không phải kiêng kỵ nơi này nữa, đối phương đã chọc giận nàng ta khiến nàng ta rời khỏi nơi này, đây là một âm mưu! Nhưng đối phương đã phớt lờ một điểm!"

Độc cước nữ tử trầm giọng nói: "Thực lực của nàng ta!"

Tiểu Đạo gật đầu: "Thực lực của nàng ta không giống với suy nghĩ của bên trên, phía trên đã đánh giá thấp thực lực của nàng ta một cách nghiêm trọng, ép nàng ta phải lên, là một tai họa rất lớn đối với bên trên!"

Độc cước nữ tử hỏi ngược lại: "Đó không phải là chuyện tốt sao?"

Tiểu Đạo nhìn nàng: "Ai ngăn cản Ngũ Duy Kiếp?"

Độc cước nữ tử trầm giọng nói: "Cho dù nàng ta ở đây cũng không chưa chắc sẽ ngăn cản!"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Ý nghĩa tồn tại của nàng ta không phải là ngăn cản Ngũ Duy Kiếp mà là nhân họa sau Ngũ Duy Kiếp, Ngũ Duy Kiếp xuống sẽ tinh lọc thế giới này, nhưng sẽ không hủy diệt toàn bộ vũ trụ, mà sau Ngũ Duy Kiếp còn có nhân họa rất lớn, đây mới là điều đáng sợ nhất.”

Độc cước nữ tử trầm giọng nói: "Ngũ Duy Kiếp sẽ khiến rất nhiều người chết đúng không?"

Tiểu Đạo gật đầu: "Đúng!"

Độc cước nữ tử nhìn nàng: "Ngươi biết nhiều như vậy mà không có cách nào ngăn cản sao?"

Tiểu Đạo lắc đầu: "Không có cách nào cả, không có bất kỳ người nào có thể ngăn cản! Đây là nghiệt do vạn vật vạn linh tự mình tạo ra, những hậu quả xấu này đều sẽ do chính bọn họ gánh vác.”

Nói xong, nàng nhìn về phía độc cước nữ tử: "Đây không phải là thiên kiếp mà là nhân kiếp! Nếu muốn phá kiếp nạn này thì chỉ có một cách, đó chính là khôi phục lại dáng vẻ ban đầu của vũ trụ này! Mọi người không cướp đoạt nữa, không tu luyện nữa, không phá hoại nữa, để cho vũ trụ này nghỉ ngơi dưỡng sức, chỉ có như thế thì kiếp kia mới có thể biến mất.”

Nghe vậy, con ngươi của độc cước nữ tử chợt co rụt lại, giờ khắc này, nàng đã hiểu được Ngũ Duy Kiếp này!

Tiểu Đạo lại nói: "Nhưng muốn làm như vậy thì khó như thế nào? Tiên tri đã từng muốn làm điều đó, nhưng hắn ta cũng thấy rằng nó khó khăn như lên trời! Ngươi muốn thay đổi toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ? Không thể! Nữ tử váy trắng cũng không thể! Những gì nàng ta có thể làm chính là tiêu diệt vũ trụ này bằng một nhát kiếm, nhưng nàng ta không thay đổi được người của vũ trụ này.”

Nói xong, hai mắt nàng từ từ nhắm lại: "Vạn vật vạn linh sinh tồn trong vũ trụ này, nhưng vạn vật vạn linh lại không hề quý trọng vũ trụ này, mà bây giờ vũ trụ này vì để sinh tồn nên nó muốn hủy diệt. Vạn vật vạn linh căn bản không có biện pháp, bởi vì thứ muốn hủy diệt bọn họ là vũ trụ mà bọn họ đang ở, bọn họ chống lại sao? Làm sao để chống lại? Hủy diệt vũ trụ mà bọn họ dựa vào để sinh tồn sao?"

Nói đến đây, nàng nhìn về phía độc cước nữ tử: "Vạn vật vạn linh có năng lực hủy diệt vũ trụ này, nhưng bọn họ không có năng lực cứu vũ trụ này, hoặc có thể nói là bọn họ không muốn! Giống như ngươi, ngươi có đồng ý buông bỏ một thân tu vi, trả lại tất cả cho vũ trụ này không"

Độc cước nữ tử trầm mặc.

Tiểu Đạo buông cổ tịch trong tay xuống, nhẹ giọng nói: "Vũ trụ này chưa từng nợ vạn vật vạn linh cái gì cả!"
Bình Luận (0)
Comment