Chương 1882. Ngươi đoán đúng một chút xíu
Chương 1882. Ngươi đoán đúng một chút xíu
Chương 1882: Ngươi đoán đúng một chút xíu
Bên trong tiệm cầm đồ đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Một hồi lâu sau, độc cước nữ tử đột nhiên nói: "Nếu không thể nào tiêu trừ kiếp nạn này, vậy thì tiên tri cần gì phải làm những việc này?"
Tiểu Đạo nhìn độc cước nữ tử: "Bởi vì hắn ta đang cố gắng!"
Độc cước nữ tử hỏi: "Hắn ta muốn làm cái gì?"
Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Hắn ta chưa từng nghĩ sẽ ngăn cản Ngũ Duy Kiếp... mà là hắn ta muốn sống lại ở trong sự hủy diệt..."
Nghe vậy, con ngươi của độc cước nữ tử chợt co rụt lại, tràn đầy vẻ khó tin.
…
Vu tộc.
Ngày hôm đó, một nữ tử mặc váy trắng đi vào trong Vu thành.
Không ai ngăn cản nàng, cứ như vậy, bạch y nữ tử đi thẳng tới một khu rừng rậm, nàng nhìn thấy A Mục và Diệp Linh ở nơi đó!
A Mục nhìn về phía bạch y nữ tử: "A Thiến, đã lâu không gặp!"
Nữ tử trước mắt tên là A Thiến, chính là thần sư của Thần tộc!
A Thiến nhìn thoáng qua phần mộ ở phía xa, cười nói: "Luân Hồi?"
A Mục gật đầu.
A Thiến nhẹ giọng nói: "Ngươi nhanh hơn ta một bước."
A Mục cười nói: "Sau khi ra ngoài, ta mới phát hiện thế giới này đã không giống như chúng ta nghĩ nữa rồi."
A Thiến nhìn lướt qua xung quanh: "Quả thật là không giống nữa rồi!"
A Mục chớp mắt: "Ngươi nghĩ thế nào?"
A Thiến nhìn về phía nàng: "Có thể nghĩ thế nào được nữa?"
A Mục cười nói: "Xem ra chúng ta cùng nghĩ đến một việc rồi!"
A Thiến nhìn chằm chằm nàng: "Rốt cuộc nữ nhân kia đã đạt tới trình độ nào rồi?"
A Mục lắc đầu: "Không biết!"
A Thiến nhíu mày: "Ngươi cũng không biết?"
A Mục gật đầu: "Không biết!"
A Thiến nhẹ giọng nói: "Vì sao thời đại này lại tồn tại loại người này!"
A Mục cười nói: "Nàng ta đã đi rồi!"
A Thiến hai mắt híp lại: "Lục Duy."
A Mục gật đầu: "Chắc là vậy!"
Lục Duy!
Cả hai nữ tử đều im lặng.
Thật ra các nàng không hề biết gì về Lục Duy trong truyền thuyết kia!
Cả thời đại Thần Ma cũng không có ai có thể nhòm ngó Lục Duy!
A Thiến trầm mặc hồi lâu rồi xoay người rời đi.
A Mục đột nhiên nói: "Tỷ, ta cần ngươi giúp đỡ!"
A Thiến cũng không quay đầu lại: "Để ta xem đã!"
Nói xong, nàng đã biến mất ở cuối chân trời.
A Mục cười.
Diệp Linh đột nhiên nói: "Nàng ta sẽ giúp đỡ chứ?"
A Mục gật đầu: "Có giúp! Đương nhiên, nội tâm nàng ta muốn diệt Vu tộc, nhưng nàng ta sẽ lựa chọn giúp đỡ.”
Diệp Linh hỏi: "Vì sao?"
A Mục nhẹ giọng nói: "Bởi vì nàng ta biết chỉ có Vu tộc và Thiên tộc liên thủ với nhau mới có thể chống lại Ngũ Duy Kiếp! Giống như năm đó, nếu hai tộc chúng ta không thể đạt được thỏa thuận thì không ai dám ngủ say.”
Diệp Linh nói: "Vì sao bây giờ các ngươi không thể ngủ say?"
A Mục lắc đầu: "Một lần ngủ say đã dùng hết vốn liếng của hai tộc chúng ta, chúng ta không có năng lực để khiến cho toàn thể tộc nhân lâm vào trạng thái ngủ say mà không chết một lần nữa!"
Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, nhẹ giọng nói: "Lần này chúng ta chỉ có thể mạnh mẽ chống lại!"
A Thiến rời khỏi Hư Vô Duy Độ, nàng đi tới tiệm cầm đồ Thiên Đạo.
Trong tiệm cầm đồ, Tiểu Đạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua A Thiến, cười nói: "Thần sư của Thần tộc!"
A Thiến nhẹ giọng nói: "Xin chào Tiểu Đạo cô nương!"
Tiểu Đạo cười nói: "Có việc gì?"
A Thiến gật đầu: "Có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo một phen!"
Tiểu Đạo gật đầu: "Nói đi!"
A Thiến nhìn nàng và nói: "Tiểu Đạo cô nương đến từ Lục Duy sao?"
Tiểu Đạo lắc đầu: "Ta từ chối trả lời vấn đề này!"
A Thiến trầm mặc hồi lâu, lại hỏi: "Tiểu Đạo cô nương, tiên tri cũng đến từ Lục Duy sao?"
Tiểu Đạo trầm mặc.
A Thiến nhìn nàng, nói: "Không thể nói sao?"
Tiểu Đạo lắc đầu: "Thân phận của hắn ta rất đặc biệt, ta cũng không biết nên nói với ngươi như thế nào! Ta cũng khuyên ngươi đừng nghĩ đến thân phận của hắn ta nữa, đó không phải là thứ mà ngươi có thể chạm tới."
A Thiến đột nhiên hỏi: "Diệp Huyền thì sao?"
Tiểu Đạo trầm mặc một lát, nhẹ giọng nói: "Ngươi đã lựa chọn không đối địch với hắn nữa đúng không?"
A Thiến cười nói: "Còn chưa chắc chắn hoàn toàn! Bởi vì theo như ta biết, bây giờ hắn có rất nhiều kẻ thù! Mà hình như chỗ dựa lớn nhất của hắn đã rời khỏi giới này!"
Tiểu Đạo nhìn nàng: "Ngươi sẽ không lựa chọn đối địch với hắn! Sở dĩ ngươi nói như vậy là vì muốn ta tiết lộ thêm thông tin về hắn!"
A Thiến mỉm cười: "Chê cười rồi."
Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: "Thế nhân đều biết nữ tử váy trắng đã đi rồi, thế nhưng các ngươi cho rằng phía sau hắn chỉ có nữ tử váy trắng thôi sao?"
Nghe vậy, hai mắt A Thiến híp lại: "Còn có ai?"
Tiểu Đạo nhìn A Thiến: "Tiểu tử này, ta không muốn nói nhiều về hắn! Rất phiền phức!"
A Thiến: "..."
Tiểu Đạo đột nhiên đứng dậy: "Ta nói với ngươi, thật ra tòa thư ốc kia thật sự rất hữu dụng!"
A Thiến nhìn về phía nàng: "Rất hữu dụng?"
Tiểu Đạo cười nói: "Thật sự có thể che chở cho Thiên tộc ngươi tránh khỏi Ngũ Duy Kiếp!"
A Thiến cười nói: "Tiểu Đạo cô nương hy vọng ta đối địch với hắn sao?"
Tiểu Đạo lắc đầu: "Ta muốn nói cho ngươi biết ai cướp đi thư ốc thì kẻ đó chết!"
Nói xong, nàng nhìn chằm chằm vào đối phương: "Ngoại trừ tên nhị đại này thì không ai có thể bảo vệ thư ốc kia!"
Hai mắt A Thiến híp lại: "Thư ốc đến từ Lục Duy!"
Tiểu Đạo cười ha ha: "Ngươi đoán đúng một chút xíu.”
Nói xong, nàng đứng dậy rời đi.
Trong tiệm cầm đồ, một hồi lâu sau A Thiến vẫn chưa nói gì.
…