Chương 1890. Không phải ở Ngũ Duy!
Chương 1890. Không phải ở Ngũ Duy!
Chương 1890: Không phải ở Ngũ Duy!
Tiểu Đạo vừa mới biến mất, hắc bào nhân cũng biến mất theo.
Hai tàn ảnh từ chân trời xẹt qua.
Yên lặng trong chớp mắt.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa đột nhiên vang vọng từ chân trời, hắc bào nhân kia lui xa ngàn trượng trong nháy mắt, sau khi dừng lại, không gian phía sau cũng run rẩy một trận, sau đó nứt ra.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của đám người Thần Công lập tức trở nên âm trầm.
Đặc biệt là Ác Ma Nhạn và Thần Đế, giờ khắc này, hai người đã cảm thấy hơi hối hận!
Hai người bọn họ thật sự không ngờ, lại có nhiều cường giả giúp đỡ Diệp Huyền như vậy!
Nếu không phải Thần Công này gọi tới nhiều cường giả như vậy thì Ác Ma tộc và Thần Linh tộc hoàn toàn không đáng nhắc tới!
Tuy rằng có chút hối hận, nhưng giờ phút này bọn họ đã không có bất kỳ đường lui nào nữa rồi!
Hắc bào nhân ở phía xa xa nhìn Tiểu Đạo, hai bàn tay của hắn ta dần dần nắm chặt, nhẹ giọng nói: "Chưa từng nghĩ tới thực lực của ngươi lại mạnh như vậy!"
Tiểu Đạo mỉm cười: "Vậy sao?"
Hắc bào nhân khẽ cười, nói: "Nhưng mà ngươi nhúng tay vào việc này thật sự không sáng suốt!"
Nói xong, thân thể của hắn ta chầm chậm bay lên trời, ở trước mặt hắn ta đột nhiên xuất hiện một quỷ diện, toàn bộ không gian trong thiên địa trở nên hư ảo trong nháy mắt.
Nụ cười trên mặt Tiểu Đạo ở phía xa xa dần dần biến mất: "Không phải là sức mạnh của thế giới này!"
Hắc bào nhân cười to nói: "Kiến thức của các hạ quả thật sâu rộng!"
Nói xong, hắn ta ấn nhẹ một cái về phía Tiểu Đạo: "Đi!"
Hắn ta vừa dứt lời, quỷ diện kia đột nhiên bay ra, sau khi nó bay ra ngoài lại đón gió lớn, trong nháy mắt biến lớn lên thành mấy trăm trượng, chỗ nó đi qua lập tức biến thành hư vô, cực kỳ đáng sợ.
Tiểu Đạo bước về phía trước một bước, nhấn ngón tay một cái, trên đầu ngón tay có một tia sáng trắng chợt xuất hiện.
Ầm ầm!
Quỷ diện kia run lên kịch liệt, lập tức bị tia sáng trắng này buộc phải dừng lại, nhưng vẫn chưa tiêu tán, ngược lại, tia sáng trắng của Tiểu Đạo dần dần trở nên hư ảo!
Hai mắt của Tiểu Đạo híp lại, đột nhiên thu tay lại, quỷ diện kia liền bao phủ lấy nàng ngay lập tức!
Tất cả mọi người trong sân đều sửng sốt.
Hắc bào nhân kia cũng hơi sửng sốt.
Đúng lúc này…
Ầm!
Quỷ diện kia bất chợt nổ tung, Tiểu Đạo xuất hiện trong mắt mọi người một lần nữa. Mà ở bên cạnh nàng còn có thêm một vài điểm sáng rất nhỏ, những điểm sáng này rất nhỏ, người bình thường căn bản không thể phát hiện ra được!
Nhưng mà hắc bào nhân kia vẫn phát hiện ra!
Tiểu Đạo nhìn về phía hắc bào nhân kia, hắc bào nhân trầm giọng nói: "Ngươi đang che giấu sức mạnh thật sự của mình! Ngươi rốt cuộc là ai!"
Tay của Tiểu Đạo nhẹ nhàng vung lên, một luồng sức mạnh âm thầm biến mất, nàng cười nói: "Các ngươi đều tò mò về thân phận ta đến như vậy?"
Hắc bào nhân khẽ cười nói: "Các hạ, ta thật sự không nghĩ ra vì sao ngươi lại muốn giúp đỡ Diệp Huyền kia?"
Tiểu Đạo nhìn thẳng vào hắn ta, nụ cười dần dần biến mất: "Rất đơn giản, bởi vì ta cảm thấy các ngươi không có phần thắng!"
Hắc bào nhân đột nhiên bật cười!
Cười một cách không kiêng nể gì cả!
Sau khi cười một lúc, hắn ta nhìn về phía Tiểu Đạo: "Các hạ, ngươi hoàn toàn không biết gì về chúng ta!"
Tiểu Đạo lắc đầu: "Không, ta biết nhiều lắm!"
Hắc bào nhân cười nói: "Ngươi có biết nữ tử váy trắng rời đi trước đó không? Ngươi có biết bây giờ nàng ta đang phải đối mặt với cái gì không?"
Tiểu Đạo nhìn hắn ta: "Ta biết, các ngươi cố ý chọc giận nàng ta phải rời khỏi giới này, nhất định là muốn đối phó với nàng ta."
Hắc bào nhân gật đầu: "Một khi nàng ta đi lên, phải chết là điều không thể nghi ngờ!"
Tiểu Đạo lắc đầu: "Ngươi nói như vậy thì chúng ta không còn gì để nói chuyện nữa rồi!"
Hắc bào nhân nhìn chằm chằm vào nàng: "Có ý gì?"
Tiểu Đạo khẽ cười nói: "Ý của ta chính là các ngươi làm tốt, các ngươi làm cực kỳ tốt!"
Hắc bào nhân nhìn nàng một lát rồi đột nhiên mở lòng bàn tay ra, ở trong lòng bàn tay hắn ta xuất hiện một thanh kiếm nhỏ màu vàng, trên mũi kiếm có một chấm nhỏ màu đỏ.
Tiểu kiếm vừa xuất hiện thì không gian xung quanh lập tức tầng tầng vỡ vụn!
Sau khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của những cường giả xung quanh thay đổi một trăm tám mươi độ, lần lượt lùi về phía sau.
A Mục ở dưới cũng nhíu mày: "Thần khí gì vậy!"
Lúc này, A Thiến xuất hiện bên cạnh nàng, A Thiến nhìn hắc bào nhân ở chân trời: "Sợ là những người này không phải ở Ngũ Duy!"
Không phải ở Ngũ Duy!
A Mục im lặng.
Nàng đã nghĩ về điểm này rồi!
Đúng lúc này, Tiểu Đạo ở phía chân trời đột nhiên cười nói: "Bọn họ cũng không phải ở Lục Duy!"
A Mục nhìn về phía nàng: "Bọn họ là cường giả Ngũ Duy, nhưng có quan hệ với Lục Duy!"
Tiểu Đạo cười nói: "Thông minh!"
Hắc bào nhân đột nhiên cười nói: "Kiếm này vốn là dùng để đối phó với nữ tử váy trắng kia, nhưng nếu nàng ta đã rời đi, vậy thì dùng để đối phó với ngươi đi!"
Vừa dứt lời, hắn ta liền nhấn một cái: “Đi!”
Vừa dứt lời, kim sắc tiểu kiếm kia đột nhiên bay ra.
Xuy!
Tiểu kiếm xẹt qua, xé rách hết tất cả, hủy thiên diệt địa!
Sau khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của mọi người trong sân đều chấn động!
Uy lực của tiểu kiếm này thật sự quá mạnh, đừng nói giết một người, sợ là cho dù muốn hủy diệt toàn bộ Hư Vô Duy Độ này cũng rất dễ dàng!