Chương 1891. Nếu ta muốn ra tay thì sao
Chương 1891. Nếu ta muốn ra tay thì sao
Chương 1891: Nếu ta muốn ra tay thì sao
Tiểu Đạo khẽ cười: "Dùng thứ này để đối phó với nàng ta? Sợ là ngươi phải thất vọng rồi!"
Nói xong, nàng mở lòng bàn tay ra, trong tay nàng xuất hiện một thanh phi đao, ngay sau đó, thanh phi đao này đột nhiên bay ra.
Ầm ầm!
Phía chân trời, một luồng đao quang và kiếm quang đột nhiên bộc phát, toàn bộ chân trời lập tức biến thành một khoảng đen kịt!
Không gian bị phá hủy!
Mà kim sắc tiểu kiếm kia đã trở lại trong tay hắc bào nhân!
Nhìn kim sắc tiểu kiếm trong tay đã có vết nứt, trong mắt hắc bào nhân tràn đầy vẻ kinh hãi!
Kim sắc tiểu kiếm này cũng không phải là vật của vũ trụ này!
Nứt rồi?
Hắc bào nhân nhìn về phía Tiểu Đạo, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng: "Ngươi rốt cuộc là ai!"
Mà vào lúc này, thân thể của của Tiểu Đạo đột nhiên trở nên hư ảo, sắc mặt hắc bào nhân ở phía xa xa thay đổi trong nháy mắt, hắn ta cầm kim sắc tiểu kiếm đâm về phía trước, trên tiểu kiếm bộc phát ra một luồng kiếm quang chói chang giống như mặt trời.
Tiểu Đạo nhấn ngón tay một cái, trên đầu ngón tay là một thanh phi đao!
Thanh phi đao này lập tức chém lên trên luồng kiếm quang.
Ầm ầm!
Kiếm quang bị nghiền nát trong nháy mắt, một khắc sau đó, phi đao chợt xoẹt qua cổ họng của hắc bào nhân!
Vút!
Đầu của hắc bào nhân lập tức bay ra ngoài, nhưng trong khoảnh khắc nhục thân bị hủy diệt thì linh hồn của hắn ta đã trốn ra ngoài!
Tiểu Đạo nhìn về phía linh hồn của hắc bào nhân, đang muốn ra tay thì đúng lúc này, trong không gian hắc động phía sau nàng đột nhiên truyền đến một luồng khí tức cực kỳ cường đại!
Tiểu Đạo nhíu mày, ngay sau đó, một đạo quyền ấn lóe ra từ trong không gian Truyền Tống!
Hai ngón tay của nàng vạch nhẹ một đường trước mặt.
Vù!
Quyền ấn vỡ vụn, nhưng nàng lại lui về sau mấy trăm trượng!
Sau khi dừng lại, lông mày của nàng hơi nhíu lại, sắc mặt trở nên hơi trắng bệch.
Tiểu Đạo ngẩng đầu nhìn về phía không gian hắc động ở phía xa xa, trong không gian Truyền Tống Trận, một nam tử trung niên hư ảo đi ra, hắn ta mặc một chiếc áo màu đen to lớn, hai tay chắp ở phía sau, ở giữa lông mày khắc một chữ "Ám" nho nhỏ.
Nhìn thấy nam tử trung niên này, toàn bộ những Ám Âm sinh linh trong sân dừng lại, đồng loạt hành lễ với hắn ta: "Tham kiến Vô Thiên Tôn Chủ!"
Vô Thiên Tôn Chủ!
Nghe vậy, Tiểu Đạo nhíu mày, nàng biết nam nhân này.
Người này cũng coi như là nhân vật nổi tiếng ở thời đại Thiên Đạo, năm đó hắn ta tuyên bố sẽ diệt Thiên Đạo, làm cho toàn bộ Ngũ Duy vũ trụ đều biến thành Âm Ám giới, bởi vậy nên hắn ta tự đổi tên của mình: Vô Thiên.
Ở Âm Ám giới, thực lực của người này có thể xếp hạng ba!
Năm đó đối phương bị Thiên Đạo tự tay trấn áp, nàng thật không ngờ tên này cũng đi ra ngoài rồi!
Thiên Đạo thật sự đã xảy ra chuyện gì sao?
Tiểu Đạo nhíu mày.
Nếu như cho nàng một chút thời gian là có thể điều tra rõ ràng.
Sau khi Vô Thiên xuất hiện, Hắc Kiếm Sứ và Hắc Đao Sứ xuất hiện ở hai bên phía sau hắn ta, nhưng ánh mắt của hai nữ nhân này vẫn nhìn chằm chằm vào A La và độc cước nữ tử ở phía xa xa!
Sắc mặt của A La không hề thay đổi, Vĩnh Sinh Kiếm trong tay nhẹ nhàng rung lên, sẵn sàng ra khỏi vỏ bất kỳ lúc nào!
Độc cước nữ tử vô cùng bình tĩnh, trong mắt không có một tia gợn sóng!
Vô Thiên nhìn về phía Tiểu Đạo: "Tiểu Đạo cô nương, Âm Ám giới chúng ta chưa từng có bất kỳ ân oán gì với ngươi, vì sao ngươi phải nhúng tay vào việc này?"
Tiểu Đạo cười nói: "Thích thì nhúng tay vào thôi! Vô Thiên, Thượng Chủ của các ngươi đâu? Năm đó hắn ta đánh một trận với Thiên Đạo, vết thương đã khôi phục lại chưa?"
Vô Thiên cười nói: "Đa tạ Tiểu Đạo cô nương quan tâm, Thượng Chủ rất khỏe!"
Tiểu Đạo nhìn hắn ta: "Dựa vào thực lực của các ngươi thì không uy hiếp được Thiên Đạo! Các ngươi không hề kiêng nể gì mà dám xuất hiện ở vũ trụ này. Có ai ở đằng sau các ngươi."
Vô Thiên cười nói: "Chẳng lẽ không được sao?"
Tiểu Đạo trầm giọng nói: "Thiên Đạo xảy ra chuyện rồi?"
Vô Thiên mỉm cười: "Ngươi nói xem?"
Tiểu Đạo khẽ cười nói: "Rất có bản lĩnh! Đi ra không một tiếng động, khiến cho Thiên Đạo xảy ra chuyện một cách rất kín kẽ, hơn nữa còn khiến cho nữ tử váy trắng kia rời khỏi giới này, các ngươi thật sự rất lợi hại!"
Vô Thiên nhẹ giọng nói: "Tiểu Đạo cô nương, dựa vào kiến thức của ngươi thì hẳn là biết tác dụng của thư ốc kia, ta rất tò mò vì sao ngươi không cướp lấy thư ốc kia?"
Tiểu Đạo nhún vai: "Ta sợ chết!"
Vô Thiên cười nói: "Ngươi nói là nữ tử váy trắng kia sao?"
Tiểu Đạo nhìn hắn ta: "Các ngươi định đối phó với nàng ta như thế nào?"
Vô Thiên khẽ cười nói: "Nếu là ở giới này, chúng ta còn kiêng dè nàng ta ba phần, đáng tiếc là nàng ta lại tự cao tự đại hết lần này tới lần khác, nhất định cứ phải xông lên thượng giới, điều này hợp với ý của bên trên, chỉ cần nàng ta đến thượng giới thì nhất định phải chết!"
Tiểu Đạo trầm mặc.
Giờ khắc này, nàng đang mặc niệm thay vị phía trên đó!
Đánh giá thấp nữ tử váy trắng rồi!
Thật ra tất cả mọi người đều đã đánh giá thấp nữ nhân này!
Kể cả nàng!
Nàng không phải đánh giá thấp, mà là thật sự không biết nữ nhân này rốt cuộc là mạnh đến mức độ nào!
Ngay cả nàng cũng không biết là khủng bố như thế nào?
Đừng nói thế giới này, cho dù là gia tộc mà nàng đang ở kia cũng không thể đắc tội loại nhân nhân vật như nữ tử váy trắng này được!
Lúc này, Vô Thiên ở phía xa xa đột nhiên cười nói: "Tiểu Đạo cô nương, chúng ta không có ý định đối địch với ngươi, chỉ cần ngươi không ra tay, chúng ta chắc chắn sẽ không mạo phạm đến ngươi."
Tiểu Đạo nhìn Vô Thiên: "Nếu ta muốn ra tay thì sao?"