Chương 1894. Người của thượng giới
Chương 1894. Người của thượng giới
Chương 1894: Người của thượng giới
Cổ Nghiệt thấp giọng thở dài.
Vốn dĩ nữ tử váy trắng là người cuối cùng trong vũ trụ này có thể trấn áp chư thiên vạn giới, nhưng bây giờ nàng đã đi rồi... sự việc đã không còn đơn giản nữa rồi!
Tiểu Đạo nhìn về phía Cổ Nghiệt: "Các ngươi có thể tới đây không?"
Cổ Nghiệt lắc đầu: "Không thể! Nếu chúng ta rời khỏi đó, vũ trụ này càng nguy hiểm hơn."
Tiểu Đạo nhíu mày: "Dựa vào thực lực của các ngươi mà không thể nào tiêu diệt những thứ đó sao?"
Cổ Nghiệt cười khổ: "Đối phương cũng không giao thủ với chúng ta một cách đàng hoàng, bọn họ đang trốn tránh, nhưng mà chỉ cần chúng ta lơi lỏng một chút thì bọn họ sẽ xuất đầu lộ diện, chúng ta cũng không biết phải làm sao!"
Tiểu Đạo trầm giọng nói: "Không thể giết được sao?"
Cổ Nghiệt lắc đầu: "Đã từng thử qua rồi, nơi đó quá hỗn loạn, hơn nữa lại còn vô cùng xa xôi, chúng trốn xung quanh, chúng ta không thể làm gì được."
Tiểu Đạo đột nhiên nói: "Các ngươi trở về đi!"
Cổ Nghiệt nhìn về phía Tiểu Đạo, Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, hiểu chưa?"
Hai mắt Cổ Nghiệt híp lại: "Bọn họ muốn ra tay với chúng ta?"
Tiểu Đạo trầm giọng nói: "Bọn họ không có thực lực đó đâu, nhưng nếu bọn họ chơi bẩn thì sao?"
Cổ Nghiệt trầm mặc một lát, sau đó nói: "Lần này tới vốn dĩ định đưa tiểu sư đệ đi, ta..."
Tiểu Đạo lắc đầu: "Các ngươi đưa hắn đi, sự việc sẽ càng trở nên nghiêm trọng hơn!"
Nói xong, nàng quay đầu nhìn thoáng qua phần mộ kia, nhẹ giọng nói: "Thư ốc kia được tiên tri mang từ phía trên xuống, tiên tri này... dùng lời của tiểu cô nương kia mà nói thì thật sự là một lão già âm hiểm!"
Nghe thấy lời nói của Tiểu Đạo, Cổ Nghiệt chớp mắt: "Lão già âm hiểm? Có ý gì?"
Tiểu Đạo lạnh nhạt nói: "Có nghĩa là rất là âm hiểm!"
Cổ Nghiệt: "..."
Tiểu Đạo đột nhiên nói: "Lúc nãy ngươi tiến vào trong Truyền Tống Trận đã gặp phải cái gì?"
Cổ Nghiệt trầm giọng nói: "Một luồng sức mạnh to lớn, người ra tay không phải ở giới này."
Lông mày của Tiểu Đạo hơi nhíu lại.
Cổ Nghiệt nhìn về phần mộ ở phía xa xa, nhẹ giọng nói: "Tiểu sư đệ ở lại chỗ này thật sự nguy hiểm!"
Tiểu Đạo lắc đầu: "Đây là con đường do chính hắn lựa chọn."
Cổ Nghiệt mỉm cười: "Giống với tông chủ năm đó! Vậy thôi, ta không đưa hắn đi nữa!"
Nói xong, hắn ta chắp tay với mọi người trong sân: "Chư vị, ta còn có nhiệm vụ trên người, phải rời đi trước đây! Nếu có cơ hội, kính xin chư vị đến Kiếm Tông làm khách! Chúng ta sau này sẽ gặp lại!"
Hắn ta vừa dứt lời đã cùng mười hai người phía sau lập tức hóa thành mười hai luồng kiếm quang biến mất ở cuối tinh không!
Đi rồi!
Trong sân mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Không thể không nói, trong lòng mọi người lúc này đều vô cùng chấn động!
Thế này thật quá đáng sợ rồi!
Mười hai vị kiếm tu Phàm kiếm, đội hình này thật đúng là nghịch thiên!
Đám người Hạo Thiên cũng có chút sợ hãi trong lòng, may mắn không có liên thủ với đám Ác Ma Nhạn kia, nếu không thì sợ là Thiên tộc đã tiêu rồi!
Kiếm Tông!
Giờ khắc này, cả Ngũ Duy vũ trụ không ai không biết đến Kiếm Tông!
Phía dưới, A Mục đi tới trước mặt Dị Thú Kinh, hành lễ: "Đa tạ cô nương lần này đến tương trợ, ân tình này chúng ta ghi nhớ trong lòng!"
Dị Thú Kinh trầm giọng nói: "Ta sẽ ở lại Vu tộc, có được không?"
A Mục chớp mắt, sau đó vội vàng nói: "Tất nhiên là được! Cô nương có thể ở lại nơi này, nếu có bất cứ nhu cầu gì thì cứ việc nói ra!"
Dị Thú Kinh nhìn thoáng qua phần mộ kia, sau đó nói: "Chờ hắn đi ra rồi nói sau!"
A Mục gật đầu: "Được!"
Nàng biết, Dị Thú Kinh này đến trợ giúp nhất định là bởi vì Diệp Huyền!
Vu tộc vẫn chưa có thể diện lớn đến như vậy!
A Mục đi tới trước mặt A La, lại hành lễ một lần nữa: "Đa tạ A La cô nương đến trợ giúp!"
A La thu hồi kiếm, nhẹ giọng nói: "Người một nhà cả, không cần phải như thế!"
A Mục cười nói: "Đã hiểu!"
A La này tới giúp đỡ, thật sự chỉ là tới giúp đỡ!
Đương nhiên không cần biết là nguyên nhân gì, đến giúp đỡ thì Vu Tộc và Diệp Huyền đều nên cảm ơn!
A Mục nhìn về phía Tiểu Đạo và độc cước nữ tử, Tiểu Đạo nhỏ giọng nói: "Đừng vui mừng quá sớm, những người đó sẽ không bỏ qua đâu!"
A Mục gật đầu: "Ta hiểu! Tiểu Đạo cô nương, có thể hỏi ngươi mấy câu không?"
Tiểu Đạo nhìn nàng: "Ngươi muốn biết lai lịch của những người vừa rồi sao?"
A Mục khẽ gật đầu: "Đúng!"
Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Thần Công kia là Chính Thần của thời đại Thiên Đạo, ở thời đại Thiên Đạo tổng cộng có một trăm lẻ chín vị Chính Thần, đều là cường giả đứng đầu thời đại Thiên Đạo! Đúng rồi, Vu tộc các ngươi và một vài vị tổ tiên của Thiên tộc cũng là Chính Thần của thời đại Thiên Đạo.”
Nghe vậy, hai nàng A Mục cảm thấy hơi khiếp sợ.
A Mục kinh ngạc nói: "Tổ tiên Vu tộc của chúng ta?"
Đối với tổ tiên của Vu tộc, thật ra các nàng cũng không hiểu quá nhiều, bởi vì đã chênh lệch cả một thời đại!
Tiểu Đạo khẽ gật đầu: “Thực lực của tổ tiên Vu tộc các ngươi ở trong những Chính Thần kia vẫn là cấp bậc cao cấp nhất! Lúc trước thực lực của Chính Thần càng ngày càng cường đại, cũng càng ngày càng bành trướng, một vài Chính Thần muốn diệt trừ mối uy hiếp lớn nhất đối với bọn họ là Thiên Đạo!"
A Mục trầm giọng nói: "Bọn họ động tay trước?"
Tiểu Đạo khẽ gật đầu: "Những Chính Thần này động thủ trước, muốn nghịch thiên! Không thể không nói, nếu toàn bộ bọn họ liên thủ với nhau thì Thiên Đạo đúng là không thể đánh lại bọn họ!
Nhưng đáng tiếc là Thiên Đạo thông minh hơn bọn họ, lập tức làm cho nội bộ của bọn họ tan rã! Hơn nữa nàng ta còn đánh một cách bất ngờ, đầu tiên là chém chết hai vị Chính Thần mạnh nhất trong những vị Chính Thần kia, cứ như vậy mà những Chính Thần kia bị một mình nàng ta chơi đùa cho đến chết!"
A Mục: "..."
Tiểu Đạo nhẹ giọng nói: "Theo ta được biết, Thiên Đạo đã phong ấn hai mươi chín vị Chính Thần ở Bất Châu Thần Sơn, nếu hai mươi chín vị Chính Thần này được thả ra thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng! Thần Công kia muốn thả hai mươi chín người này ra!
Mà hắn ta muốn thả ra hai mươi chín người này thì nhất định phải có Thiên Đạo hoặc là Nhân Vương xuất thủ, Thiên Đạo chắc chắn là không thể nào rồi. Cho nên hắn ta nhất định sẽ không buông tha Diệp Huyền!"
Nói xong, nàng dừng một chút, sau đó lại nói: "Ta lo lắng nhất chính là nếu có người của thượng giới giúp hắn ta..."