Chương 1902. Các ngươi từ đâu đến đây
Chương 1902. Các ngươi từ đâu đến đây
Chương 1902: Các ngươi từ đâu đến đây
Ngay lúc Ám Âm sinh linh xông về phía Vu thành, A Mục đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền: "Lát nữa ta cần một chút tử khí!"
Diệp Huyền nhìn về phía nàng, hai mắt của A Mục từ từ nhắm lại, cầm pháp trượng màu đen trong tay, trong miệng rất nhanh đã lẩm nhẩm gì đó, dần dần, ở trong Vu thành có rất nhiều cột sáng màu đen đột nhiên phóng lên trời.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc có rất nhiều Ám Âm sinh linh ở phía chân trời lập tức bị những cột sáng màu đen này đánh cho nát thịt!
Cùng lúc đó, có rất nhiều hắc sắc phù vân đột nhiên bay lên từ trong Vu thành, mỗi một hắc sắc phù văn này đều ẩn chứa sức mạnh vô cùng cường đại, những Ám Âm sinh linh vừa tiếp xúc với những hắc sắc phù văn này liền lập tức nổ tung!
Thần hồn câu diệt!
Vu tộc đại trận!
Giờ khắc này, A Mục không nương tay nữa, lập tức tế xuất đại trận bảo vệ tộc của Vu tộc!
Không có Tiểu Đạo, Kiếm Tông và A La, giờ khắc này, Vu tộc không thể giữ lại con át chủ bài gì nữa rồi!
Tất cả sức mạnh sau cùng cũng đều đã dùng hết cả rồi!
Khoảng khắc đại trận bảo vệ tộc của Vu tộc xuất hiện, ba mươi sáu cường giả đột nhiên lao ra từ trong thành!
Ba mươi sáu chiến tướng của Vu tộc!
Ngoài ra còn có thập nhị thần tướng của Vu tộc.
Phía sau bọn họ là rất nhiều cường giả Vu tộc!
Phía chân trời, đại trận bảo vệ tộc của Vu tộc vừa xuất hiện, những Ám Âm sinh linh kia bị thương nặng trong nháy mắt!
Nhưng những Ám Âm sinh linh kia thật sự là quá nhiều!
Lúc này, tay phải của Thượng Sứ nhẹ nhàng vung lên: "Phá trận!"
Hắn ta vừa dứt lời, rất nhiều Ám Âm sinh linh phía sau hắn ta đột nhiên biến mất tại chỗ.
Khi chúng xuất hiện một lần nữa đã ở phía dưới Vu thành, rất nhanh sau đó phía dưới Vu thành liền vang lên rất nhiều tiếng nổ vang trời, lúc này, sắc mặt của A Mục chợt trở nên tái nhợt!
Diệp Huyền vội vàng đỡ lấy nàng, A Mục ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, hai mắt nàng chầm chậm nhắm lại: "Bộc!"
Nàng vừa dứt lời, những hắc sắc phù văn ở phía chân trời kia đột nhiên nổ tung từng cái một, tựa như pháo hoa!
Phía chân trời, từng tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng vang lên!
Mà giờ khắc này, sắc mặt A Mục cũng trở nên hơi nhợt nhạt!
Thượng Sứ ở phía chân trời kia nhíu mày, hắn ta đột nhiên biến mất tại chỗ, mà lúc này, Diệp Huyền bên cạnh A Mục cũng theo đó mà biến mất tại chỗ!
Một luồng kiếm quang xuyên qua chân trời!
Ầm ầm!
Thượng Sứ kia lập tức bị một kiếm của Diệp Huyền chém lui về phía sau!
Thượng Sứ nhìn thoáng qua hắn, lúc này bất tử chi thân của hắn vẫn còn, Thượng Sứ quay đầu nhìn thoáng qua: "Ta sẽ giữ chân người này, ngươi đi ngăn cản nữ nhân kia!"
Nói xong, hắn ta lập tức xông về phía Diệp Huyền.
Sau khi Thượng Sứ biến mất, Thần Công nhìn về phía A Mục phía dưới, hắn ta mở lòng bàn tay ra, một con thủy long cực nhỏ đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta.
Thần Công nhìn A Mục phía dưới rồi đánh một chưởng thật mạnh xuống phía dưới.
Ầm ầm!
Con thủy long kia đột nhiên rơi xuống từ trên bầu trời!
Lúc này, Diệp Linh xuất hiện trước mặt A Mục, nàng mở lòng bàn tay ra, Thái Cực Thuẫn đột nhiên bay lên, con thủy long kia lập tức bị Thái Cực Thuẫn ngăn lại!
Khóe miệng của Thần Công hiện lên một tia dữ tợn, hắn ta lập tức xông về phía Diệp Linh!
Diệp Linh không hề thay đổi sắc mặt, đang muốn ra tay thì A Mục ở phía sau nàng đột nhiên nói: "Ngươi đừng ra tay, ngươi..."
Mà lúc này, Diệp Linh đã xông ra ngoài!
Phía chân trời, tay phải Diệp Linh nắm chặt thành quyền, sau đó đánh ra một quyền, trên quyền lóe ra một luồng u quang, mà lúc này, một con thủy long cực kỳ to lớn vọt tới trước mặt nàng.
Ầm!
Đánh ra một quyền này khiến con thủy long kia lập tức nổ tung, mà bản thân Thần Công cũng lui về sau trăm trượng trong nháy mắt!
Nhìn thấy cảnh tượng này, A Mục ở phía dưới cảm thấy sửng sốt.
Diệp Linh đánh nhau giỏi như vậy sao?
Thần Công cũng sửng sốt, muội muội của Diệp Huyền này lợi hại như vậy sao?
Chân trời, Diệp Linh mở lòng bàn tay ra, ở trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một thanh Tu La Thích, mà tay trái của nàng là Thái Cực Thuẫn!
Thần Công nhìn chằm chằm vào Diệp Linh, hắn ta đang muốn ra tay lần nữa, nhưng vào lúc này, ở chân trời đột nhiên có một thanh trường thương lao đến, Thần Công đột nhiên xoay người, lòng bàn tay vung về phía trước, một mặt thủy khiên xuất hiện trước mặt hắn ta.
Ầm ầm!
Trường thương chém lên thủy khiên, thủy khiên run lên kịch liệt rồi nứt ra ngay lập tức!
Thần Công ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, cách đó không xa có một nữ tử chầm chậm đi tới!
Người tới chính là Trương Văn Tú!
Trương Văn Tú nhìn thoáng qua Diệp Huyền ở phía xa xa, nhẹ giọng nói: "Luân Hồi cảnh! Thật nhanh!"
Nàng cách Luân Hồi cảnh vẫn còn kém một chút!
Thần Công nhìn thoáng qua Trương Văn Tú, khóe miệng nổi lên một tia khinh thường, hắn ta đang muốn ra tay nhưng lúc này, một luồng kiếm quang đột nhiên từ chân trời chém tới phía này!
Nhìn thấy luồng kiếm quang này, hai mắt của Thần Công híp lại, Phàm kiếm!
Hắn ta không dám khinh thường nhát kiếm này, chân phải giậm một cái, Thủy Vực đã xuất hiện.
Trong khoảng khắc khi Thủy Vực xuất hiện, tốc độ của luồng kiếm quang kia chậm lại ngay lập tức, ngay sau đó, luồng kiếm quang kia đột nhiên tăng tốc, Thần Công biến sắc, cánh tay giơ ngang lên để đỡ.
Ầm!
Một luồng thủy quang nổ tung, Thần Công lui về sau mấy trăm trượng!
Có một nữ hài đang đứng ở vị trí ban đầu của hắn ta!
Tiểu Thất!
Ở bên cạnh Tiểu Thất còn có hai nữ tử, chính là An Lan Tú cùng Liên Vạn Lý!
Ba nàng đã tề tụ!
Tiểu Thất nhìn Thần Công, không hề thay đổi sắc mặt, kiếm trong tay khẽ rung động, thủ thế chờ nghênh chiến!
Thần Công liếc mắt nhìn mấy nữ nhân trong sân một cái, nhíu mày: "Các ngươi từ đâu đến đây!"