Chương 1901. Thượng sứ
Chương 1901. Thượng sứ
Chương 1901: Thượng sứ
Xa xa, Trấn Hồn Kiếm lặng yên không một tiếng động mà xuất hiện trên đỉnh đầu Vô Thiên, ngay sau đó, nó rung lên mạnh mẽ, một luồng sức mạnh cường đại lập tức khóa chặt Vô Thiên!
Bị Trấn Hồn Kiếm khóa chặt, đồng tử của Vô Thiên chợt co rụt lại, hai tay hắn ta nắm chặt thành quyền, sau đó đánh lên phía trên!
Ầm ầm!
Đánh ra hai quyền này, hai luồng sức mạnh linh hồn cường đại tựa như thủy triều đánh về phía Trấn Hồn Kiếm!
Nhưng hai luồng sức mạnh linh hồn cường đại này vừa tiếp xúc với Trấn Hồn Kiếm đã bị nó hấp thu ngay lập tức.
Cùng lúc đó, Trấn Hồn Kiếm đâm thẳng xuống dưới!
Sau khi nhìn thấy một màn này, ánh mắt của Vô Thiên chợt co rụt lại, hắn ta muốn chạy trốn, nhưng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nhẹ giọng nói: "Định Hồn!"
Sau khi hắn dứt lời, một luồng sức mạnh linh hồn thần bí đã lập tức khóa chặt linh hồn Vô Thiên, mà lúc này, Trấn Hồn Kiếm đã đi tới vị trí cách đỉnh đầu Vô Thiên nửa trượng!
Giờ khắc này, Vô Thiên trở nên hoảng hốt!
Hắn ta đột nhiên rống giận: "Ra tay!"
Sau khi hắn ta vừa dứt lời, một tàn ảnh đột nhiên chợt lóe lên từ trong sân!
Ầm ầm!
Trấn Hồn Kiếm lập tức bị đánh bay!
Xa xa, Diệp Huyền vung tay phải, Trấn Hồn Kiếm rơi vào trong tay hắn, hắn nhìn về phía Vô Thiên xa xa, ở trước mặt đối phương xuất hiện một hư ảnh!
Chính là tên Thượng Sứ kia!
Diệp Huyền cười nói: "Đã nói là đấu tay đôi rồi mà!"
Thượng Sứ nhìn thoáng qua hắn, sau đó nhìn về phía Vô Thiên: "Kiêu ngạo sẽ khiến ngươi phải chết."
Sắc mặt của Vô Thiên trở nên u ám, nhưng trong lòng hắn ta vẫn có chút không phục, nếu Diệp Huyền không có Trấn Hồn Kiếm kia thì chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của hắn ta!
Đúng lúc này, Diệp Huyền ở phía xa xa, đột nhiên cười nói: "Ta không dùng Trấn Hồn Kiếm mà sẽ đánh tay đôi với ngươi, có đánh không?"
Vô Thiên nhìn về phía hắn, hai mắt híp lại, hắn ta đang muốn nói chuyện thì Thượng Sứ ở một bên đột nhiên nói: "Vì sao chúng ta đấu một chọi một với ngươi?"
Diệp Huyền nhìn về phía Thượng Sứ, Thượng Sứ cười nói: "Diệp Huyền! Lúc này thực lực của chúng ta đang nghiền ép các ngươi, vì sao phải đấu với ngươi?"
Diệp Huyền đột nhiên biến mất tại chỗ.
Bốn luồng kiếm quang bất chợt xuất hiện ở trước sau Thượng Sứ!
Nhanh như chớp!
Vù vù vù vù!
Mà một nhát kiếm nhanh như chớp này lại chém vào không trung, kiếm quang biến mất, Thượng Sứ kia đã lui lại khoảng chừng trăm trượng, hắn ta còn chưa dừng lại thì cơ thể đã chợt trở nên hư ảo!
Một tàn ảnh lặng lẽ xuất hiện ở phía xa xa trước mặt Diệp Huyền, hai mắt của hắn híp lại, giơ kiếm lên đâm một nhát!
Ầm ầm!
Hắn lập tức lùi lại khoảng chừng trăm trượng, vừa dừng lại, không gian phía sau đã lập tức nứt ra, hai sợi xích màu đen bỗng bay ra ngoài.
Hai sợi xích màu đen này ngay lập tức khóa hai tay Diệp Huyền lại.
Mà lúc này, Thiên Tru Kiếm trong tay hắn đột nhiên bay ra, trực tiếp chém lên hai sợi xích kia.
Ầm ầm!
Hai sợi xích ầm ầm vỡ vụn!
Chân phải Diệp Huyền dậm nhẹ một cái, cả người lập tức hóa thành một tàn ảnh biến mất tại chỗ.
Vù!
Trong sân có tiếng xé rách vang vọng!
Mà Thượng Sứ kia đột nhiên cũng biến mất tại chỗ gần như cùng lúc.
Ầm ầm!
Chân trời đột nhiên bộc phát ra một tiếng nổ đinh tai nhức óc, Diệp Huyền cảm thấy hoa mắt, hắn theo bản năng giơ ngang kiếm, một luồng sức mạnh cường đại truyền đến trên người hắn thông qua thanh kiếm!
Ầm ầm!
Cả người Diệp Huyền liên tục lui về sau, mà trong quá trình lui lại, lòng bàn tay hắn mở ra, Thiên Tru Kiếm đột nhiên bay ra với một góc độ quỷ dị!
Vù!
Giữa sân, một âm thanh xé rách vang vọng, cùng lúc đó, một tàn ảnh bị một kiếm này chém lui hơn mười trượng!
Diệp Huyền vừa dừng lại, Thiên Tru Kiếm bay trở lại trong tay hắn.
Đúng lúc này, một tàn ảnh bất chợt xuất hiện trước mặt hắn.
Cùng lúc đó, một luồng hàn mang lập tức chém vào cổ họng của hắn.
Diệp Huyền không né tránh mà để mặc luồng hàn mang kia chém vào họng mình!
Vút!
Da ở yết hầu đột nhiên nứt ra một chút, mà tàn ảnh trước mặt Diệp Huyền lại lui ra ngoài trăm trượng!
Đạo tàn ảnh này chính là Thượng Sứ!
Sau khi Thượng Sứ dừng lại, trước ngực hắn ta có một vết kiếm, máu tươi đang chảy!
Thượng Sứ ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền cách đó không xa, nhẹ giọng nói: "Công pháp này của ngươi thật kỳ lạ, vậy mà lại ngăn cản được một kích này của ta!"
Diệp Huyền lau cổ mình, trong lòng có chút sợ hãi, cũng may vừa rồi ở thời khắc mấu chốt đã sử dụng bất tử chi thân, nếu không thì với bất diệt kim thân của hắn căn bản không thể ngăn được một kích này của Thượng Sứ.
Mà cho dù là bất diệt kim thân cũng chưa ngăn cản được hoàn toàn một kích này của đối phương!
Thượng Sứ nhìn Diệp Huyền: "Nhục thân cường đại, tu vi kiếm đạo cường đại, không thể không nói ngươi quả thật rất yêu nghiệt.”
Nói xong, hắn ta mở lòng bàn tay ra, một thanh kim sắc tiểu kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay hắn ta, phía trên hơi nứt!
Vô Thiên đột nhiên nhẹ giọng nói: "Nên kết thúc rồi!"
Nói xong, hắn ta chỉ về phía trước, thanh kim sắc tiểu kiếm kia bắn ra một luồng kiếm quang cường đại!
Ở phía xa xa, Diệp Huyền như gặp phải đại địch, sắc mặt trở nên vô cùng nặng nề.
Nhưng khi thanh kim sắc tiểu kiếm kia xuất hiện trước mặt hắn, hắn lại không né tránh mà để mặc cho thanh kiếm kia đâm vào trước ngực mình, nhưng khi thanh tiểu kiếm kia vừa tiếp xúc với thân thể của hắn đã lập tức tiến vào trong cơ thể hắn!
Sau khi nhìn thấy cảnh này tất cả mọi người trong sân đều trở nên ngẩn người!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Lúc này, một luồng khí tức cường đại đột nhiên cuốn ra từ trong cơ thể Diệp Huyền!
Sau khi nhìn thấy cảnh này, Thần Công kia đột nhiên hung tợn nói: "Hắn cắn nuốt! Hắn đã cắn nuốt thanh thần khí kia!"
Nghe được lời của Thần Công, hai tay Thượng Sứ dần dần nắm chặt!
Xa xa, Diệp Huyền đột nhiên mở hai tay ra, một luồng sức mạnh cường đại tựa như thủy triều phun ra từ trong cơ thể hắn, trong khoảnh khắc, không gian xung quanh hắn lập tức trở nên chấn động giống như sóng biển!
Diệp Huyền hít sâu một hơi: "Thật thoải mái!"
Lần hấp thu này thật sự rất thoải mái!
Hơn cả mấy chục năm khổ tu!
Thượng Sứ nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền: "Ngươi có thể cắn nuốt kiếm!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Hình như không thể, hay là ngươi lại lấy thêm một thanh thần khí nữa ra thử xem?"
Thượng Sứ đột nhiên nói: "Giết! Không giữ lại bất cứ một ai ở đây hết!"
Hắn ta vừa dứt lời, những cường giả của Âm Ám giới phía sau lập tức xông về phía dưới Vu thành.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của Diệp Huyền dần dần trở nên dữ tợn.