Chương 1900. Để ta xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu yêu nghiệt
Chương 1900. Để ta xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu yêu nghiệt
Chương 1900: Để ta xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu yêu nghiệt
Vu thành.
A Mục ngẩng đầu nhìn về phía Thần Công, lúc này, bên cạnh Thần Công đột nhiên xuất hiện một nam tử.
Vô Thiên!
Mà ở phía sau Vô Thiên có mười một cường giả siêu cấp đang đứng, toàn bộ đều là Chủ tể cảnh!
Ngoài ra, còn có mười Âm Ám cự linh cùng với hơn trăm Âm Ám âm linh!
Ở phía sau bọn họ còn có mười Truyền Tống Trận khổng lồ đen kịt, trong những Truyền Tống Trận này không ngừng tuôn ra Âm Ám sinh linh!
Chỉ một lát sau, trên bầu trời cả Vu thành trải rộng toàn là Âm Ám sinh linh này!
Phía dưới, A Thiến bên cạnh A Mục đột nhiên nói: "Không có tin tức của A La và Tiểu Đạo sao?"
A Mục gật đầu.
A Thiến nhẹ giọng nói: "Xem ra bọn họ đã ngăn cản các nàng!"
A Mục khẽ gật đầu: "Chỉ có thể dựa vào chính chúng ta mà thôi."
Nói xong, nàng ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, cười nói: "Không ngờ chúng ta từng chiến đấu một mất một còn, thế mà hôm nay lại phải đồng sinh cộng tử!"
A Thiến mỉm cười: "Quả thật chưa từng nghĩ tới!"
Hai nàng nhìn nhau mà cười.
Ở phía chân trời, Vô Thiên đột nhiên nói: "Đại tế ti Vu Tộc, Âm Ám giới ta có thể cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu ngươi..."
A Mục đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Vô Thiên, cười nói: "Ngươi muốn chiến thì chiến!"
Muốn chiến thì chiến!
Hai mắt của Vô Thiên híp lại, đang muốn nói chuyện thì đúng lúc này có một luồng khí tức cường đại đột nhiên tỏa ra bao trùm tất cả từ trong phần mộ ở phía xa xa kia!
Đám người có mặt ở đó đều nhao nhao nhìn về phía phần mộ kia!
Ở lối ra của phần mộ có một nam tử bước ra ngoài!
Chính là Diệp Huyền!
Nhìn thấy Diệp Huyền, Diệp Linh lập tức xông tới, nàng chạy đến trước mặt hắn rồi dừng lại: "Đột phá rồi?"
Diệp Huyền cười nói: "Đúng!"
Luân Hồi cảnh!
Diệp Huyền hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt, một tiếng kiếm minh đột nhiên từ trong cơ thể hắn phóng lên trời!
Tiếng kiếm minh chấn động thiên địa!
Ở phía chân trời, Vô Thiên nhìn Diệp Huyền ở phía dưới, nhẹ giọng nói: "Hắn chính là Diệp Huyền?"
Thần Công gật đầu: "Đúng vậy!"
Vô Thiên khẽ cười nói: "Diệp Huyền, chúng ta có thể không giết ngươi! Chỉ cần ngươi giao ra thư ốc kia thì chúng ta có thể buông tha cho ngươi, ngươi thấy thế nào?"
Thư ốc!
Diệp Huyền mở lòng bàn tay ra, thư ốc của tiên tri xuất hiện trong tay hắn, nhìn thư ốc trong tay, hắn cười nói: "Xem ra thứ này thật sự không đơn giản."
Vô Thiên cười nói: "Nếu ngươi không giao ra thì ngươi cùng với những người bên cạnh ngươi đều phải chết!"
Diệp Huyền kéo Diệp Linh ra phía sau rồi đi về phía Vô Thiên, cười nói: “Hay là như vậy đi, chúng ta đấu tay đôi, nếu ngươi thắng, thứ này thuộc về ngươi, còn nếu ta thắng thì ngươi rời đi, ngươi thấy thế nào?"
Vô Thiên hai mắt híp lại: "Ngươi chắc chắn chứ?"
Diệp Huyền cười nói: "Một lời của kiếm tu, tứ mã nan truy!"
Đúng lúc này, Thần Công đột nhiên nói: "Tuyệt đối không được!"
Vô Thiên nhìn về phía hắn ta: "Ngươi cảm thấy ta đánh không lại hắn sao?"
Thần Công trầm giọng nói: "Vô Thiên, Diệp Huyền vô cùng giảo hoạt, thực lực của hắn không bằng ngươi, nhưng lại muốn khiêu chiến với ngươi, ngươi cảm thấy chuyện này là bình thường sao?"
Vô Thiên trầm mặc.
Thần Công lại nói: "Từ xưa đến nay, đã có bao nhiêu người chết vì sơ suất của mình? Hơn nữa, bây giờ ngươi chỉ là linh hồn thể, thực lực không bằng trước, bây giờ đánh một trận với hắn, nếu hắn giở trò bỉ ổi thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm!"
Vô Thiên nhìn về phía Diệp Huyền cách đó không xa, hắn ta cười bảo: "Ngươi nói không sai, nhưng ta vẫn muốn đánh một trận với hắn."
Tự tin!
Sắc mặt Thần Công trở nên u tối.
Bị một kiếm tu trẻ tuổi như vậy khiêu chiến, Vô Thiên sao có thể từ chối chiến đấu được?
Đừng nói Vô Thiên, nếu Diệp Huyền khiêu chiến hắn ta thì hắn ta cũng sẽ không từ chối!
Cường giả kiêu ngạo!
Cường giả tự tin!
Vô Thiên nhìn Diệp Huyền ở chân trời, cười nói: "Nào, để ta xem ngươi rốt cuộc có bao nhiêu yêu nghiệt!"
Diệp Huyền cười ha ha, đột nhiên biến mất tại chỗ!
Một luồng kiếm quang chợt lóe qua giữa sân!
Lúc này tốc độ của hắn đã nhanh hơn so với trước đây không dưới năm lần!
Luân Hồi cảnh!
Sau khi đạt tới Luân Hồi Cảnh, kiếm của hắn tất nhiên cũng được tăng lên rất nhiều!
Xa xa, Vô Thiên phất tay áo vung lên, một gợn sóng màu đen trào ra ngoài.
Ầm ầm!
Kiếm quang của Diệp Huyền bị đánh vỡ nát, nhưng đúng lúc này, bản thân Diệp Huyền đã xuất hiện trước mặt hắn ta.
Vô Thiên nhíu mày: "Không gian!"
Nhát kiếm này của Diệp Huyền đã vận dụng Không Gian Đạo Tắc!
Vô Thiên dùng ngón tay kẹp một phát, lập tức kẹp được kiếm của Diệp Huyền, nhưng đúng lúc này, tay trái của Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện một thanh kiếm!
Trấn Hồn Kiếm!
Trong khoảng khắc Trấn Hồn Kiếm xuất hiện, sắc mặt Vô Thiên chợt thay đổi!
Giờ khắc này, hắn ta đã biết vì sao Diệp Huyền muốn đấu tay đôi với mình rồi!
Linh hồn!
Thanh Trấn Hồn Kiếm này vừa xuất hiện, hắn ta đã biết kiếm này khắc chế linh hồn!
Vô Thiên không dám nhận nhát kiếm này, thân hình hắn ta run lên rồi lui về phía sau, mà đúng lúc này, Trấn Hồn Kiếm kia đột nhiên biến mất!
Không Gian Đạo Tắc!